Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Thư Tự Nhiên Thành Phản Diện Alpha

Chương 34




Đội Ba chân đã giành lại quyền kiểm soát vùng Vinsium hồi đầu tuần trước. Nhờ bước tiến này, quân đội ngày càng có tự tin sẽ nhanh chóng chiếm lại toàn bộ Tralervia trong năm nay.

Tralervia mới bị phiến quân kiểm soát vào 5 tháng trước. Căn cơ chưa sâu, lại xa với thủ phủ của bọn chúng, phía quân đội thấy đó là yếu điểm của Tralervia nên mới đẩy 1/3 nhân lực vào vùng này.

Phiến quân ban đầu chỉ là đám ruồi muỗi chẳng đáng để mắt tới, nhưng ngay sau đó bọn chúng như dịch bệnh mà lan tràn nhanh chóng. Từ điểm xuất phát ban đầu là Plaqia, làn sóng phản loạn đã lan sang Pesber rồi sang Tralervia trong vòng hai năm. Bọn chúng như cái gai mưng mủ, luôn luôn có thể chọc đau con mắt của các vị lãnh đạo. Bọn họ đã quá xem thường lũ người này.

Vân Hà nghĩ nếu không xuất hiện vai chính con cưng của tác giả, Đế quốc này coi như xong rồi.

Nếu như cô là lãnh đạo, cái gì cô cũng sẽ để Đường Thế Trung đi làm. Như vậy vừa nhanh chóng vừa an toàn, cái gì cũng không mất.

Nghe nói đội trường Trung 3 tháng trước còn là một binh nhất. Trong lần truy quét tàn dư Dolomus ở phía Nam Centevipi, hắn ta đã nhanh chóng phát hiện ra bẫy trong bẫy, cứu sống toàn bộ đội của cấp trên hàng Võ (*)

(*) Võ: tương ứng với cấp Tá trong quân đội Việt Nam

Sau lần đó, vị cấp trên đó vừa mắt hắn, bèn viết thư giới thiệu và nâng hắn lên hàng Uy. Vân Hà cũng không nghĩ vị cấp Võ nào đó lên được mà không có năng lực đâu nha. Chỉ có thể nói tài lực của nam chính quá đỉnh mà thôi. Còn gì có thể chống lại không cho nam chính phô diễn tài năng đâu chứ. Đường Thế Trung được định sẵn sẽ trở thành người đứng đầu trong quân đội, hắn đương nhiên sẽ có óc quan sát kinh người cùng tài lãnh đạo vượt bậc, cộng thêm trí thông minh và những bài học hắn học được. Vân Hà tự nhận bản thân hiểu hắn đôi phần, đối với hắn, kế hoạch tập kích Centevipi hẳn là đã nghĩ đến. Chỉ là điều này có lợi gì với hắn mà thôi.

Ở quân doanh này, có thể nói vị đội trưởng trẻ tuổi nhất là Đường Thế Trung, năm nay vừa tròn 18 tuổi. Khi người ta vừa đến làm quen, ra mắt thì hắn đã có kinh nghiệm lãnh đạo đánh trận rồi. Nói không ghen tị chính là dối lòng.

À, đó là nội tâm của các bạn trẻ có lí tưởng thôi.

Đối với Vân Hà, điều quan trọng nhất là bảo vệ Đường Y Nhiên thật tốt. Mà điều này có nghĩa là Dolomus càng phải nhanh chóng bị tiêu diệt. Khi tuyến thời gian được đẩy lên, Đường Y Nhiên sẽ càng sớm bị bắt bởi đầu đàn. Có quá nhiều biến số. Vân Hà chỉ có thể tin tưởng vào hai vai chính. Họ là trời là đất trong thế giới này, họ muốn cứu ai, người đó không thể chết. Nhưng mà lại không thể để bản thân cô bị nghi ngờ được, họ nghi ngờ cô, cô cũng lìa đời đó.

Nghe được nguyên do vì sao có tin đồn đội trưởng Trung đi cửa sau từ Tyk (cậu bạn có anh ở đội Ban). Mỗi tối hắn đều có một chuyên mục mà hắn gọi là "Tìm hiểu quân đội quanh ta". Tên gọi nghe thì chính trực nhưng thực tế toàn là những thứ tin bát quái, tin vịt, lời đồn đãi, tin trong bóng tối mà hắn nghe thấy được. Nhờ thế, tân binh vừa vào được một tháng Lê Vân Hà đã có thể biết được vị đội trưởng nào có nhân tình, có con thứ mấy, trong nhà có anh em không, người anh em nào được yêu thương, được thiên vị, v.v.

Tuy vậy, dù không có tác dụng mấy nhưng Vân Hà vẫn luôn mong ngóng tin mà hắn sẽ nói mỗi tối. Bởi vì đơn giản nó vui! Thời gian trong quân doanh luôn nhàm chán. Mỗi ngày không luyện tập cũng là học chính trị, thao lược. Ở nơi này, có hai chuyện vui bạn có thể làm. Hoà đồng với đám bạn cùng phòng là chuyện vui thứ nhất. Chuyện còn lại chính là hóng chuyện.

Tyk trêu ghẹo Vân Hà:

"Sao nào? Không phải ban đầu còn nhắc nhở tôi không được bàn tán chuyện người khác sao?"

Vân Hà cảm thấy như có người đang tát vào mặt mình, cô yếu ớt trả lời:

"Ai mà biết hóng chuyện lại vui đến vậy chứ!"

Vân Hà cười hì hì một cách ngốc nghếch, thái độ cực kì qua loa. Tyk không chịu buông tha, cậu cợt nhả:

"Ai dà, tôi biết cậu nhớ omega mềm mại của cậu, nhưng cũng đừng vì vậy mà đánh mất bản thân chứ!"

"Omega nào chứ?"

"Cậu tưởng tôi nhìn không ra à? Cái vòng đeo tay của cậu mười nghìn phần trăm là do omega nhà cậu làm. Tôi nói có đúng không?" – Tyk nhướng mày, mặt hắn đang cực kì tự tin và thiếu đánh.

Vẻ mặt của Vân Hà lại vô cùng bàng hoàng, có ngốc mới không hiểu ám chỉ của Tyk trong lời nói. Cô mới không có ngốc:

"Đeo cái này vào là ý chỉ có người yêu à?"

Vẻ mặt của Tyk cũng bàng hoàng không kém:

"Cậu không biết? Đùa ư? Cả người ngoại thành như tôi còn biết tập tục này đó!"

Hắn la toáng lên, thành công hấp dẫn sự chú ý của toàn bộ những đôi mắt trong phòng.

"Vân Hà cậu không biết thật à?"

"Đừng nói đùa chứ. Nè nhà, cái này có 1 cái vòng bên cạnh, ý chỉ người này đã có chủ đó.Người ta đang đánh dấu chủ quyền cậu đó!"


"Nói đi Vân Hà, omega nhà người ta tặng cậu mà cậu không biết, vậy mà còn nhận hả?"

"Tội nghiệp bé omega nhỏ nhắn. Thích phải loại không hiểu phong tình như Vân Hà."

Vân Hà ấp úng. Quả thật ban đầu cô nghĩ là Y Nhiên làm đồ cột tóc nhưng bị hỏng. Cô mới đeo nó vào tay. Sau này cứ thế mà mang vào quân doanh. Không nghĩ là nó lại có ý nghĩa như vậy đó.

"Bạn ấy tặng tớ lúc tớ tốt nghiệp, tớ cứ nghĩ đây là lời cầu nguyện bình an cho tớ."

"Vân Hà nói cũng có lí."

"Cậu có thấy bạn gì đó tặng cái thứ này cho ai khác nữa không?"

"Có á, tặng cho một người bạn khác nữa." Tặng cho Thanh Trúc nha.

Tức khắc không khí lâm vào quỷ đị. Như vậy là Vân Hà bị cắm sừng ư? Không không, rõ ràng người ta chỉ là bạn với nhau thôi mà.

Vân Hà thật đáng thương. Lúc nào cũng mang bên mình, không bao giờ để đồ vật người kia tặng bị bẩn. Chăm sóc tựa như kho báu vậy mà người kia lại phủ phàng hai lòng như vậy.

Bỗng dưng ánh mắt của các đồng chí cùng phòng nhìn Vân Hà từ ái, hiền hoà hơn hẳn, tựa như tội nghiệp, tựa như tình mẫu tử tràn trề.

Vân Hà:??? Chuyện quái gì vậy?

Con người hai lòng hai dạ ở thủ đô – Đường Y Nhiên hắc xì một tràng dài: "Bệnh rồi, bệnh rồi!" – không hề biết rằng mình chưa ra mắt đã có một ấn tượng xấu xa.

Tyk – nói nhiều, nói hay, nói hoa mĩ - đại diện phòng 777 có đôi lời muốn chia sẻ với đồng chí Lê Vân Hà: "Cuộc đời có nhiều khó khăn lắm. Khi vượt qua rồi và ngẫm lại, ta sẽ thấy khó khăn trước kia tưởng chừng là trời là mây, bây giờ cũng thấy không có gì. Mong cậu sẽ sớm nhìn rõ bản chất (bộ mặt thật của người kia), tỉnh táo (đừng bị mê hoặc bởi lời ong bướm ngọt ngào) và vượt qua (tìm người tốt hơn) nhé Vân Hà. Bọn tôi tin tưởng cậu!"

Tyk dứt lời, đồng thời trao cho Vân Hà một cái đập vai. Bảy đồng chí khác cũng lần lượt trao cho Vân Hà một cái đập vai và ánh mắt tin tưởng tuyệt đối. Cả bọn sau đó leo lên giường ngủ.


Vân Hà:???

*

Lãnh đạo đã ra quyết định. Cần phải nhanh chóng hơn nữa lấy lại Tralervia. Kế hoạch ban đầu thời hạn là cuối năm. Bây giờ đã rút ngắn lại còn 3 tháng. Họ có tự tin rằng quân lính được đào tạo bài bản của Đế quốc chắc chắn hơn bọn dã dân không có trình độ kia.

Có vẻ như sự kiện nổ bom trong trường học Đế quốc hai năm trước vẫn chưa khiến họ mở to mắt lên nhìn vào thực trạng rằng Dolomus đã tiến xa bao nhiêu.

Lá thư hôm qua gửi kèm phần quà từ quê nhà đã khiến Đường Thế Trung nhìn ra nhiều vấn đề. Hắn cứ nghĩ vụ việc năm xưa là do cá nhân làm vì trả thù. Hoá ra không đơn giản như vậy.

"Các đội trưởng: Đường Thế Trung, Ban Issac, Heiran Kyle, Io Tonan, Santo Barac, Mạnh Viễn Tông, Loid Forger, Rivai Stephen, Trần Quốc, Mashle Bournque!"

"Có!"

"Lập tức lựa chọn và bổ sung thành viên vào đội nhóm của mình. Hai tuần sau tôi sẽ chính thức thông báo nhiệm vụ chiến đấu!"

Đường Thế Trung là cấp Uy vừa nhậm chức không lâu, danh tiếng trong quân đội không có nên chưa có đơn yêu cầu nào gửi về. Hắn cứ một thân một mình mấy tháng nay. Đến một người đồng đội chính thức cũng không có.

Mặc dù không ưa tên đó, nhưng hắn phải thừa nhận rằng tên đó có năng lực, cộng thêm căn bệnh đặc thù, tên đó sẽ là con át chủ bài của hắn.

Vân Hà buổi sáng thức dậy bình thường, nhìn thấy ánh mắt bất bình thường của những người bạn chung phòng, lại nhìn lại bản thân, cô vẫn đang rất bình thường đấy chứ.

Sao vậy? Lại có chuyện gì?

Nhìn ra phía cửa, thân ảnh quen thuộc đập vào mắt. Hắn nói:

"Phòng 777 nghe rõ, các đồng chí từ nay dưới quyền quản lí của tôi."

Dù chưa hiểu cái gì, nhưng vẫn hô "Rõ!" cực kì to rõ.

"Nhanh chóng hoàn thành tác phong buổi sáng. Chúng ta sẽ luyện tập ở sân G3. Các đồng chí có 15 phút."

Hắn đi để lại bóng lưng vững chãi đến bàng hoàng cho toàn bộ phòng 777.

Sao tự nhiên lại thăng chức rồi???

- ---

Tác giả có đôi lời muốn hỏi:

Hỏi Vân Hà có thích Y Nhiên hay không?

Vân Hà thích, giống như thích một người bạn thân thiết.

Hỏi Vân Hà có yêu Y Nhiên hay không?

Chưa, từ đầu tới thời điểm hiện tại chưa từng có cảm giác yêu.

Hỏi Y Nhiên có thích Vân Hà hay không?

Y Nhiên rất thích Vân Hà, thích mùi hương của cô, thích giọng nói của cô, thích chữ viết của cô, thích ánh mắt của cô.

Hỏi Y Nhiên có yêu Vân Hà không?

Không phải Vân Hà không cưới.