Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon

Chương 248




Thời Nhiễm vui như mở cờ trong bụng: "Mèo, mày muốn đi cùng tao hả?"

Mèo trắng nhỏ cúi đầu liếm móng vuốt. Thời Nhiễm vui vẻ mang mèo về nhà.

Cô cảm thấy chắc chắn là do mình sống tốt nên được báo đáp. Quả nhiên là mèo nhỏ thấy cô là người tốt nên mới quyết định về cùng cô đây mà.

Thời Nhiễm mang mèo về nhà, không kịp đợi muốn đăng ngay ảnh mèo lên vòng bạn bè.

Dáng vẻ con mèo trắng nhỏ này cực kỳ đẹp, đạo đức cực kỳ tốt, bình thường ở nhà cũng không tự mở cửa sổ hay phá phách đồ đạc gì. Gần như chỉ trong nháy mắt, nó đã nắm trọn trái tim Thời Nhiễm.

Liên tiếp mấy đêm ôm mèo trong lòng ngủ, tâm trạng của Thời Nhiễm tốt cỡ nào khỏi phải nói.

Tâm trạng tốt đẹp này kéo dài mãi đến ngày cô tham gia buổi họp lớp.

Sáng sớm Thời Nhiễm đã nhận được một cuộc điện thoại.

Đối phương nói với cô bằng một giọng điệu rất tự đắc: "Chờ lát nữa tôi sẽ đến dưới tầng nhà em đón em."

Nói xong cúp điện thoại luôn, cực kỳ có phong phạm tổng giám đốc bá đạo.

Thời Nhiễm hiểu ngay ra lý do vì sao lớp trưởng lại muốn cô tham gia buổi họp lớp này.

Thì ra là vì Thạch Lỗi.

Thạch Lỗi là bạn học chung thời đại học của Thời Nhiễm. Cũng không biết đầu óc người này nghĩ kiểu gì mà luôn liều chết theo đuổi Thời Nhiễm.

Trong nhà anh ta cũng dư dả, tự nhận dáng vẻ mình cũng rất đẹp trai nên luôn cảm thấy hài lòng về bản thân.

Nhưng Thời Nhiễm thật sự chẳng thích người này chút nào. Không chỉ vì đầu óc người này không đủ dùng mà cô còn cảm thấy người này rất hư đốn nữa.

Rất dễ nhận thấy rằng lần họp lớp này sẽ không thể trôi qua một cách suôn sẻ rồi.

Thời Nhiễm ôm mèo lên kể khổ: "Tao chẳng thích anh ta chút nào hết. Ai mà thích nổi một người như vậy chứ. Ôi chao, cũng tại tao không có bạn trai chứ tao mà có một anh bạn trai đẹp trai ngời ngời, chắc chắn tao sẽ đưa tới chói mù mắt anh ta luôn."

Cách theo đuổi của Thạch Lỗi vừa quê mùa vừa chẳng có chút chân thành nào.

Thời Nhiễm đã từ chối rất nhiều lần nhưng người này vẫn vậy.

Cố tình những bạn học kia chẳng biết đã nhìn ra được từ đâu mà cứ cảm thấy cô và Thạch Lỗi rất xứng đôi, thế nên cứ luôn muốn ghép hai người lại thành một đôi.

Cho xin đi, Thời Nhiễm thật sự không thích anh ta.

Thời Nhiễm đứng dậy thay quần áo rồi tự mình xách túi chuẩn bị lái xe ra ngoài. Còn lâu cô mới muốn ngồi xe Thạch Lỗi!"

Đến buổi họp lớp thì tất nhiên sẽ gặp tình huống một đám người ồn ào ầm ĩ. Lúc Thời Nhiễm đến còn có một bạn nữ nháy mắt với cô.

"Sao cậu lại không tới cùng Thạch Lỗi thế?"

"Ôi chao người ta cũng đã theo đuổi mấy năm rồi lận. Thời Nhiễm à, cậu đồng ý đi mà."

"Đúng vậy, nhà Thạch Lỗi cũng giàu lắm đấy."

...

Những lời khuyên này khiến đầu Thời Nhiễm phình to ra.

Mà sau khi Thạch Lỗi đến, việc trêu ghẹo của mọi người lại càng trở nên lộ liễu.

"Cậu xem Thạch Lỗi đối xử với cậu tốt biết bao kia, còn gắp thức ăn cho cậu nữa chứ. Thời Nhiễm, bỏ lỡ rồi là không dễ tìm được một người giống vậy nữa đâu."

"Đúng thế, mọi người đều là bạn học, biết gốc biết rễ của nhau cả rồi, lại còn nhiều năm si tình không thay đổi nữa chứ."

...

Thời Nhiễm thấy phiền không chịu nổi. Đang lúc cô chuẩn bị mượn cớ đi về trước giờ thì đột nhiên âm thanh ở bên ngoài chợt lắng xuống.

Bạn học nắm tay cô kích động nói: "Cậu nhìn kìa, mau nhìn kìa, có phải người kia là ngôi sao không? Nếu không sao lại đẹp trai như vậy được?"

Chỉ thấy một nam sinh có dáng dấp cực kỳ đẹp trai đi từ bên ngoài vào. Trên người người này mặc một bộ vest màu trắng, ánh mắt vừa cao ngạo vừa khí thế, cả người đứng thẳng nơi đó như tùng như trúc.

Thời Nhiễm cũng thưởng thức anh đẹp trai một hồi.

Lại không ngờ anh đẹp trai kia đi thẳng về phía cô.

Bạn học nữ thấy anh đẹp trai đi tới thì cực kỳ kích động: "Thời Nhiễm, Thời Nhiễm, đây là người quen của cậu à?"

Thời Nhiễm còn chưa kịp lên tiếng, nam sinh kia đã kéo ghế ngồi xuống rồi: "Tôi là bạn trai của Thời Nhiễm."

Thời Nhiễm:!!!

Anh đừng có nói vậy! Tôi làm gì có bạn trai chứ!

Nhưng bạn học thì gần như tin ngay lập tức.

Đã nhiều năm như vậy rồi mà Thời Nhiễm vẫn không đồng ý với Thạch Lỗi, chẳng lẽ cũng là vì có người mình thích rồi sao?