“Qua việc lần trước, cháu thấy Triệu Tùng rất biết cách xử lý chuyện giao tiếp, cũng có năng lực, xưởng sữa ngày càng lớn, ngày cũng càng nhiều việc, cháu muốn để anh làm xưởng phó, giúp cháu quản lý xưởng, xử lý chuyện vận chuyển.”
Triệu Tùng có bằng cấp hai, cũng rất thông minh, chỉ là lúc trước người lớn trong nhà qua đời nên mới chủ động nghỉ học lo chuyện trong nhà.
Lúc đầu anh có thể làm ra một cái chợ đêm và quản lý tốt, chắc hẳn năng lực không có vấn đề gì, hơn nữa anh còn là đội viên của đại đội, bây giờ em gái của anh là Triệu Quế là kế toán dưới quyền của Tiền Thắng Nam, giúp việc tính toán các khoản.
Trương Đại Ngưu không có ý kiến gì về chuyện này, đứa trẻ Triệu Tùng này thực sự rất được, hơn nữa cháu gái mình là xưởng trưởng, không thể lại để cho người nhà mình làm xưởng phó.
“Cháu quyết định là được.”
Nhận được ý của ông nội, cô đến thẳng nhà Triệu Tùng tìm anh, nói chuyện muốn tuyển anh làm xưởng phó cho anh nghe.
DTV
“Tất nhiên, anh không thể vừa mới vào đã làm xưởng phó, phải thử làm hết các vị trí một lần, sau khi hiểu công việc của các vị trí, sau đó tôi sẽ kiểm tra, thông qua kiểm tra mới có thể làm xưởng phó.”
Triệu Tùng không có ý kiến gì về chuyện này, mẹ anh sớm không thích chuyện con mình nhàn rỗi, bây giờ có công việc, chắc hẳn mẹ anh sẽ rất vui.
Trương Thiên nói xong các yêu cầu, sau đó là tiền lương và phúc lợi đãi ngộ.
“Trách nhiệm của xưởng phó rất nặng, lương mỗi tháng sẽ là hai mươi ba xu, sẽ tăng theo mỗi năm, sẽ quyết định dựa vào tình hình cụ thể của xưởng sữa, vì xưởng là tài sản chung của cả đại đội, bình thường mọi người cũng sẽ tính công, về chuyện này có thể tìm kế toán Tiền Thắng Nam để hỏi, cô ấy sẽ nói với anh.”
“Tôi không có ý gì, lúc nào đi làm.”
Triệu Tùng gật đầu rồi hỏi.
Trương Thiên nói:
“Ngày mai đi làm, trước hết bắt đầu từ vị trí nhân viên chăn nuôi, ông Dư Nguyên Trung sẽ chỉ cho anh, có gì không hiểu anh cứ hỏi ông ấy.”
“Được.”
Nói xong chuyện này, Trương Thiên đi đến xưởng sữa dặn dò một phen, sau đó tìm Trương Tiểu Mai và Tiền Thắng Nam hỏi sản lượng sữa tươi của ngày hôm nay.
“Bây giờ mỗi ngày có hơn tám trăm bình sữa, bên phía bệnh viện một trăm bình, số còn lại hầu như đều ở hợp tác xã cung tiêu.” Trương Tiểu Mai cầm quyển sổ công việc của mình ra, đưa tài liệu cho Trương Thiên xem.
“Sau khi dê con cắt sữa sẽ sản xuất thêm nhiều sữa, đừng vội đưa số sữa này cho hợp tác xã cung tiêu, tôi phải liên lạc với ủy ban khu phố ở trong thành phố, sau này có thể sẽ có nhiều đơn đặt hàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-274.html
.]
Hai người Trương Tiểu Mai gật đầu:
“Chúng tôi biết rồi.”
Sau khi dặn dò chuyện này xong, Trương Thiên đẩy xe đạp ra chuẩn bị về nhà ăn tối thì gặp Bạch Thiển Thiển đang cõng một giỏ rau heo lo lắng đi về.
Cô không để ý đến những thanh niên tri thức này, cũng không biết họ nuôi lợn như thế nào.
“Thanh niên tri thức Bạch, vừa hái rau heo về sao.”
Trương Thiên cười chào cô ta.
Bạch Thiển Thiển dừng lại, cười nhẹ nói:
“Đúng vậy.”
Cô ta mím môi dưới, nhân lúc Trương Thiên chưa đi cô ta hỏi:
“Đồng chí Trương Thiên, tôi muốn hỏi cô một chuyện!”
Trương Thiên hơi tò mò:
“Cô nói đi.”
Bạch Thiển Thiển đi qua:
“Là thế này, hình như tôi nuôi heo không đúng cách, cô có thể xem giúp tôi thế nào không?”
Cũng đã hơn một tháng rồi, không những không to được bao nhiêu, mà càng to càng thấy kì lạ, họ hơi sợ.
Trương Thiên dựng xe đạp lại, cẩn thận hỏi:
“Không đúng chỗ nào, các cô tìm nhân viên nuôi heo xem, cô ấy là người hiểu cách nuôi heo nhất, chắc chắn sẽ tìm ra vấn đề.”
Người nuôi heo giỏi nhất chắc chắn phải nhắc đến thím Thạch Thúy Hương, bà ấy là người biết cách nuôi heo như thế nào nhất, năm con heo trong đại đội do bà ấy và mấy người khác đang nuôi.
Trang trại heo ở nơi xa gió nhất, vì mùi chuồng heo rất nồng nặc, bình thường ít người đến đó.