Trương Thiên tổng kết lại. “Một mũi tên trúng nhiều đích.”
Những người trong phòng họp im lặng, đồng thời trong lòng dâng lên một niềm vui sướng khó nói thành lời.
Không chỉ có thể giải quyết vấn đề, còn có thể tạo ra thu nhập, cách này thực sự quá tuyệt!
Thư ký Tạ vui vẻ gật đầu. “Cái này cũng giữ nguyên, mọi người còn có ý kiến gì nữa không?”
Mọi người không hẹn mà cùng nhau lắc đầu. “Không có, biện pháp này của đồng chí Trương Thiên rất hay!”
“Vậy tốt.”
Thư ký Tạ đóng bút lại. “Cán bộ huyện ở lại, những người khác có thể ra về rồi.”
Trương Thiên đứng lên, thu dọn đồ đạc rời đi cùng với mọi người.
Hai ngày sau, cấp trên quyết định khích lệ các đại đội gần sông xây dựng hồ ao nuôi tôm cá, đồng thời bắt đầu xây dựng mới các nhà máy thực phẩm, chủ yếu sản xuất bánh quy sữa canxi, tuyển người trên phạm vi toàn huyện.
Trương Thiên vốn cho rằng không có việc của mình, nhưng không ngờ rằng lại có thu hoạch bất ngờ.
“Ý ông là trong huyện muốn giao cho đại đội chúng ta vị trí công việc là hai nhà máy thực phẩm sao.”
Trương Thiên nhìn ông nội Trương Đại Ngưu với vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
“Cháu không nghe nhầm đâu, chính là thế đấy.”
Trương Đại Ngưu vui vẻ bưng cốc uống hớp nước, đôi mắt thoải mái đến mức híp cả lại.
Trương Thiên thầm tặc lưỡi, không ngờ lần này lại có thể hào phóng đến như vậy, trực tiếp giao vị trí công việc, đây là vị trí công việc của nhà máy quốc doanh đấy.
Sau cải cách và mở cửa, rất nhiều nhà máy sẽ đóng cửa, nhưng Trương Thiên cho rằng kiểu nhà máy sản xuất bánh quy này vẫn ổn, chỉ cần kiểm soát chất lượng thì nhìn chung sẽ không có vấn đề gì.
Ngoài ra, đi làm công nhân cho nhà máy trong huyện thì có thể chuyển hộ khẩu lương bản chuyển sang đó, sau đó trở thành người trong huyện.
Tuy nhiên Trương Thiên vẫn luôn cảm thấy hộ khẩu nông thôn rất tốt, có điều đại đội vẫn có không ít người hướng về huyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-343.html
.]
Vì thế, hai vị trí công việc này rất có giá trị.
Trương Thiên bế con của Nguyệt Lượng đặt trên đầu gối mà cưng nựng.
“Chỉ có hai vị trí, ông nội định làm như thế nào.”
Đáy mắt cô thoáng qua tia hiếu kỳ.
Cô không chút mảy may nghi ngờ, cho dù hiện tại nhà máy thực phẩm vẫn ở giai đoạn sơ khai nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc người của đại đội chiến đấu hết mình vì hai vị trí này.
Trương Đại Ngưu thở ra một hơi. “Không dễ xử lý –”
Nhà máy thực phẩm trong huyện tuyển dụng phải trải qua kỳ thi, hai vị trí đưa cho đại đội nhà mình không cần thi cử gì đã có thể vào làm công nhân chính thức.
Vì vậy mới khó.
Chấp niệm ăn lương bản của người trong đại đội rất rõ ràng, thế nên hai vị trí này có thể gây ra phong ba bão táp gì, ông đại khái có thể tưởng tượng ra.
Trương Thiên đặt chú chó nhỏ đang định l.i.ế.m mặt mình xuống, đứng dậy, lười biếng vươn vai.
“May quá cháu không phải đại đội trưởng, chuyện này ông từ từ nghĩ nhé, cháu đến xưởng sữa trước đây.”
Nói xong thì rời đi.
Chuyện này cô không có cách nào ý kiến được, vẫn là để cho ông nội từ từ mà phiền não mới đúng.
Đến xưởng sữa, mọi người đều đang nghiêm túc làm việc, Trương Thiên kiểm tra nhanh qua các phân xưởng một chút, xác nhận không có vấn đề về thao tác, yên tâm đến phòng làm việc ngồi xuống, lấy ra kế hoạch sản xuất của bản thân bắt đầu sửa chữa.
Theo kế hoạch ban đầu của bản thân, năm nay lẽ ra phải vận chuyển lượng sữa lớn đến các huyện lân cận để bán, không ngờ hiện tại trong huyện lại xuất hiện kế hoạch bổ sung canxi mới, mẻ sữa tươi mới ra lại bị tiêu thụ.
Trương Thiên cảm khái hạ bút xuống, thật không biết được kế hoạch đưa sữa tươi đi chinh chiến ở nơi xa của mình đến lúc nào mới có thể bắt đầu đây?
“Cốc cốc cốc!”
DTV
Trương Thiên ngẩng đầu lên nhìn, Triệu Tùng đứng ở cửa, một tay đang ôm tài liệu, một tay gõ cửa.
“Vào đi.”