Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon

Chương 21




Chu Mẫn nghĩ nghĩ, nhịn không được hỏi: "Vậy cô có mở cửa hàng ship đồ ăn đến tận nơi không?"

Công ty của cô ấy ở gần đây, nếu bà chủ nhỏ mở cửa hàng giao đồ ăn, cô ấy có thể gọi tại công ty vào buổi trưa!

Thời Nhiễm lắc đầu: "Không, tôi chỉ có ra khỏi quầy hàng vào buổi tối." 

"Vậy tại sao không mở một cái?"

Thời Nhiễm: "Bởi vì tôi chỉ có một quầy hàng nhỏ, mở cửa hàng giao đồ ăn cần phải đăng ký các loại yêu cầu ở nơi này, tôi không đủ điều kiện."

Chu Mẫn muốn nói, bây giờ nhiều cửa hàng giao đồ ăn đều mở ở nhà, không có người chú ý thì căn bản ngay cả sĩ diện cũng không có. Biết bao nhiêu cửa hàng giao đồ ăn lòng dạ hiểm độc, giấy tờ chứng nhận cũng không có đầy đủ mà những cửa hàng giao đồ không phải vẫn được cho phép xuất hiện sao?

Nhưng ngẫm lại một chút, Chu Mẫn vẫn ngượng ngùng không nói ra. Bà chủ nhỏ người ta làm mì xào ngon như vậy, căn bản cũng không cần làm những con đường bất chính này.

Chu Mẫn lưu luyến rời đi, trước khi đi còn nhiều lần xác định với Thời Nhiễm thời gian ngày mai cô ra quầy, nhìn dáng vẻ này thì có lẽ ngày mai cô ấy cũng sẽ tới đây.

Có đơn hàng kinh doanh đầu tiên, Thời Nhiễm cũng rất vui vẻ.

Nước sốt cô dùng để ăn với mì xào là do chính cô tự chuẩn bị, mấu chốt để ăn ngon chính là thìa nước sốt mà cô đặt ở giữa mì xào.

Kiếp trước khi cô làm người dẫn chương trình, để làm ra một loại nước sốt xào ngon, dường như đã quét sạch tất cả các quán xào nhỏ trong thành phố, trước sau thử đi thử lại mấy chục lần, cuối cùng mới xác định được công thức cuối cùng.

Loại nước sốt này ăn với mì xào vừa ngon, vừa thuận tiện, nhanh chóng, trước đó còn có một số thương hiệu ra giá cao muốn mua công thức.



Thời Nhiễm thấy lúc này không có ai, múc một chén canh đậu hũ cho mình uống.

Nói là canh đậu hũ, nhưng thật chất cũng chỉ là canh đậu hũ, vì để mau chóng tìm được cảm giác nấu ăn, chiều nay Thời Nhiễm đột nhiên muốn cắt bốn miếng đậu hũ lớn.

——  Cắt thành loại sợi tơ mỏng này.

Cho nên bây giờ cái nồi to miệng sâu bình thường không có gì lạ này, bên trong chứa canh đậu hũ Văn Tư mà rất nhiều người đã từng nghe qua…

Thời gian kế tiếp, Thời Nhiễm lại lục tục bán ra mấy phần mì xào, có điều những người này đều rất vội vàng, ai nấy cũng yêu cầu đóng gói mang đi.

Sắc trời cũng nhá nhem tối, đèn đường cũng dần dần sáng lên, lúc này mới đến thời gian náo nhiệt nhất trong đêm.

Ngoại trừ những người tan tầm, cũng có thêm một ít cư dân ở gần đó ra ngoài ăn khuya, các quầy hàng xung quanh đều náo nhiệt hẳn lên, bà chủ nấu lẩu cay bên cạnh trợn trắng mắt nhìn về phía Thời Nhiễm cũng không tìm được một kẽ hở, bởi vì người chờ lẩu cay đã vây quanh cô.

Thời Nhiễm nhìn xuống tài liệu trên bàn, tối nay cô bán được sáu phần mì xào, nguyên liệu còn lại cũng chỉ còn có khoảng mười phần.

Thật ra cũng không phải là do cô lười biếng, chủ yếu là mì của cô cần phải làm mỗi ngày, nước sốt cũng phải nấu mỗi ngày. Nếu như chuẩn bị nhiều hơn thì phải để ở trong tủ lạnh.

Nhưng trong phòng bếp của cô chỉ có một chiếc tủ lạnh nhỏ đã qua sử dụng chưa đến một trăm lít mua về ngày hôm qua…

Đúng lúc Thời Nhiễm cảm thấy mình có nên tìm biện pháp gì đó để thu dọn kho hàng hay không thì một nam sinh đầu như đội cái ổ gà cau mày chọn tới chọn lui ở giữa các quầy hàng xung quanh, sau đó đứng trước quầy hàng của Thời Nhiễm.

"Xin chào, cho tôi mười hai phần mì xào."