[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 32-1




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 32.1

- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mặt Chu Hải Quyền liền bắt đầu đen, Tiếu Dao nhịn cười, khụ một tiếng, nói: "Đại cẩu là rất dọa người......"

"Không có," Chu Hải Quyền nói, "Tôi chính là đơn thuần mà không thích chó."

Tiếu Dao không nói chuyện, trong lòng lại cảm thấy chính mình đào ra một đại bát quái!

Chu Hải Quyền đại gia trưởng nam nhân cao lớn uy vũ như vậy, thế nhưng cũng sẽ sợ chó sao?

Nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy rất khôi hài!

Chu Hải Quyền thấy đuôi lông mày cậu không giấu được ý cười, liền khụ một tiếng, lạnh mặt nói: "Tôi là có duyên cớ."

Tiếu Dao thấy anh không hề che lấp, liền hỏi: "Duyên cớ gì?"

Chu Hải Quyền cảm thấy vô cùng khó chịu, nửa ngày mới nói: "Tôi lúc còn nhỏ đi theo cha mẹ đến nông thôn chơi, từng bị hai con chó cắn."

Lại nói tiếp thì thật là mất mặt, nhưng chuyện này thật sự để lại cho Chu Hải Quyền bóng ma rất lớn, dẫn tới anh vừa nghe chó sủa, chân liền có chút mềm. Đại nam nhân không sợ trời không sợ đất, có thể chơi đua xe, chơi cực hạn vận động, lại chỉ sợ chó, ngay cả ngày thường đi đường, có chút tiểu Teddy nhào lên ôm chân anh, anh đều kinh hồn táng đảm. Không có biện pháp, bóng ma lúc nhỏ, đặc biệt khó trừ tận gốc. Anh lúc ấy mới năm sáu tuổi, bị hai con đại hoàng cẩu đứng lên còn cao hơn anh vây quanh cắn, quần áo trên người đều bị cắn rách, trên đùi đến nay còn lưu lại một vết sẹo.

Anh nghiêm cấm dì Vương và người biết nội tình đem chuyện này nói ra ngoài, đối ngoại quảng cáo rùm beng nguyên nhân mình ghét chó, chỉ là rất ghét động vật có lông. Người rong nhà ngoại trừ Chu Đồng, em trai em gái cũng đều không biết chân tướng chuyện anh ghét chó. Nếu đã biết, chỉ sợ hình tượng đại ca uy nghiêm sẽ sụp đổ.

"Kỳ thật chó nếu dạy tốt, không cắn người." Tiếu Dao nói.

Chu Hải Quyền liền nói: "Về sau cậu cùng lão nhị dọn ra đi, tùy tiện nuôi."

......

Tiếu Dao nghĩ thầm, chuyện kia ngược lại cũng đúng. Chờ cậu về sau tự do, dọn ra đi, tùy tiện nuôi.

Cậu thích chó, hơn nữa là thích chó lớn, cảm thấy thời điểm dắt chó ra ngoài, một đại nam nhân dắt một Teddy kì quái cỡ nào, vẫn là chó lớn tốt, uy phong lẫm lẫm! Trần Ha Ha nhà bọn họ, tương lai khẳng định khoẻ mạnh tiêu sái!

"Tiếu Dao, Tiếu Dao," bên ngoài bỗng nhiên có người kêu cậu, Tiếu Dao vừa quay đầu, là dì Vương, thực hưng phấn mà hô: "Cậu mau tới đây xem nào, trên TV đang phát tiệc tối hôm trước, tôi còn nhìn thấy cậu này!"

Dì Vương cũng kêu Chu Hải Vinh xuống dưới, TV nhà bọn họ đều có công năng tự động phát lãi, dì Vương liền kéo trở lại, còn rất hưng phấn: "Tôi vừa rồi có một mắt có một mắt không mà xem, đột nhiên nhìn thấy đang phát cái này, còn nghĩ có thể nhìn thấy Tiếu Dao hay không, kết quả mới vừa nghĩ đến, liền nhìn thấy hình ảnh Tiếu Dao diễn xuất, nhìn rất đẹp nha......"

Bà nói liền kéo video trở lại, bắt đầu xem hình ảnh vừa rồi mới phát qua. Này cũng không phải tiệc tối "Thanh xuân chi ca", mà là loại tiết mục thăm hỏi phỏng vấn khúc nghệ, trong đó có vài phần giới thiệu chung mấy tiết mục diễn xuất khúc nghệ "Thanh xuân chi ca" đêm đó, Tiếu Dao xuất hiện trên màn ảnh nhiều nhất không đến nửa phút, bất quá cũng đủ nhìn rõ ràng. Chu Hải Vinh nói: "Anh phải đăng lên vòng bạn bè*, để bạn bè đều nhìn thấy."

*Là dạng giống Zalo của mình á, bên đó dùng Wechat, kết bạn mới xem được.

"Ai, đây không phải anh cả sao?" Chu Hải Đông đột nhiên nói.

"Là anh cả là anh cả." Chu Tư Ngữ hưng phấn mà kêu.

Cũng không biết tổ chế tác tiết mục này là biết Tiếu Dao có quan hệ cùng Chu gia bọn họ cố ý cắt hay là ngẫu nhiên trùng hợp, chờ màn ảnh Tiếu Dao biểu diễn qua đi, hình ảnh vậy mà chiếu xuống khán phóng, Chu Hải Quyền thình lình xuất hiện, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm trên đài.

Tiếu Dao thấy anh xem nghiêm túc như vậy, sửng sốt một chút, lại có chút ngượng ngùng. Cậu nghĩ biểu hiện của cậu ở trên sân khấu, hẳn là thay đổi rất lớn ấn tượng ở trong lòng Chu Hải Quyền.

Trách không được cậu cảm thấy Chu Hải Quyền đã chịu chủ động cùng cậu nói chuyện.

Này cũng không phải là dấu hiệu tốt, Chu Hải Quyền, xin anh nhất định phải kiên trì thiết lập ghét nhau như chó với mèo với tôi nha!

"Bản hoàn chỉnh đến khi nào mới phát a?" Chu Đồng thật sự bị gợi lên hứng thú, "Em phải đợi xem tiệc tối phát sóng."

"Hình như cuối tuần này đài truyền hình Nam Thành sẽ phát." Tiếu Dao nói.

"Buổi tối tiệc sinh nhật của anh, mọi người ai đi? Anh cả khẳng định không đi, mọi người thì sao?"

Chu Hải Đông nói: "Làm sao anh biết anh cả không đi?"

Chu Hải Vinh lập tức quay đầu nhìn về phía Chu Hải Quyền: "Anh cả, em cầu anh ngàn vạn đừng đi, những anh em đó của em đều sợ anh, anh ở đó, bọn em chơi không được."

"Chú còn muốn chơi thế nào?" Chu Hải Quyền hỏi.

Chu Hải Vinh cười hì hì nói: "Đương nhiên là cách chơi của người trẻ chúng em, đồ cổ như anh, đi cũng sẽ cảm thấy không thú vị."

Hắn nói liền đi hỏi đám người Chu Đồng, Chu Đồng nói: "Chị không đi, chị phải chỉnh múi giờ, chị chống đỡ đến bây giờ đã không dễ dàng."

Chu Tư Ngữ tuổi còn nhỏ, khẳng định là không thể đi, Chu Hải Đông cũng không đi, hắn ta không thích cùng chơi cùng bạn bè của anh chị, không thoải mái, hơn nữa hắn ta gần đây đang vội vàng chuyện buôn bán đồ cổ, lập tức liền phải kiếm được tiền.

Chu Hải Quyền còn nhớ chuyện hắn ta làm buôn bán, sự nghiệp đầu tiên của em trái, anh không nghĩ nhúng tay, nhưng cũng quan tâm hỏi một câu. Chu Hải Đông cam đoan: "Lập tức liền kiếm được tiền, chờ em kiếm lời, một người sẽ nhận được một món lễ vật!"

Con nhà giàu làm buôn bán, không phải vì kiếm tiền, mà là hưởng thụ khoái cảm kiếm tiền và tiêu tiền.

Chu Hải Quyền nói: "Kiếm không kiếm tiền không quan trọng, có vấn đề trực tiếp nói với anh."

Chu Hải Đông gật gật đầu: "Đã biết."

Tiếu Dao ở bên cạnh vừa ăn dưa hấu vừa nghĩ, lúc trước cho Chu Hải Đông mấy chục vạn chính là Chu Hải Vinh, nhưng cậu là người ngoài nhìn, người Chu Hải Đông kính trọng nhất cũng ỷ lại nhất, vẫn là trưởng huynh Chu Hải Quyền. Chu Hải Vinh có thể cho tiền, Chu Hải Quyền có thể cho, là bảo đảm.

Tính cách quyết định công năng, có thể khiến anh chị em Chu gia, càng hạnh phúc hơn cũng không có.

Bất quá trong Chu gia khiến cho người ta hâm mộ, vẫn là Chu Tư Ngữ, tuy rằng tuổi còn nhỏ đã không có cha mẹ, nhưng mấy anh chị này, quả thực toàn là đem cô bé sủng trong lòng bàn tay, quả thực chính là một tiểu công chúa, quan trọng nhất chính là tiểu công chúa này tri thư đạt lý* rất đáng yêu, người thắng nhân sinh đại khái chính là như cô bé vậy.

*Có học thức, có lí lẽ.

"Tiếu Dao ca ca, anh chuẩn bị cho anh hai kinh hỉ* gì nha?"

*Kinh là bất ngờ, hỉ là vui vẻ.

Tiếu Dao nói: "Cái này phải bảo mật, ngày mai bảo anh hai em nói cho em biết."

Kinh hỉ Tiếu Dao chuẩn bị, là cầu hôn.

Hướng Chu Hải Vinh cầu hôn.

Đoạn tình tiết này phải xem bạn nhìn thế nào, nếu bạn là Chu Tiếu phái*, vậy đoạn tình tiết này chính là lãng mạn, tiểu thụ thẹn thùng dũng cảm theo đuổi tình yêu, chủ động cầu hôn đáng được vỗ tay; nếu bạn là Chu Tô phái**, vậy đoạn tình tiết này liền tràn ngập hương vị kỹ nữ tâm cơ, pháo hôi thụ lấy danh nghĩa tình yêu chân chính bức hôn, quả thực không thể tâm cơ hơn được.

*Fan của đôi Chu Hải Vinh-Tiếu Dao.

**Fan của đôi Chu Hải Vinh-Tô Lâm.

Tình tay ba như này, bạn đứng ở góc độ bất đồng, yêu hận liền hoàn toàn tương phản.

Tiếu Dao là chờ không nổi, cho nên nương vào việc tổ chức sinh nhật cho Chu Hải Vinh, chuẩn bị nghi thức cầu hôn, buổi tối lúc Chu Hải Vinh vui vẻ hưng phấn nhất, xác suất cầu hôn thành công cơ bản trăm phần trăm, đính hôn, cơ bản là nuốt nửa viên thuốc an thần, huống chi nhiều người chứng kiến như vậy.

Nhưng pháo hôi thụ chính là pháo hôi thụ, vận khí vĩnh viễn đều là kém cỏi nhất, hôn cầu không thành, nam nhân ngược lại bị người khác ngủ, bạn nói có bao nhiêu xui xẻo!

Tiệc sinh nhật Tiếu Dao đợi lâu như vậy, rốt cuộc cũng sắp tới.

Minh họa tháp ngắm cảnh Sydney:

chapter content



Vòng tay hạt châu cúc hoa:

chapter content



Đúng ra là của chương trước mà mình quên mất á. Chỉ minh họa thôi nha, không chính xác.

- -----------------------------------------------------

Tình hình là không biết vui hay buồn. Mình được chọn vào đội tuyển HSG QG nên thời gian tới tiến độ chậm sẽ càng chậm hơn. Chỉ cố mỗi tuần lên được 1 lần thôi ạ. Cảm ơn đã đọc. Cho mình xin 1 vote lấy động lực nha. Cảm ơn mọi người. #TGiai.