[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 34-1




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 34

- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tiếu Dao uống say rượu, như một cành hoa lê vớt ra từ trong rượu vang đỏ, nhụy hoa tố bạch* nhiễm lên màu rượu vang đỏ, thấm đẫm ướt át.

*Hoa lê nhụy trắng, ngoài ra còn có nhụy vàng, đỏ.

chapter content



Cho nên anh mới có thể có một suy nghĩ thoáng qua trong chớp mắt rồi biến mất với cậu như vậy.

Chu Hải Quyền vì ý niệm tối qua chính mình toát ra mà khiếp sợ, một đêm không ngủ ngon. Hôm nay lại nhìn thấy Tiếu Dao như vầy, anh cuối cùng tìm được nguyên do rồi...... Không trách anh, chỉ đổ thừa Tiếu Dao quá mê người!

(Xin lỗi tui nhiều chiện, nhưng mà tui không nhịn được, anh như này là như nào!???)

Bất quá nói đi phải nói lại, phòng trong nhà cũng nên cải tạo, nhà cũ sắp qua trăm năm, rất nhiều phương tiện đều theo không kịp, phòng lớn có phòng vệ sinh riêng chỉ có duy nhất một gian ở lầu một, lúc trước là vợ chồng Chu lão gia ở, sau này bọn họ qua đời, phòng cũng trống, bài trí còn giữ lại dáng vẻ lúc bọn họ còn sống. Trong nhà phòng vệ sinh kỳ thật cũng không tính là thiếu, lầu một ngoại trừ gian vệ sinh riêng kia, nửa bên phía dì Vương ở cũng có hai cái phòng vệ sinh, người làm cùng khách nhân dùng, trừ cái này ra, lầu hai ba tư đều có một cái, lầu 3 là nữ sinh Chu Đồng bọn họ dùng, lầu 4 là khu giải trí, phòng vệ sinh xem như công cộng.

Trước kia trong nhà chỉ có anh, ngẫu nhiên còn có Chu Hải Vinh Chu Hải Đông ở lầu hai, bất quá khi đó mọi người đều là anh em, thời gian làm việc nghỉ ngơi cũng đều không giống nhau, rất dễ dàng mở sai cửa, hiện giờ trong nhà thêm một Tiếu Dao, thân phận cũng bất đồng, còn xài chung một cái toilet, xác thật không quá tiện.

Vì thế anh liền gọi điện thoại liên hệ một người bạn làm thiết kế. Nhà cũ trăm năm loại này của bọn họ, trang hoàng cần đặc biệt thận trọng, có thể thêm phòng vệ sinh hay không, thêm như thế nào, đều phải thiết kế quy hoạch.

Hôm nay là cuối tuần, Chu Đồng và Chu Tư Ngữ đều ở nhà, cho nên trên bàn cơm sáng hiếm có thêm được một ít náo nhiệt. Chu Đồng thấy Tiếu Dao xuống lầu, liền cười nói: "Chị nghe dì Vương nói, ngày hôm qua cậu uống nhiều?"

Tiếu Dao nói: "Ngày hôm qua rất vui, không cẩn thận chút liền uống nhiều quá."

"Lão nhị đâu, không trở về?"

Tiếu Dao lắc đầu, Chu Đồng liền nhíu mày, nói: "Nó bây giờ vẫn thường xuyên đêm không về ngủ sao?"

"Không thể nào," dì Vương vội nói, "Hải Vinh gần đây bận xong công việc liền về nhà, ngày hôm qua không phải sinh nhật cậu ấy sao, phỏng chừng là cùng bạn bè chơi một đêm, ngủ ở bên ngoài."

Có thể nhìn ra, dì Vương vẫn rất che chở Chu Hải Vinh, trong lớp trẻ Chu gia, bà thương nhất chính là Chu Hải Vinh, có thể là Chu Hải Vinh miệng ngọt, biết nói chuyện.

Chu Tư Ngữ nói: "Cái kia, anh hai có phải uống say hay không? Anh ấy năm trước uống say, năm kia mừng sinh nhật, cũng uống say."

"Còn không phải đám bạn bè kia của cậu ấy à," dì Vương nói, "Không có việc gì cũng thích chuốt cậu ấy."

"Hắn không uống, còn có người ấn cổ hắn a." Chu Đồng nói, "Tiếu Dao, ngươi cũng quản quản hắn."

Tiếu Dao nghĩ thầm cậu không để ý, cậu cũng không dám quản, cậu hiện tại còn chưa phải vợ chính thức của Chu Hải Vinh, quản nhiều bị tác dụng ngược làm sao bây giờ, cậu ấy nịnh bợ Chu Hải Vinh còn không kịp đâu.

"Em đợi lát nữa đi tìm anh ấy, đón anh ấy về." Tiếu Dao nói.

Kết quả cơm sáng còn chưa ăn xong, đã thấy Chu Hải Vinh trở về.

Tiếu Dao ánh mắt vừa đáp, liền phát hiện Chu Hải Vinh có điều kì lạ.

Mặc trên người không phải quần áo ngày hôm qua mặc, tóc cũng chải đến không chút cẩu thả, hiển nhiên là tiêu diệt chứng cứ mới trở về.

Chẳng qua người Chu gia không ngốc, dì Vương vừa thấy hắn cả người không hề có dấu hiệu say rượu, trong lòng liền lộp bộp một chút, cười hỏi: "Sao bây giờ mới trở về, ngày hôm qua lại cùng người bạn giúp đỡ cậu kia uống suốt đêm sao? Về sau yêu quý thân thể của mình hơn chút."

Tiếu Dao phát huy kỹ thuật diễn tốt nhất cho tới nay, cậu yên lặng không nói gì, cúi đầu dùng dao nĩa chọc chọc mấy quả Thánh Nữ cuối cùng dư lại. Nói thật, cậu có chút kích động, cũng không biết vì cái gì.

Chu Hải Vinh cười cười, dáng vẻ hết sức bình thường: "Mọi người đang ăn gì đây?"

"Cậu muốn ăn sao, ăn nói tôi chiên cái trứng gà cho cậu." Dì Vương nói.

"Ngày hôm qua uống quá nhiều, không ăn uống có gì." Hắn nói liền đi tới ngồi xuống bên người Tiếu Dao, cười nói: "Em ngày hôm qua cũng uống nhiều, hiện tại cảm giác thế nào, có nơi nào không thoải mái hay không?"

"Không có." Tiếu Dao nói.

Chu Hải Vinh liền đứng lên, nói: "Vậy mọi người ăn, em có chút không thoải mái, trở về nằm một hồi."

Tiếu Dao nhìn Chu Hải Vinh lên lầu, tự mình ăn hết mấy quả Thánh Nữ trong dĩa. Dì Vương đại khái đoán được cái gì, dịu dàng hỏi cậu: "Muốn tôi thêm chút sữa bò cho cậu không?"

Tiếu Dao lắc đầu, nói: "Cháu lên lầu xem Hải Vinh."

Kế tiếp là một loạt tiết mục toan sảng khảo nghiệm kỹ thuật diễn của cậu! Cậu lên lầu, trực tiếp gõ cửa phòng Chu Hải Vinh, Chu Hải Vinh đang nằm ở trên giường, vừa nghe thấy tiếng đập cửa lập tức ngồi dậy, ho nhẹ một tiếng, nói: "Tiến vào."

Tiếu Dao thở ra một hơi, sắc mặt trầm xuống, sau đó đẩy cửa đi vào, sau khi đi vào đóng cửa lại, người lại không đi về hướng Chu Hải Vinh, mà dựa vào phía sau cửa, nói: "Nói đi, ngủ với ai."

Chu Hải Vinh sắc mặt hoảng hốt, lập tức đứng lên, như là bị dẫm đuôi.

"Em đang nói cái gì......"

"Em đều đã biết," Tiếu Dao nói, "Anh ngủ với một vũ công, là ai?"

"Em nghe ai nói hươu nói vượn......"

"Chu Hải Vinh," thanh âm Tiếu Dao cao hơn một chút, "Em không muốn người nhà anh đều biết, có phải nói hươu nói vượn hay không, trong lòng anh rõ ràng nhất."

Chu Hải Vinh sắc mặt trướng đến đỏ bừng, đi đến trước mặt cậu, muốn kéo tay cậu: "Anh thật không biết, anh uống say......"

Tiếu Dao mặt âm trầm, chỉ là Chu Hải Vinh nhìn ra, cậu lại như là muốn khóc.

Tiếu Dao trong nguyên tác, nói như thế nào đây, cậu ấy mặt ngoài nhu nhu nhược nhược một Tiểu Bạch hoa, người lại có chút cực đoan, chuyện khác đều có thể nhẫn, chỉ có ngoại tình là nhịn không nổi, con người cậu ấy tính chiếm hữu và tâm ghen ghét đều rất mạnh, huống chi Chu Hải Vinh điều kiện so với cậu ấy tốt hơn nhiều như vậy, cậu ấy vẫn luôn lo sợ. Xuất hiện loại ngoài ý muốn này, cậu ấy xém chút hỏng mất, nhưng ngay từ đầu, lý trí vẫn còn, cũng không dám náo lớn, càng không muốn nháo đến Chu gia người đều biết, chuyện này đối cậu không có chỗ tốt, cậu vẫn là luyến tiếc phú nhị đại Chu Hải Vinh này, nếu luyến tiếc, vậy không cần thiết nháo đến không thể thu thập.

