Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon

Chương 165




Mẹ ngồi bên sô pha nào có thể thấy suy tính của con gái, có điều nhiệt độ hôm nay thật sự rất cao, đặc cách cho thêm một chai cũng coi như có thể chấp nhận được.

“Còn ngơ ra đó làm gì, mau đem cơm qua đây đi.”

Hai mẹ con ngồi xuống bàn cơm, trong túi giao hàng có hai hộp cơm đóng gói kỹ, ngoài ra có thêm một cái hộp nhỏ tròn tròn, bên trên gói mấy lớp màng bọc thực phẩm, chắc là canh tặng kèm.

Chỉ nhìn từ bên ngoài thì không khác gì mấy món đặt bên ngoài khác.

Mở nắp ra, hai mẹ con mỗi người tách một đôi đũa dùng một lần, không hẹn mà cùng bắt đầu ăn từ món cá nấu dưa chua trước.

“Mẹ ơi, cá này ngon lắm á!”

Lô dưa chua này là lô Thời Nhiễm ngâm hai tháng trước, lúc ấy Thời Nhiễm ngâm tận năm sáu vò, sau này nấu tiệc dùng hai vò, mấy vò còn lại thì luôn giữ đến giờ.

Vì thời gian cất giữ hơi lâu, vị chua bên trong cũng nồng đậm hơn.

Canh cá trắng sữa là dùng xương đầu cá đuôi cá hầm nhừ, bên trong cho thêm dưa chua cắt thành đoạn nhỏ, lại đem miếng cá phi lê tẩm bột đảo một vòng trong chảo.

Lúc lấy ra còn phải rắc hạt tiêu và tiêu xanh ớt đỏ ớt xanh lên trên, rưới một muỗng dầu nóng lên, hương vị có thể khiến kích thích miệng lưỡi người ta chỉ trong một khoảnh khắc.

Cùng với sự khen thưởng của con gái, mẹ cũng cảm thán không thôi bởi miếng thịt cá mềm tươi trong miệng.

Thịt cá trơn mềm, xương cá cũng ít, hương vị dưa chua vô cùng gợi lên cảm giác thèm ăn, một muỗng dầu nóng cuối cùng kích phát ra hương vị tê dại cũng lưu lại giữa răng môi. Sau khi nuốt hết thịt cá xuống họng, hương vị tê dại ấy từ trong khoang miệng đấu đá lẫn nhau, khiến người ta không ngừng lại được.

“Ngon thật.”

Cho dù là thịt cá bên trên hay là dưa chua phía dưới, đều khác với món cá nấu dưa chua từng ăn trước kia.

Rõ ràng trên trán đã rịn ra những giọt mồ hôi li ti nhưng lại thấy bà ấy cùng sảng khoái.

Con gái xúc ăn cơm rồi cầm cái muỗng nhỏ lên, dứt khoát chan canh cá nấu dưa chua lên cơm trắng.

Lúc này, vị chua còn …

Hương chua xông thẳng đến vị giác, tạo nên cảm giác thèm ăn hiếm có trong mùa hè.

Một ngụm cắn nửa miếng thịt cá, lúc này mẹ mới chú ý đến đậu hũ chiên bên cạnh.

So với cá nấu dưa chua, đậu hũ chiên mộc mạc hơn nhiều. Đậu hũ được chiên hai mặt vàng óng, bên trên rải thêm chút hành màu xanh lá, nhìn thế nào cũng là cách nấu trong gia đình.

Gắp một miếng đậu hũ cho vào miệng thì cảm giác ngoài giòn trong mềm, mẹ ngạc nhiên thử lại cẩn thận.

Là một người không có sở trường nấu nướng làm việc nhà, đậu hũ chiên được coi là món ăn gia đình đơn giản bà ấy nấu khá nhiều lúc ngày thường. Nhưng đậu hũ chiên lại có thể nấu ra mùi vị thế này sao?!

Không chỉ là vị tươi mới lớp ngoài của đậu hũ chiên, bên trong đậu hũ cũng toàn mùi đậu. Trong ngoài dung hòa, quả thật khiến người ta không buông đũa xuống được.

Đậu hũ bà ấy nấu lúc trước không phải thế này đâu!

Nếu Thời Nhiễm ở đây, cô sẽ giải thích cho đối phương tỉ mỉ chút.

Không phải vấn đề tay nghề, thật sự chỉ là khác biệt về mặt nguyên liệu mà thôi.

Món đậu hũ chiên này, khoan không nói đến đậu hũ là do quán cô tự làm bằng máy xay điện, chỉ là bước chiên đậu hũ. Thật sự không có chuyện giấu giếm không thể nói…

Chỉ là dùng dầu đầu tôm để chiên đậu hũ mà thôi.

Thứ được gọi là dầu đầu tôm, thường dùng để chỉ nước mắm tôm, lên men tôm tươi, cuối cùng chiết lấy nước.

Dùng dầu đầu tôm xào rau, trong rau chay cũng sẽ mang theo vị tươi của tôm cá tươi.

Hai mẹ con gần như chỉ tốn một nửa thời gian bình thường để ăn hết cơm.

Cô con gái luôn sụt cân ngày hè, hộp cơm trước mặt vậy mà cũng chẳng còn lại hạt cơm nào.

Ai làm mẹ mà không thương con gái, sau khi tiễn con gái ra ngoài, bà mẹ này vội lướt điện thoại.

Ngày mai, vẫn đặt cơm bên ngoài!



Từ hơn mười giờ trưa Kỷ Vân luôn căng thẳng, rõ ràng là giờ cơm trưa, nhưng anh ấy luôn nhìn chằm chằm vào giao diện, sợ ngày đầu tiên đã xảy ra vấn đề lập trình gì bị đứt mắc xích.

Tâm trạng đang thấp thỏm, đồng nghiệp trông chừng số liệu thị trường bên kia chợt hét lên một tiếng.

Còn không đợi Kỷ Vân mở miệng, đối phương đã đứng bật dậy, mặt đầy vui mừng.

“Lượt đăng ký vượt qua bảy ngàn rồi!”