“Đồng chí Trương Thiên.”
Ngô Hướng Đảng đang đứng chán nản dưới gốc cây nhìn thấy Trương Thiên, và đôi mắt anh ta lập tức sáng lên.
Trương Thiên mỉm cười lịch sự và nói:
“Chào anh, thanh niên trí thức Ngô.”
Cô đẩy xe đạp về phía sân, nhưng Ngô Hướng Đảng đưa tay ngăn lại.
“Anh có chuyện gì sao.”
Trương Thiên liếc nhìn Ngô Hướng Đảng, liếc nhìn cánh tay đang chặn mình.
Ngô Hướng Đảng ngượng ngùng thu tay lại, nói:
“Có chút chuyện…”
Trương Thiên đã sẵn sàng, bình tĩnh nói:
“Anh hãy nói đi.”
Cô muốn xem Ngô Hướng Đảng sẽ dùng thủ đoạn gì để giành được suất vào đại học.
Chỉ thấy thanh niên trí thức Ngô do dự một lát, hai má hơi ửng đỏ, từ trong túi áo lấy ra một vật gì đó bọc trong chiếc khăn tay, anh ta cẩn thận mở ra, khi mảnh cuối cùng của chiếc khăn tay mở ra, bên trong có một chiếc đồng hồ nữ.
Trương Thiên như cười như không nói:
“Sao thế? Anh định hối lộ tôi à?”
Cô giống người thiếu tiền sao?
Chỉ là một chiếc đồng hồ thôi, đâu phải là cô không có.
Cô trực tiếp duỗi tay trái ra, để lộ chiếc đồng hồ trên cổ tay.
“Tôi đã có rồi.”
Ngô Hướng Đảng sững người, hai giây sau, anh ta lộ ra dáng vẻ đau lòng, ánh mắt nhìn Trương Thiên đầy tổn thương.
“Sao anh lại nhìn tôi như vậy chứ?”
Anh cúi đầu và chạm vào đồng hồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-315.html
.]
“Tôi biết, có thể cô nghĩ tôi làm việc đó vì một suất học đại học, nhưng không phải vậy!”
Anh ta ngẩng đầu nhìn Trương Thiên bằng ánh mắt trìu mến, như thể đang nhìn người mình yêu.
“Tôi là con thứ hai trong nhà, không được ba mẹ coi trọng, sau khi tôi về quê cũng không cho tôi nhiều tiền, tôi phải mất hai năm mới dành dụm đủ tiền để mua chiếc đồng hồ này, chỉ để tặng cô.”
“Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cô, hình bóng cô đã khắc sâu vào trong lòng tôi!”
“Chiếc đồng hồ này là tình cảm tôi dành cho cô, tôi không mong cô có thể đáp lại tình cảm của tôi, chỉ mong cô có thể nhận tấm lòng của tôi, cho phép tôi bày tỏ tình cảm của mình với cô, thế là đủ rồi!’
Sự dịu dàng trong mắt anh ta xuất hiện rồi biến mất, mang theo một chút dò hỏi, một chút buồn bã và khao khát.
Đáng tiếc, Trương Thiên không tin một chữ nào.
Cô khoanh tay trước ngực, mặt không biểu cảm nói:
“Nếu tôi nhớ không lầm, hình như anh đang theo đuổi Tiền Hiểu Tuệ, con gái thứ hai của kế toán Tiền, anh đến tỏ tình với tôi, cô ấy có biết không?”
Ngô Hướng Đảng sững sờ tại chỗ trong chốc lát, để Trương Thiên đi ngang qua, anh ta quên mất phải làm gì tiếp theo.
Trương Thiên lạnh lùng liếc nhìn Ngô Hướng Đảng, đôi mắt u sẫm.
Tuần trước Tiền Thắng Nam vừa nói với mình cô ấy vừa mới biết có người theo theo đuổi em gái cô ấy, nghe nói anh ta đã cầu hôn, dù em gái không để cô ấy biết nhưng Tiền Thắng Nam đã lặng lẽ đi theo sau em gái rồi nhìn thấy.
DTV
Biết rằng người đang theo đuổi em gái mình là Ngô Hướng Đảng, Tiền Thắng Nam rất lo lắng, cô ấy nói nỗi buồn phiền trong lòng mình với Trương Thiên.
Lúc này Ngô Hướng Đảng lại chạy đến trước mặt mình tỏ tình, tâm trạng Trương Khiên rất tệ, muốn lấy s.ú.n.g lục b.ắ.n Ngô Hướng Đảng vài phát.
Mặc dù cô không tiếp xúc nhiều với Tiền Hiểu Tuệ, nhưng chị gái Tiền Thắng Nam là bạn tốt của cô, em gái của bạn cô là em gái cô.
Sau khi trở về, cô nhất định phải nói rõ chuyện này với Tiền Thắng Nam, tuyệt đối không được để Tiểu Tuệ cưới một người đàn ông vô liêm sỉ như vậy!
Đỗ xe đạp dưới hành lang, Trương Thiên gõ cửa phòng Bạch Thiển Thiển, nhưng người mở cửa là Yến Vũ Hoa.
Trong mắt Trương Thiên hiện lên một tia kinh ngạc, cô nhìn về Bạch Thiển Thiển đang đứng sau anh ta với vẻ mặt ngại ngùng, lập tức đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Xem ra cuối cùng hai người này đã nói rõ với nhau rồi.
Trương Thiên rất vui.
“Bây giờ mối quan hệ của hai người là gì vậy.”
Trương Thiên ngồi trên ghế trêu chọc.
Vùng trán phẳng giữ lông mày Bạch Thiển Thiển tràn đầy vui sướng cùng ngọt ngào, cô ngẩng đầu lên nhìn Yến Vũ Hoa rồi nói với Trương Thiên: