[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 145




[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca

EDIT: Thiên Giai

NGUỒN CONVERT: Wikidich

CHƯƠNG 137

Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

https://www.facebook.com/x2Qing/

https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca

- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chu Hải Quyền người này đặc biệt thích sạch sẽ, trên cơ bản ra cửa muốn thay quần áo, trở về vẫn muốn thay quần áo. Anh mới vừa thay đổi quần áo đang muốn xuống dưới, liền nghe thấy bên ngoài có người gõ cửa, anh nói tiếng "Mời vào", Chu Tư Ngữ liền nhô đầu ra, nói: "Anh cả, anh đoán xem ai tới?"

Chu Hải Quyền cuốn cổ tay áo lên, nói: "Có khách tới?"

"Ân, Lê Hoa tỷ tỷ tới." Chu Tư Ngữ làm mặt quỷ mà nói.

Trên mặt Chu Hải Quyền cũng không có biểu tình gì, chỉ động tác tạm dừng một giây đồng hồ vậy thôi, cuốn tay áo xong liền ra tới, vừa đi vừa hỏi: "Là chị ấy tự mình tới, hay là chị cả mời chị ấy tới?"

"Chị ấy tự mình tới a." Chu Tư Ngữ nói liền thở dài một hơi, cứ như bà cụ non, nói: "Làm sao bây giờ đây, Lê Hoa tỷ tỷ rất thích anh đó, chính là anh hiện tại có Tiếu Dao ca ca."

Chu Hải Quyền liền cười, nói: "Nhỏ mà lanh."

Trong phòng khách Triệu Lê Hoa đã ngồi xuống ở trên sô pha, cười nói với Tiếu Dao: "Đã lâu không gặp, gần đây đều đang bận cái gì?"

"Cậu ậy hiện tại chính thức ở dưới trướng Thẩm Tinh Chi học hát tuồng đó." Chu Đồng nói.

"Đúng không? Thật tốt." Triệu Lê Hoa nói, "Khi nào diễn xuất nói với tôi một tiếng, tôi đi cổ vũ cho cậu, người nhà tôi cũng đều thích nghe diễn đó."

Tiếu Dao rất hào phóng mà nói: "Tôi hiện tại còn đang ở giai đoạn học tập, chờ về sau lên đài diễn xuất, nhất định mọi người đều thông báo một tiếng."

"Tôi còn tưởng rằng cậu không xướng nữa, trong lòng rất tiếc nuối thay cậu. Thẩm Tinh Chi chính là danh gia, làm đồ đệ ông ấy, sẽ không tệ." Triệu Lê Hoa cười nói.

Chu Đồng cười cười, liền nhìn về cửa thang lầu, Tiếu Dao cùng Triệu Lê Hoa cũng nhìn qua, liền thấy Chu Hải Quyền mang theo Chu Tư Ngữ đi xuống.

Triệu Lê Hoa lập tức đứng lên, dịu dàng động lòng người mà gọi một tiếng "Hải Quyền".

Chu Hải Quyền gật gật đầu, nói: "Tới."

"Ân."

Dì Vương chạy nhanh ra tới, nói: "Tới nhà ăn ăn cơm đi, đã làm xong."

Tiếu Dao bọn họ liền đi về hướng nhà ăn, đang lúc đi, Tiếu Dao bỗng nhiên cảm giác có cánh tay ôm lại, cậu vừa quay đầu nhìn, đúng là Chu Hải Quyền, mang theo ấm áp hơi thở, hướng về phía cậu cười cười.

Tiếu Dao muốn đem cánh tay anh kéo ra, Chu Hải Quyền động tác lại có chút bá đạo, ấn cậu một chút. Tiếu Dao đành phải tận khả năng tự nhiên mà đi theo anh đến nhà ăn, thời điểm Triệu Lê Hoa cùng Chu Đồng ngồi xuống, mới nhìn thấy anh ôm lấy Tiếu Dao tiến vào.

Chu Đồng sửng sốt một chút, Triệu Lê Hoa cũng sửng sốt một chút.

