Cô con dâu hai trông rất thanh tú, dùng giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng để an ủi chị dâu mình:
“Chị dâu à, mẹ không có ý đó đâu, mẹ chỉ cảm thấy chị ăn vụng đồ trong nhà là không tốt, nếu chị muốn ăn có thể trực tiếp nói với mẹ mà, cũng không cần phải giấu giấu giếm giếm ăn vụng làm gì.”
Sau khi con dâu hai nói xong, lông mày Trương Thiên hơi nhíu lại, là do cô tưởng tượng hay sao nhỉ?
Mấy lời này nghe cứ thảo mai kiểu gì ấy? Lời của con dâu hai nghe thì có vẻ như là đang ‘giải vây’ cho con dâu cả, nhưng thực tế lại đổ hết tội danh ăn vụng trứng gà lên đầu con dâu cả.
Mẹ chồng nghe xong lại càng tức giận hơn:
DTV
“Nhà chúng ta cũng chỉ có ba con gà, trứng chúng đẻ ra là để bồi bổ cho đàn ông và con cháu trong nhà, một người lớn như cô lại đi cướp đồ ăn của trẻ con, ăn rồi còn không chịu thừa nhận, lúc trước thật đúng là không nên rước cô vào cửa!”
Nói xong, mẹ chồng lại nhìn sang con dâu ba đang im lặng, tiếp tục chĩa nòng s.ú.n.g về phía cô ấy:
“Còn cả cô nữa, kêu cô làm việc gì cô cũng không làm đến nơi đến chốn. Bản thân lười biếng thì thôi đi, còn đùn đẩy hết mọi việc cho con dâu hai. Nếu không phải ngày hôm đó tôi nhìn thấy, chắc cũng không biết lá gan của cô lại to đến như vậy!”
Con dâu ba lập tức phủ nhận:
“Mẹ à, mẹ nói con lười, con nhận, nhưng con chưa bao giờ đùn đẩy hết mọi việc cho chị dâu hai làm. Mẹ tốt xấu gì cũng phải đưa ra bằng chứng trước khi nói chứ ạ!”
Đúng là cô ấy rất lười, nhưng việc nhà cần phải làm, cô ấy cũng chưa từng bỏ bê một việc nào, càng không làm những chuyện như mẹ nói.
Mẹ chồng lập tức nói ra một chuyện khiến mình không hài lòng:
“Mới tháng trước, tôi nhìn thấy cô ném quần áo của mọi người cho chị dâu hai của cô giặt, còn bản thân thì lại nhàn nhã ngồi ở trong bếp uống nước đường. Nếu cô không muốn giặt thì cứ nói thẳng ra, chứ đừng đi bắt nạt chị dâu hai của cô, con bé mới gả vào nhà chúng ta không lâu, cô không nên bắt nạt nó như vậy!”
“Nếu không phải lúc đó tôi về nhà trùng hợp nhìn thấy, thì tôi đúng là không ngờ tới cô lại kiêu ngạo đến mức đó!”
Con dâu thứ ba cau mày nhớ lại:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-147.html
.]
“Lần mẹ nói có phải là lần chị dâu cả về nhà mẹ đẻ không ạ?”
Mẹ chồng gật đầu, giọng điệu chứa đầy sự mỉa mai:
“Sao nào, cuối cùng cô cũng nhớ ra rồi à?”
Con dâu ba bèn nói với vẻ mặt khó hiểu:
“Ngày hôm đó tất cả quần áo đều là do con giặt, nước đường là chị dâu hai rót cho con, chị ấy nói con giặt quần áo vất vả, uống chút nước đường để bồi bổ cơ thể.”
“Vậy cô cũng không thể đùn đẩy công việc giặt quần áo này cho chị dâu hai của cô làm!”
Con dâu ba lập tức nhíu mày:
“Con không hề đùn đẩy cho chị dâu hai làm, là chị ấy bảo con vào bếp uống nước giải khát, chị ấy sẽ giúp con giặt hai bộ còn lại, như vậy con có thể nghỉ ngơi sớm hơn một chút.”
Sau đó cô ấy lại nhìn về phía cô con dâu hai đang bày ra vẻ mặt khá mất tự nhiên, ánh mắt dần trở nên sắc bén.
Cô con dâu hai bèn cười gượng, chậm rãi lên tiếng giải thích:
“Là do chị không tốt, lúc ấy chị chỉ muốn giúp em, quên mất chuyện phải giải thích với mẹ chồng.”
Vẻ mặt của mẹ chồng lại trở nên quái dị, lúc ấy con dâu hai cũng không hề nói như vậy!
Rõ ràng cô ta nói là con dâu ba ở trong bếp uống nước đường, còn kêu cô ta giặt sạch quần áo ở trong chậu, ngày đó nhiệt độ hạ thấp, nước rất lạnh, cho nên bà ta mới nhớ kỹ ở trong lòng, tại sao bây giờ lại kể khác chứ?
Con dâu ba bèn cười lạnh nói:
“Chị phủi sạch trách nhiệm thì hay rồi, còn tôi lại bị mẹ chồng khiển trách. Bảo sao tôi cứ thắc mắc không hiểu vì lý do gì mà tháng này mẹ lại mặt nặng mày nhẹ với tôi, hóa ra tất cả đều là do chị!”