Như ngoại ngữ thì người của đại đội đừng nghĩ đến nữa, thậm chí còn không nhớ hết 26 chữ cái, không qua được kì thi nhập học, đi học cũng như không, chỉ lãng phí cơ hội này.
Cô quyết định nhường cơ hội này cho Bạch Thiển Thiển, kiến thức về khoa học tự nhiên của Bạch Thiển Thiển hơi kém, nhưng khoa học xã hội lại rất được, còn nói tiếng Nga rất lưu loát, chọn cô ta là thích hợp nhất.
Tuy nhiên, Bạch Thiển Thiển đã lựa chọn từ bỏ điều tốt đẹp mà mọi người đều háo hức làm này.
“Cô chắc chắn không đi sao.”
Trương Thiên hơi cau mày, nhìn Bạch Thiển Thiển và thận trọng hỏi.
Bạch Thiển Thiển chậm rãi gật đầu, nói:
“Tôi đã suy nghĩ kĩ rồi.”
Vẻ mặt cô ta kiên quyết và dứt khoát khiến Trương Thiên đau đầu.
Bạch Thiển thiển đã ở nông thôn nhiều năm, luôn làm cái đuôi nhỏ của Yến Vũ Hoa, mà Yến Vũ Hoa thì không biết vì lo lắng về thân phận hay lý do khác mà vẫn luôn không tỏ tình với Bạch Thiển Thiển.
Cho dù là như vậy, Bạch Thiển Thiển vẫn luôn thích anh ta, không bao giờ đau lòng.
Đây chính là đặc điểm của một người đang yêu đường sao?
Trương Thiên không hiểu.
Nhưng cô vẫn muốn cho Bạch Thiển Thiển cơ hội này.
“Cô hãy suy nghĩ kĩ đi, còn có ba ngày để suy nghĩ, ba ngày sau cô hãy cho tôi câu trả lời.”
“Cho dù cuối cùng Bạch Thiển Thiển lựa chọn thế nào thì cô đều ủng hộ và tôn trọng.
Cô sẽ giữ chỗ này và chờ đợi sự lựa chọn cuối cùng của Bạch Thiển Thiển, đây là chỗ trống để cô ta có thể rút lui với tư cách là một người bạn.
Tuy nhiên, nghĩ đến bầu không khí gần đây giữa hai người, cô không khỏi hỏi.
“Cô và Yến Vũ Hoa có mâu thuẫn gì sao? Hai ngày này bầu không khí giữa hai người cô rất quái dị, không có ai để ý tới đối phương, anh ta chọc giận cô sao.”
Trương Thiên khoanh tay, dựa lưng vào ghế hỏi.
Bạch Thiển Thiển oán giận liếc nhìn Trương Thiên và chậm rãi nói:
“Còn không phải do Trầm Nhận à, sao lúc đầu lại chọn anh ta đến làm nhân viên kỹ thuật chứ?”
Cô thở dài khó chịu, đặt tay lên má.
“Tràm Nhận tỏ tình với tôi, anh ta nói thích tôi, quan trọng là anh Yến đã nhìn thấy cảnh đó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-313.html
.]
Cô ta thực sự khóc không ra nước mắt.
“Tôi luôn coi Trầm Nhận như một người bạn và chưa bao giờ muốn ở bên anh ta.”
“Nếu tôi thích Trầm Nhận thì tôi đã không từ bỏ việc đến xưởng, cố ý về quê tìm anh Yến.”
“Anh Yến đã không nói chuyện với tôi kể từ ngày đó, tôi đã cố gắng tìm anh ấy, nhưng tìm khắp nơi đều không thấy, anh đang tránh mặt tôi.”
“Thiên Thiên, cô nghĩ tôi nên làm gì.”
Cô nắm lấy tay Trương Thiên và khóc nức nở.
Trương Thiên bất lực ôm trán.
Bản thân cô vẫn còn là cẩu độc thân, sao lúc nào cũng phải gặp những đôi tình nhân vậy!
Nhưng, nếu bạn đã hỏi, cô vẫn phải suy nghĩ kỹ trước khi trả lời.
DTV
“Yến Vũ Hoa có tiết lộ lý do anh ta không ở bên cô không.”
Cô nhìn vào Bạch Thiển Thiển hỏi.
Bạch Thiển Thiển do dự một lát rồi nói.
“Anh ta cảm thấy tình trạng hiện tại của mình không tốt, nếu ở bên tôi sẽ liên lụy đến tôi, sẽ gây phiền phức cho tôi.”
Trương Thiên gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, rồi tiếp tục hỏi.
“Vậy anh ta muốn ở bên cô hay không muốn ở bên cô?”
Bạch Thiển Thiển lập tức nói:
“Chắc chắn là muốn rồi!”
Trương Thiên không muốn nói chuyện.
Cô nhắm mắt lại, đè nén sự châm biếm trong lòng rồi tiếp tục trả lời.
“Hai người cần phải nói rõ chuyện của mình, nếu muốn ở bên nhau thì hãy nỗ lực vượt qua khó khăn, nỗ lực để đạt được thành công cho riêng mình.”
“Chuyện tình cảm không thể trì hoãn mãi được, dù muốn ở bên nhau hay chia tay thì cũng phải nói rõ ràng một lần.”
“Nếu muốn ở bên nhau thì phải tận dụng khoảng thời gian trước khi sửa lại án xử sai để chăm chỉ học tập, sau này khi sửa lại án xử sai rồi cuộc sống mới tốt đẹp hơn.”
“Tôi tin những người này nhất định sẽ được cải tạo và anh ta không phải lúc nào cũng là thành phần xấu.”