Lần nghỉ dài do lễ tang mẫu thân kết thúc, Thẩm Gia Duệ trở lại đi học, rốt cuộc Tô Hử có thể lại tiến vào không gian, một lần nữa bắt đầu điều chế nước hoa. Nước hoa gian phô bên kia đã rất mau bán xong, cũng may lúc trước y có điều chế một ít hàng dự trữ, bất quá cũng chỉ chống đỡ được hai ngày.
Hà Nguyên Tĩnh chết, vô luận Tô Hử hay Ai Đức đều không nghĩ đến, theo lý thuyết, nàng làm mẹ đẻ vai chính, về sau còn tham gia rất nhiều sự tình, hẳn là không phải ngoài ý muốn, nếu là ngoài ý muốn,Tô Hử tin rằng nàng cũng sẽ y như mình, bị bổ sung một linh hồn mới rồi sống lại. Đã có một trường hợp như y, cư nhiên cứ như vậy lăn đùng ra chết.
Ai Đức tự hỏi một hồi mới nghĩ ra một cách giải thích hợp lí.
"Ngươi biết mà, Thẩm Gia Duệ là nhân vật chính, các ngươi chỉ là vai phụ bên người hắn, ý nghĩa tồn tại quan trọng nhất, có liên hệ mật thiết với nhân vật chính. Ở quá trình Thẩm Gia Duệ trưởng thành, ngươi cực kì có tác dụng, thứ nhất vì hắn cung cấp một chỗ sinh hoạt an toàn, thứ hai là đắp nặn nên tính cách hắn."
Điều thứ nhất Tô Hử có thể lý giải, cái thứ hai có chút làm y mê man: "Tính cách hắn thì quan hệ gì với ta?"
Ai Đức nói tiếp: "Thẩm Gia Duệ tuy rằng hành xử có vẻ công tư phân minh, nhưng bản chất hắn là có thù tất báo, lãnh khốc vô tình, là người có tính cách cực kì ích kỷ cùng hắc ám. Hắn tính chiếm dục cường, đối với tiền tài cùng quyền lợi phi thường chấp nhất, tâm tính sao, nói trắng ra, chính là có bệnh."
"Uy uy, ngươi nói cái gì đấy!" Tô Hử có điểm không cao hứng nói.
"Ngươi phủ nhận cũng vô dụng." Ai Đức trợn trắng mắt, cái động tác này thực sự rất khó khăn với một con cẩu, thoạt nhìn như mới ăn phải độc dược muốn sắp sửa đi đời nhà ma, "Dựa theo kế hoạch sớm định sẵn, Thẩm Gia Duệ là một cái tư sinh nhi tử, mẫu thân thì quá yếu đuối, từ nhỏ đã chịu nhiều kì thị cùng ngược đãi, sau này vào tuổi dậy thì thời kì quan trọng tạo nên tính cách con người, lại lâm vào hố lửa, bị cha kế ngược đãi, mỗi ngày phải nhìn mẫu thân bị đánh đập cùng nhục nhã, nên phát sinh bệnh trạng, hắn tâm tính mới trở nên kì quái. Nhưng hiện tại, ngươi thành cha kế hắn, có thể vì hắn tạo hoàn cảnh sinh hoạt an toàn, nhưng tại phương diện đắp nặn tính cách, hoàn toàn không tác dụng."
"Rồi sao?" Tô Hử đột nhiên cảm thấy lông tơ sau cổ dựng hết cả lên, trực giác cho biết lời tiếp theo của Ai Đức sẽ làm y khó chịu.
"Ngươi có biết tác dụng của Hà Nguyên Tĩnh đối với Thẩm Gia Duệ là gì không?" Ai Đức thở dài, mới nói tiếp: "Sinh hắn cùng nuôi dưỡng hắn trước năm mười hai tuổi không cần phải nói tới, từ Thẩm Gia Duệ mười hai tuổi trở về sau, nàng quan trọng nhất, chính là cho Thẩm Gia Duệ cảm nhận được tình thương của trưởng bối."
"Từ từ, ta ngắt ngang một chút." Tô Hử nâng một tay lên, "Không phải là ta đối Hà Nguyên Tĩnh có thành kiến hay là hiểu lầm gì, từ góc độ khách quan để nói, nàng là một mẫu thân nhưng lại chẳng có trách nhiệm gì, tình yêu của nàng cho Thẩm Gia Duệ so với Thẩm Thừa Tuyên, thật sự quá ít."
"Cho nên hắn mới có rất nhiều nữ nhân a." Ai Đức chớp chớp mắt, làm một bộ dáng theo lý phải thế, "So sánh thử đi, tình yêu mà Thẩm Gia Duệ nhận được như một cái lọ, tình cảm của Hà Nguyên Tĩnh chỉ chiếm một bộ phận nhỏ, bất quá nó lại là mấu chốt, quyết định nhận thức của Thẩm Gia Duệ về tình yêu, và phần còn lại là do nhóm tình nhân của hắn. Mà hiện tại, tình thương của ngươi dành cho Thẩm Gia Duệ đã làm cho tình cảm của nàng mất đi đất dụng võ, cũng chính là làm mất đi vai trò của Hà Nguyên Tĩnh, nhưng đắp nặn tính cách nhất định phải có người làm, cho nên, ngươi hiểu."
Tô Hử trầm mặc vài phút, mới mệt mỏi dùng tay xoa xoa đôi mắt: "Nói cách khác, Hà Nguyên Tĩnh chết là ta tạo thành?"
Y đối với Hà Nguyên Tĩnh xác thật không có cảm tình, nhưng dù sao đó cũng là một sinh mệnh. Tuy rằng nàng chỉ là một nhân vật trong sách, nhưng sau khi y xuyên đến, nàng liền trở thành một con người sống sờ sờ, một người bởi vì y mà mất đi tương lai tốt đẹp, vứt bỏ tánh mạng, y không phải là động vật máu lạnh, sao có khả năng không cảm thấy áy náy.
"Ngạch...... Không thể nói như vậy......" Ai Đức ngẩng vài giây, cái đuôi ở sau người quét quét, mới nói, "A Hử, đầu tiên, ta muốn nói cho ngươi, vận mệnh các ngươi không phải ngay từ đầu là đã hảo, cũng không phải cứ như vậy mà sống, nhưng nỗ lực như thế nào cũng không thay đổi được. Vận mệnh các ngươi thực tế là do tính cách cùng phương thức hành xử quyết định, bất quá hai thứ đó đều do hoàn cảnh quyết định, mà tính cách và hành vi ứng xử lại quyết định hoàn cảnh sinh hoạt, nó giống như một vòng tuần hoàn không hồi kết...... Vấn đề này sau lại nói tiếp, tóm lại, nếu Hà Nguyên Tĩnh là một người mẹ đủ tư cách, mặc kệ ngươi yêu thương Thẩm Gia Duệ như thế nào, nàng cũng sẽ không chết, bởi vì đối với một người mẹ là độc nhất vô nhị, bất luận ai cũng không thể thay thế. Nhưng nàng lại là người không đủ tư cách, tác dụng của nàng với Thẩm Gia Duệ, bất luận kẻ râu ria qua đường cũng có thể đảm nhận được. Cái chết ấy là do chính nàng tạo thành, đây là mệnh của nàng, kết cục của nàng, cùng ngươi không có quan hệ."
"Nhưng nếu như Tô Hử trước kia còn tồn tại, nàng sẽ không phải chết, mấy năm nữa chờ đến khi Thẩm Thừa Tuyên tìm được hai mẹ con họ, là nàng có thể hưởng sinh hoạt hạnh phúc, cuối cùng trở thành một Thẩm thái thái cao quý ưu nhã, cả đời hưởng phúc." Tô Hử thở dài, dùng tay che khuất đôi mắt, thất vọng nói, "Nếu tính cách Gia Duệ thay đổi được thì tốt, nhưng vấn đề là, hắn cuối cùng vẫn sẽ biến thành dáng vẻ kia. Ta đây quan tâm yêu thương hắn còn có ý nghĩa gì, hơn nữa còn làm hắn mất đi mẫu thân, nói như thế nào, cũng là nỗi tổn thương với hắn còn lớn hơn cả ban đầu."
Ai Đức khịt mũi, đứng lên trên mặt đất xoay hai vòng, mới lại ở trước mặt Tô Hử ngồi xuống, nói: "Vốn dĩ những thứ này không thể nói cho ngươi, nhìn ngươi áy náy như vậy...... Tốt thôi, đầu tiên, ngươi phải biết rằng đây là một thế chân thật tồn tại, Thẩm Gia Duệ tuy là trụ trung tâm duy nhất của thế giới này, vận mệnh cùng nhân sinh của hắn đều có hướng đi đại khái, nhưng vẫn chưa chi tiết. Tỷ như nói, giả thiết vận mệnh của Thẩm Gia Duệ là, tương lai trở thành người thành công nhất trên thế giới, trở thành truyền kì trong thương giới, nhưng hắn trở thành truyền kì như thế nào, quá trình lại không giải thích tỉ mỉ."
