“Tôi không biết, cô về đi, nếu cô lại để tôi biết cô ép con gái kết hôn nữa thì biến khỏi đại đội Hồng Quang chúng tôi!”
“Tôi về ngay đây! Về ngay đây.”
Mẹ kế của Quách Bình không dám hỏi thêm gì nữa, quay chạy chậm rời đi.
Trương Thiên đứng trong sân, nhìn bóng dáng mẹ kế của Quách Bình biến mất, cười nhạo:
“Da mặt thật dày!”
May mắn là, Quách Bình hiện đang ở trong thành phố, những thứ như hộ khẩu cũng đã được chuyển đến đó, sau này mẹ kế của Quách Bình cũng không thể tùy ý gả Quách Bình đổi tiền.
“Đã sắp xếp xong chưa.”
Trương Đại Ngưu nhìn thấy cháu gái, vẻ mặt dịu dàng hơn nhiều, hiền hòa hỏi.
Trương Thiên gật đầu,
“Đều đã sắp xếp rồi ạ, sau này khi con vào thành phố thuận tiện ghé qua xem sao.”
Lòng người khó đoán, có đại đội làm chỗ dựa, thỉnh thoảng qua đó thăm, Quách Bình sẽ an toàn hơn.
” Vậy thì tốt.”
Trương Đại Ngưu hút điếu thuốc, thổi khói thuốc ra.
“Mong con nhóc đó sau này sẽ ổn, tương lai ông gặp mẹ nó, cũng không thẹn với lòng.”
Trương Thiên không nói gì, lặng lẽ bưng tách trà cho ông nội.
Ông nội là đại đội trưởng, ông đã làm những gì làm được ở cương vị này, về công lẫn tư đều không mắc nợ bất kỳ ai.
Cô rất kính phục ông.
Hai ngày sau, thanh niên tri thức Kỷ Lam đã chuẩn bị xong, được máy kéo của đại đội đưa đến thành phố.
Nhà máy thực phẩm tạm thời không cung cấp ký túc xá, Trương Thiên lại nhờ Triệu Tùng giúp đỡ, cuối cùng tìm được một tòa nhà tập thể, Kỷ Lam bèn ở nơi đó.
“Bên cạnh cô là một người bạn của Triệu Tùng tên là Dương Chu, cũng là nhân viên giao sữa ở xưởng sữa, cô có chuyện gì cứ nhờ cậu ấy giúp đỡ là được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-355.html
.]
Trương Thiên dặn dò.
Kỷ Lam lộ ra nụ cười biết ơn.
“Cám ơn xưởng trưởng Trương!”
Nếu không có sự giúp đỡ của xưởng trưởng Trương, cô ấy đến thành phố còn phải tìm cách thuê phòng.
Trương Thiên thuận tay xua tay.
“Không cần cảm ơn, cô làm việc chăm chỉ, sau này khi nhà máy thực phẩm phát triển, nhất định sẽ được phát phòng, đến lúc đó cô là tốp nhân viên đầu tiên, chắc chắn có thể được phát một phòng, đến lúc đó sẽ ổn thôi.”
Trương Thiên vỗ vai cô ấy.
“Ừ.”
Kỷ Lam mạnh mẽ gật đầu.
Trước khi Trương Thiên về nhà thuận đường đến nhà máy thực phẩm, mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, qua hai ngày nữa sẽ bắt đầu công việc.
Cô rất mong chờ.
DTV
Để sản xuất bánh quy sữa canxi, bí thư đã làm đơn riêng và cử người đi liên hệ với các nhà máy sản xuất bánh quy của tỉnh khác, mời hai kỹ thuật viên tới làm chủ nhiệm phân xưởng sản xuất chịu trách nhiệm sản xuất bánh quy.
Ngoài ra còn mua máy móc và lò nướng để sản xuất bánh quy.
Dưới sự chuẩn bị kỹ lưỡng của chính phủ, rất nhanh mẻ bánh quy sữa canxi đầu tiên đã được sản xuất ra.
Bánh quy rất thơm nhưng sản lượng hiện nay không cao, chủ yếu cung cấp cho học sinh của các trường, mỗi người hai miếng, phát cùng với sữa đậu nành.
Học sinh đối với cách ăn bánh quy không học thành tài, có học sinh bẻ vụn cho vào sữa đậu nành, ngâm mềm rồi ăn như cháo, có học sinh ngâm trực tiếp bánh quy vào sữa đậu nành rồi ăn, một số gia đình có điều kiện tốt, đã đặc biệt mang theo sữa đặc, dùng bánh quy chấm ăn.
Dù cách ăn thế nào thì thái độ của học sinh đối với món đó đều rất biết ơn.
Bánh quy là một loại lương thực tinh chế vào thời này, cho dù là những gia đình có chút điều kiện cũng sẽ không ăn hàng ngày.
Trường học lại có thể làm được phát miễn phí cho mỗi học sinh mỗi ngày.
Công nhân ở các nhà máy khác biết chuyện này, lòng biết ơn đối với chính phủ quốc gia không thể diễn tả bằng lời, vì chuyện bánh quy đã mở họp, coi như sự tích tiên tiến tiến hành khen ngợi.
Trong một thời gian, cả huyện thành đều bị chiếm lĩnh bởi chủ đề bánh quy sữa canxi cho học sinh, có một số người biết ơn chính phủ đã làm những việc này, còn đặc biệt làm cờ thưởng gửi đến cơ quan chính phủ khiến các cán bộ duy trì tâm trạng vui vẻ mấy ngày.