Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Hành Trình

Chương 170: 170: Chương 169




Con moè mướp dưới sự mát mẻ của điều hoà mang lại mà ngủ một giấc sâu thật sâu, đến khi nó tự tỉnh lại vì có chút ồn ào thì một núi cơm tó siêu to khổng lồ đáp vào tầm mắt. Vốn thấy Võ Lương Lâm đã khó ưa, hiện tại y dính dính ôm ôm thằng sen lại càng khó ưa hơn bao nhiêu. Đã thế thì thôi đi, khi phát hiện ra nó đã tỉnh, y còn dám đưa ánh mắt thách thức nhìn về phía nó nữa chứ!

Mướp đã đưa ra một quyết định, chính là bật người dậy rồi dùng cái cơ thể đầy đặn mềm mại của nó xông phi vào mặt Võ Lương Lâm. Chỉ có điều do kích thước vòng hai không cho phép, kiểu bật người trong tư thế nằm ngửa của nó không khác gì con lật đật cả. Thế nhưng nó không từ bỏ, quyết tâm bật người dậy theo cách ngầu lòi nhất.

Tuy rằng bản thân có tâm nhưng chính nó lại không có tầm, nỗ lực bật người của nó đã trở thành nỗ lực tập bụng. Đã thế lại còn thêm hai cái chân trước cứ giật giật đẩy đẩy về phía trước rồi thu về, nhìn sao thì tổng thể vẫn hài đến lạ.

Hệ thống Mười Năm Thất Bát tường tận ý định của con moè: "..." Nhìn không khác gì con Mướp định xuất chiêu qua Bluetooth!

Mười Năm Thất Bát quay lại khoảnh khắc nỗ lực bật người của con moè, ghép thêm dòng chữ "Hay tiếp chiêu, chíu chíu chíu". Sau đó rất hả hê mà đăng lên mạng.

Có lẽ thấy game hơi khó, Mướp trở người rồi mới từ từ ngồi dậy, vừa đứng dậy thì thấy Võ Lương Lâm đã hôn thằng sen của mình. Quan trọng là sen nó đang rất hưởng thụ nữa kìa.



Tức! Moè mướp chỉ mong có đấng tối cao nào đó xuất hiện bế kẻ tranh sủng kia sang thế giới khác giùm với!

Nhận ra cũng chẳng có đấng tối cao nào giúp mình, moè mướp liền nhếch mép liếc liếc lườm lườm với cái tên luôn tranh sủng với nó. Dù sao khoảng cách giữa nó cái mặt của tên tiểu tam dám cướp sen của nó không xa, nó liền loé lên cái ý nghĩ nhảy một cú ngoạn mục đáp thẳng lên cái bản mặt của ai đó.

Bởi trước kia từng đứng tại chỗ, nhún một cái là có thể nhảy lên người của sen nên Mướp có tự tin rất cao rằng bản thân có thể xông phi lên cái biểu cảm ngứa đòn của Võ Lương Lâm. Tất nhiên nó lại quên mất trọng lượng của mình đã không còn như xưa.

Pha nhún nhảy trong tưởng tượng không thấy đâu, mọi người chỉ thấy Mướp tự nhiên đứng bằng hai chân sau, hai chân trước giơ lên trời, phô ra cái thân hình mỡ màng.

Nhìn hành vi đứng thẳng bằng hai chân sau, hai chân trước liên tục thu vào lại rút ra móng vuốt, Phạm Gia Huân cảm thấy mình không hiểu nổi hành vi kỳ lạ của Mướp, khoé miệng giật giật: "Mướp, mày đang múa quạt hay quẩy bar?"

Mèo Mướp như không thể tin nổi những gì mình nghe, ủa nó đang muốn trở thành một đại ka meow yang hồ mà, ơ thế nào mà sen nó lại nhìn thành nó đang nhảy múa. Mèo Mướp nghe sen hỏi mà đứng hình một hồi, vẫn giữ nguyên tư thế đứng dang chi trước lên trời, có khác biệt chút khi mắt nó mở to ra, cái khuôn hàm cũng dạng ra hết cở, không biết vì ngỡ ngàng hay vì than thân trách phận với ông trời.

