Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 167




Suýt nữa đã quên mất chuyện này!

Trương Thiên ảo não vỗ đầu mình, lấy một chai sữa từ trong túi đeo chéo ra đưa cho thím Chu, nhìn đối phương vui vẻ rời đi.

Tôn Cương bên cạnh sớm đã đơ ra, ông ấy thật sự không ngờ tới, lại có thể kiếm được 30 tệ nhanh như vậy!

Lương cả năm của ông ấy vào năm ngoái cũng chỉ được 40 tệ!

Lúc trở lại đại đội kể ra chuyện này, cả đại đội lập tức xôn xao, một ngày đã có thể kiếm được 30 tệ, ít nhất còn có thể bán được một tháng nữa, tương đương với việc sẽ kiếm được 900 tệ!

Cuối năm nay chắc chắn mọi người sẽ được nhận nhiều tiền lương hơn!

Nhất thời, cả đại đội chìm trong bầu không khí vui vẻ như ngày Tết.

Việc kinh doanh sữa dê của đại đội ngày một phát triển, Trương Thiên bận rộn một thời gian cũng đã quen với guồng công việc.

Hiện tại đại đội có thể bán được 200 chai sữa dê mỗi ngày, việc vận chuyển nhiều sữa dê như vậy là một vấn đề, cô phải lo liệu mọi việc, không khỏi có chút bận đến tối mắt tối mũi.

Sau nhiều lần cân nhắc, Trương Thiên quyết định gọi người anh họ thứ ba Trương Quốc Khánh - người ngày nào cũng giả vờ ốm đến để anh ấy đảm nhiệm công việc nhân viên giao hàng.

Trương Quốc Khánh rất vui vẻ làm công việc này, mỗi ngày anh ấy chỉ cần giao sữa cho hợp tác xã cung tiêu ở trên huyện thành là được, điểm công cũng bằng với điểm ra đồng làm việc, còn không cần phải nghe tiếng la mắng của mẹ.

Sau khi sắp xếp kỹ lưỡng mọi việc cho xưởng gia công sữa dê, cô dự định sẽ lên huyện thành một chuyến, tới trang trại bò sữa để học hỏi bồi dưỡng một thời gian.

Khoảng thời gian trở về đại đội để làm việc, cô nhận thấy tầm hiểu biết của bản thân thật sự quá hạn hẹp, kiến thức và kinh nghiệm chưa đủ, để chăm sóc tốt cho gia súc của đại đội, bảo vệ sự phát triển bền vững của đại đội, để bản thân có tiền chi tiêu, sớm một chút sống cuộc sống có nước máy, có điện sử dụng, cô bắt buộc phải học hỏi, thu nạp nhiều kiến thức hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -  https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-167.html .]

Thật ra hàng năm trang trại bò sữa đều có chỉ tiêu học tập, tuy nhiên người trong các đại đội lại tin vào kinh nghiệm của cha ông mình truyền lại hơn là cái gọi là chăn nuôi khoa học, người chủ động đi học ở trang trại bò sữa có thể đếm trên đầu ngón tay.

Đại đội Hồng Quang chỉ có hai chỉ tiêu đi học tập, Trương Thiên đã hỏi qua những người khác ở trại chăn nuôi, nhưng cũng không ai muốn đi, họ đều mải mê kiếm tiền, cuối cùng cô chỉ có thể tiếc nuối một mình đi đến trang trại bò sữa để học tập.

Khi đến trang trại bò sữa, vẫn là những gương mặt quen thuộc, Trương Thiên cũng không phải người xa lạ, Đường Quyên nhiệt tình đưa cô đi xem bê con do Đậu Phộng sinh ra.

Đậu Phộng nhìn thấy Trương Thiên đã lâu không gặp, rầm rì ngậm ống tay áo của Trương Thiên trong miệng làm nũng, cô chỉ có thể nhẹ nhàng xoa đầu an ủi nó, mất rất nhiều thời gian mới vỗ về được Đậu Phộng.

Con của Đậu Phộng cũng xinh đẹp y như Đậu Phộng vậy.

Trương Thiên nhìn đôi mắt to tròn của bê con, không nhịn được mà ôm lấy nó dịu dàng vỗ về, sau đó bị Đậu Phộng ghen tuông đẩy ra.

Trang trại bò sữa ban đầu có 10 con bò sữa, trong đó có ba con đã thành công sinh ra bê con, vừa hay trở thành tài liệu học tập thích hợp cho Trương Thiên.

Đường Quyên đưa ghi chép của mình cho Trương Thiên chép, đồng thời kể cho cô nghe mấy tin đồn xảy ra gần đây.

Nói qua nói lại một hồi, cuối cùng lại nói về tình hình gần đây của đại đội Hồng Quang.

Trong mắt Đường Quyên có một tia tò mò:

DTV

“Nghe nói sữa dê mà hợp tác xã cung tiêu bán dạo gần đây là do đại đội em cung cấp à?”

Chị ấy hoàn toàn không ngờ tới, đại đội Hồng Quang lại quyết đoán như vậy!

Thật sự thì Đường Quyên chưa từng thấy đại đội nào bán sữa do chính gia súc của đội mình sản xuất.