Chu Hải Vinh nói: "Anh uống say, cái gì cũng không biết, là đám anh em đó để bọn anh chúng một chỗ, anh......"

"Cũng là bạn bè của anh buộc anh làm* hắn?"

*18+

Chu Hải Vinh ngẩn ra, buông cậu ra tay: "Anh không nhớ rõ......"

Tiếu Dao cười lạnh, nói: "Làm không làm, anh không nhớ rõ, hay là anh không nhớ rõ anh làm là ai?"

Chu Hải Vinh không nói chuyện, Tiếu Dao mở ra cửa phòng đi ra ngoài, "Phanh" một tiếng khép cửa lại.

"Lấy cớ, đều là lấy cớ," chờ đến lúc cậu cùng Hà Minh Minh bọn họ hội hợp, Hà Minh Minh tức giận mà nói, "Bạn trai cũ của chị chính là ngoại tình như vậy, nói, a, anh uống say, anh không rõ rang tình huống lắm, là người ta tự bò lên giường anh, tôi khinh, là lão tử ấn đầu của anh ta bảo anh ta uống? Hay là lão tử bỏ thuốc anh ta? Nam nhân không tự mình quản được nửa người dưới, đều mẹ nó là súc sinh!"

Tác dụng của hảo tỷ muội chính là ở lúc bạn trai ngoại tình dùng để cùng nhau giúp bạn mắng. Trần Tiểu Phàm nói: "Em cũng đừng quá khổ sở, nam nhân đều là yêu tinh hại người, không một ai tốt!"

"Đã sớm nói với em rồi, hào môn không phải loại người như chúng ta này nên tiến, môn không đăng hộ không đối, là sẽ không có kết cục tốt, lão tổ tông truyền lại, sai sao?! Theo chị thấy, em vớt đủ nhanh chạy đi, loại chuyện này có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, em nếu là vì tiền đem hạnh phúc cả đời mình bán đi, chị em đây sẽ xem thường em!"

"Đúng vậy, hiện giờ quốc gia tiến bộ, đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính, chúng ta nếu là không sống thật tốt, chẳng phải làm quốc gia thất vọng sao!"

Mấy tiểu yêu tinh này, thời khắc mấu chốt tam quan thật ra cũng là rất chính.

Tiếu Dao chỉ khóc sướt mướt, Hà Minh Minh bọn họ quả thực hận sắt không thành thép*: "Em khóc có ích lợi gì a, ai nha nha đầu chết tiệt em, sẽ không yêu anh ta đi!"

*Gấp gáp muốn làm gì đó.

Tiếu Dao bị câu kia "Nha đầu chết tiệt kia" mắng ngoại tiêu lí nộn*, nhịn xuống cảm giác thẹn nói: "Em muốn tha thứ hắn lần này, em thật vất vả mới tìm được người đáng tin cậy như vậy."

*Ngoại tiêu lý nộn (外焦里嫩): Gặp một việc rất ngạc nhiên, rất kinh ngạc, dâng trào cảm xúc.

"Chu Hải Vinh đâu tính đáng tin cậy a, hắn trước kia tin tức hoa hoa so với ai khác đều nhiều hơn, hận không thể một tháng đổi một bạn trai, còn nói đáng tin cậy? Muốn nói đáng tin cậy, chị thấy anh cả kia của hắn, mới là đáng tin cậy."

"Anh cả hắn tên là gì nhỉ, tiệc sinh nhật ngày hôm qua, anh ấy có tới không?"

"Anh cả hắn Chu Hải Quyền nha, thanh niên tài tuấn, nhan trị hàng đầu, chân dài kia, thân thể kia, mặt đặc có hình, rất có phong vị nam nhân, lại rất tự hạn chế, một chút tai tiếng cũng không có, chị đoán, anh ấy hẳn là phú nhị đại tối ưu đi?"

"Vẫn là Chu Hải Vinh soái đi, anh cả hắn không soái bằng hắn!"

"Thẩm mỹ không giống nhau, đẹp không giống nhau, chị thì thích như anh cả hắn vậy, vừa nhìn chính là thật lớn lại mãnh liệt......"

- ----------------------------------------------------

29/11 là ngày đặc biệt. Chúc bình an.