"Còn về tính cách Thẩm Gia Duệ, hắn cuối cùng xác thật sẽ biến thành kẻ có thù tất báo, lãnh khốc vô tình, lại ích kỉ, khống chế dục cường, nhưng chẳng lẽ những người có tính cách như thế tjif sẽ giống nhau sao? Cách đối nhân xử thế sẽ giống nhau như đúc sao? Đối mặt với cùng một vấn đề, không lẽ cũng ra đồng dạng quyết định? Không phải. Hơn nữa, tính cách Thẩm Gia Duệ không chỉ có như vậy, tuy rằng không thể hoàn toàn xóa bỏ, nhưng còn có thể tăng thêm. Cho nên, ngươi quan tâm yêu thương hắn, đối với che chở đủ đầy, vẫn sẽ có ảnh hưởng đến tính cách ban đầu của hắn, tuy rằng không biết là cái gì, nhưng nói chung có thể thử một chút."
"Thật, thật sự?" Tô Hử mở to hai mắt nhìn, biểu tình thả lỏng một chút.
Ai Đức gật gật đầu, nói tiếp: "Còn nữa, Hà Nguyên Tĩnh tuy ở thế giới này đã chết, nhưng linh hồn nàng sẽ đến thế giới khác. Nghe được tin tức này, ngươi có phải hay không cảm thấy tốt hơn một chút nào chưa?"
Tô Hử hít thật sâu, chậm rãi thở ra, lại xoa xoa đôi mắt, hơi hơi kiều khóe miệng: "Xác thật dễ chịu một chút. Ai Đức, cảm ơn ngươi."
Ai Đức vừa lòng đánh cái hắt xì, dùng móng vuốt vỗ vỗ vai y, nói: "Niên hoa dễ thệ, nhân sinh ngắn ngủi, vận mệnh cùng sinh sinh tử tử của mỗi người, đã vượt qua phạm vi lý giải của ngươi, vẫn là không cần phải đặt quá nhiều tình cảm ở đó. Ngươi vẫn nên thanh thản đem Thẩm Gia Duệ nuôi lớn, ngươi chỉ cần đem chuyện này làm tốt, mặt khác ngươi muốn làm gì, chuyện khác ngươi không cần can thiệp."
Ai Đức giải thích mọi vướng mắc của Tô Hử, cũng làm kiên định quyết tâm nuôi nấng Thẩm Gia Duệ thật tốt của y. Y muốn cung cấp cho Thẩm Gia Duệ một hoàn cảnh sinh hoạt thật tốt, cái đâu tiên là phải vào nội thành mua một căn hộ, hoàn cảnh xung quanh bọn họ thật không xong, vị trí cũng xa xôi, cách trường học Thẩm Gia Duệ thật xa, cách trường trung học tương lai của nhóc còn xa hơn, 6 năm còn lại y không thể lúc nào cũng bôn ba trên đường đi học cùng nhóc. Nhưng hiện tại y không có quá nhiều tiền, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể dựa vào khoản bồi thường kia, đứng tên bất động sản tất nhiên là Thẩm Gia Duệ, phần còn lại để đóng tiền nhà.
Nghe xong kế hoạch Tô Hử, Ai Đức cảm động đến muốn rơi lệ: "Thân ba ba quả nhiên phải như thế, A Hử ngươi quả nhiên là một ba ba mẫu mực."
"Kia đương nhiên." Tô Hử kiêu ngạo nói.
Ai Đức nhìn Tô Hử động tác lưu sướng điều chế nước hoa chuẩn bị đưa đến gian phô, suy nghĩ nửa ngày, vẫn đem lời định nói nuốt vào. Nói, tình cảm nồng hậu như vậy, đều mang vào bình nhỏ chứa hết đi! Làm ơn, hài tử trên đời này có thể có bao nhiêu tình yêu, ngươi lấp đầy rồi, hậu cung hắn làm sao có thể vào a! Tô ba ba, mỹ nhân nhi tử ngươi cứ như vậy bị ngươi bỏ quên thế à!