Võ Lương Lâm: "Thịnh à, con Mướp nó đang làm gì vậy? Đón nhận sức mạnh được tổ tiên truyền thừa sao?"

Phạm Gia Huân: "Sức tưởng tượng của anh cũng không cần phải đi xa quá đâu, nó đang triệu hồi đấng tối cao nào đó thì có!"



Mèo Mướp: "..." Sen, mày nỡ lòng nào mà lại không hiểu trẫm!

Phạm Gia Huân và Võ Lương Lâm vừa mới tách ra được chút xíu lại rúc đầu vào nhau, thảo luận xem sau khi nhận được truyền thừa thì Mướp sẽ thành mãnh hổ hay chạy về thế giới toàn những kẻ tu luyện.

Mười Năm Thất Bát chụp lại khoảnh khắc đứng trên hai chân mà ngỡ ngàng của moè Mướp rồi chèn thêm dòng chữ "Hãy đón lấy cơn thịnh nộ của ác wỷ". Đồng dạng đăng tiếp ảnh này lên mạng cho toàn thiên hạ xem bộ dạng muốn mang sổ đỏ đi bán của Mướp.

Mười Năm Thất Bát đang hả hê thì chợt nhận ra ánh mắt của con Mướp nhìn mình có phần kì lạ, cũng không khác gì ánh mắt nhìn kẻ chơi nhây là mấy. Hệ thống nhìn trước ngó sau, quét hết các sự vật hiện tượng xung quanh mình nhưng hoàn toàn không thấy cái gì bất thường cả. Ơ chả nhẽ có ma???

Suy nghĩ vừa loé lên đã bị chính nó phủ nhận ngay lập tức. Dù sao nó có thể quét được mọi sự vật hiện tượng từ bình thường cho đến bất thường nên vấn đề không thể là mà quỷ gì được.

Thế là Mười Năm Thất Bát lại quay qua nhìn vào mắt của Mướp, ấy thế mà thấy bản thể màn hình trắng xanh của mình. Nghĩa là Mướp nhìn thấy được nó????

Hệ thống 10578 quay qua thì thấy Võ Lương Lâm đang nhìn chòng chọc vào thứ gì đó cạnh mình. Rõ ràng trong mắt y không phản chiếu bất cứ hình ảnh nào của nó, Phạm Gia Huân lại là ký chủ của nó nên chắc chắn mắt hắn sẽ không phản chiếu hình ảnh của nó được.

Mười Năm Thất Bát lại chỉ đành quét lại dữ liệu. Hoá ra Võ Lương Lâm đang giương mắt thách thức Mướp thì nhìn ra hình ảnh màn hình trắng xanh của nó đang phản chiếu qua ánh mắt mèo. Cho nên y mới quay qua nhìn theo để xem cái màn hình trắng xanh đang bay qua bay lại đang ở đâu.

Đột nhiên Mười Năm Thất Bát nảy ra một ý tưởng xấu xí. Dẫu sao Hoạ Kính Đình và hệ thống Chín Chín Năm Không Tắm kia cũng ám nó biết bao thế giới nhiệm vụ rồi. Mà ký chủ tham gia thử thách tìm chân ái cùng với hệ thống 99508 thì chỉ có ký ức của nhân vật mà bản thân được thiết lập, hoàn toàn không biết đến sự hiện diện của hệ thống đi cùng. Như vậy bây giờ nó lợi dụng điểm này, coi như không hề hay biết mèo Mướp nhìn ra mình, cứ bay lượn xung quanh Phạm Gia Huân cho một người một mèo hốt hoảng chơi.

Trang ngày đầu ngồi tính lương: Hoa mắt, chóng mặt, đau đầu.

Cũng là Trang nhưng phiên bản hiện tại: Cũng không đến mức mỏi mắt lắm.

Đối với một đứa không giỏi dùng hàm như Trang thì Excel chính là môn học ám ảnh từ khi đi học cho đến khi đi làm.

Nói thì nói vậy chứ chỉ khổ cái công đi mò công thức, mò được công thức rồi thì tính lương khoẻ re à.