Rốt cuộc điều chế lọ nước hoa cuối cùng, Tô Hử cuối cùng hà hoãn, hoạt động bả vai một chút, nhớ tới cái gì, cười đối với Ai Đức nói: "Hai ngày trước Thẩm Gia Duệ đã muốn đổi họ, nói muốn theo họ của ta, ta mới đầu cho hắn là tiểu hài tử, sau một trận phong vũ, không nghĩ tới hắn muốn sửa, mỗi ngày đều quấn lấy ta không bỏ, làm nũng chơi xấu, chiêu gì cũng sử dụng, ta chỉ có thể đáp ứng. Bất quá Tô Gia Duệ nghe không thuận bằng Thẩm Gia Duệ, ta muốn đem cả tên sửa lại, ngươi có kiến nghị gì không?"
Nghe Tô Hử nói xong, Ai Đức cọ ngồi dậy, nghiêm túc nói: "Đừng nghĩ, tên của hắn là không đổi được."
Tô Hử sửng sốt: "Vì cái gì?"
"Bởi cốt truyện a." Ai Đức nói, "Tên của hắn " Thẩm Gia Duệ " là một chi tiết không thể sửa chữa, hắn chỉ có thể kêu Thẩm Gia Duệ, không thể kêu bằng tên khác."
Tô Hử nhướng một bên lông mày: "Nếu ta một hai muốn sửa thì sao?"
Ai Đức có chút thương hại nhìn y: "Ngươi khẳng định không đổi được. Nếu ngươi mang theo hắn đi đổi tên, nhất định sẽ có đủ loại tình huống xuất hiện, tỷ như xe đột nhiên hỏng, hoặc bị cán bộ bỏ quên, hệ thống họ tịch tự nhiên hỏng, thậm chí có thể sở hộ tịch đột nhiên nổi lửa, đều có khả năng, tóm lại, ngươi khẳng định không đổi được."
Xem biểu tình không tin được trên mặt Tô Hử, Ai Đức thong dong đứng lên đi ra ngoài, vừa đi một bên nói: "Không tin ngươi có thể thử xem."
Vì thế Tô Hử thật sự thử, rốt cuộc Thẩm Gia Duệ thúc giục quá lợi hại, mười câu là có một câu đề cập đến việc đổi tên, nhóc thậm chí còn tự nghĩ ra tên mới, xóa chữ "gia", biến thành Tô Duệ.
Tô Hử ngoài miệng khen dễ nghe, trong lòng không tránh khỏi áy náy, đứa nhỏ này mong muốn đổi tên như vậy, kết quả lại không được, không biết là sẽ có bao nhiêu khổ sở.
Kết quả y như lời nói của Ai Đức vậy, một đường đổi tên phong ba không ngừng, đầu tiên ra cửa gặp kẹt xe, hoặc là sự cố giao thông cùng công trình sửa chữa mà phong lộ, chờ tới Cục Công An, sở hộ tịch đã tan tầm, sau lại tới liền thành thiết bị trong sở bị trục trặc, đợi qua hai tuần vất vả, vấn đề lại nằm trên người nhân viên công tác, bọn họ không nhớ là còn có người cần sửa đổi tên, hôm nay quên ngày mai quên, cuối cùng chờ nhân viên công tác cảm thấy áy náy, quyết định giáp mặt trực tiếp sửa tên, liền tại lúc muốn sửa đổi, máy tính sở hộ tịch đột nhiên bốc cháy.
Tô Hử ôm Thẩm Gia Duệ ra ngoài, nói cũng kỳ quái, thế lửa cứ như thế dữ dội, chờ hai người đi ra ngoài, lửa đã bị áp xuống.
Tô Hử không dám thử nữa, chỉ có thể đối Thẩm Gia Duệ nói: "Có lẽ đây là ý trời, tên này là mẹ con đặt cho con, vẫn là lưu lại đi, coi như kỷ niệm nàng, được không?"
Thẩm Gia Duệ biểu tình âm tình bất định, cuối cùng chỉ có thể gật gật đầu, hậm hực ôm Tô Hử cổ, rầm rì yêu cầu về nhà muốn cùng ba ba thân thân, Tô Hử bị nhóc nháo đến chẳng còn biện pháp, rốt cuộc, về đến nhà vẫn theo ý nguyện của nhóc, hôn hôn bờ môi của nhóc, Thẩm Gia Duệ còn không hài lòng, ôm đầu Tô Hử trét đầy nước miếng, mới vừa lòng đi theo Tô Hử tiến phòng bếp làm cơm chiều.
Phong ba đổi tên kéo dài thật lâu, thời điểm ý niệm kia của nhóc vứt bỏ, nhóc đã thi xong, ngênh đón kì nghỉ hè đầu tiên. Tô Hử tính toán thừa dịp mua phòng, tranh thủ trước khai giảng chuyển nhà.