Bất quá nguyên nhân hai người ngây ra không giống nhau. Chu Đồng là không nghĩ tới Chu Hải Quyền trực tiếp như vậy, mà Triệu Lê Hoa sở dĩ ngây người, là Chu Hải Quyền trong ấn tượng của cô ấy rất ít kề vai sát cánh thế này, anh người này vẫn là rất chú trọng vấn đề tác phong, cô ấy cũng không biết Tiếu Dao khi nào cùng Chu Hải Quyền thân thiết như vậy.

Bọn họ dùng bàn ăn nhỏ, hình chữ nhật, Chu Tư Ngữ, Chu Đồng, Triệu Lê Hoa ngồi xuống một bên, Tiếu Dao cùng Chu Hải Quyền ngay sau đó ngồi xuống bên kia, Chu Hải Quyền nói với dì Vương: "Dì cũng ngồi đi, cùng nhau ăn."

Chu gia coi dì Vương là người một nhà, nhưng dì Vương luôn luôn có nguyên tắc, bà rất ít ngồi xuống cùng người Chu gia cùng nhau ăn, liền xua tay nói: "Cô cậu ăn của cô cậu đi, trong nồi của tôi còn canh nữa."

"Dì cứ ngồi xuống đi," Chu Đồng cười nói, "Dì không phải vẫn luôn nhắc Tiếu Dao mãi, khó được cậu ấy hôm nay đến đây."

Dì Vương liền cười, nhìn Tiếu Dao một cái, nói: "Vậy được, cô cậu ăn trước, chờ lát canh bưng lên tôi liền tới đây ngồi."

"Vậy chúng ta ăn trước đi." Chu Hải Quyền nói liền động đũa, sau đó gắp một con tôm lại, mang bao tay chuẩn bị bên cạnh, bắt đầu bóc. Mọi người ăn của mình, vẫn luôn chờ đến tôm trong tay Chu Hải Quyền bóc xong, lại thấy con tôm kia của Chu Hải Quyền không phải lột cho chính mình ăn, thế nhưng đặt vào trong dĩa của Tiếu Dao.

Triệu Lê Hoa thiếu chút nữa kinh rớt chiếc đũa trong tay, nhất thời phản ứng không kịp, nhìn Chu Đồng bên cạnh một cái, thấy Chu Đồng cũng có chút ngoài ý muốn, ngoài áy náy rất nhiều cũng rất xấu hổ, việc này cho dù một bụng nghi vấn, cũng không tiện mở miệng ra hỏi, cũng không thể hỏi: "Sao anh lại lột tôm cho Tiếu Dao nha?"

Sau đó Chu Tư Ngữ liền nói: "Anh cả, anh không phải nói ăn tôm đều phải tự mình bóc?"

Anh trước kia đều là dạy dỗ cô bé như thế này.

Chu Hải Quyền nói: "Đợi lát nữa anh cả cũng bóc cho em một con."

Tiếu Dao liền đem con tôm bóc vỏ trong dĩa của mình gắp cho Chu Tư Ngữ, nói: "Anh không thích ăn tôm, cho em ăn."

"Cảm ơn Tiếu Dao ca ca."

Tiếu Dao liền ửng đỏ mặt, nhìn Chu Hải Quyền một cái: "Anh không ăn cơm sao?"

"Đây không phải có tôm bóc vỏ sao?" Chu Đồng dùng chiếc đũa chỉ chỉ một khác dĩa tôm bóc vỏ khác.

Triệu Lê Hoa yên lặng ăn, không nói một câu. Cô ấy cảm thấy không khí có điểm quái quái.

Cô ấy cùng Chu Hải Quyền nhận thức nhiều năm như vậy, xem như thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, Chu Hải Quyền là nhân phẩm gì, cô ấy là rõ ràng nhất, Tiếu Dao cùng Chu gia lại là loại quan hệ này, cô ấy liền tính đánh chết cũng sẽ không đem hai người kia nghĩ theo hướng tình lữ. Bất quá cô ấy cũng cảm thấy đủ kỳ quái, bởi vì cô ấy nhớ rõ từ sau khi nhảy sông, quan hệ Tiếu Dao cùng Chu gia liền xấu đi, sau này từ lúc dọn ra ngoài, cơ bản đã không có lui tới gì, tại sao Tiếu Dao hôm nay lại tới Chu gia làm khách, người Chu gia còn đối cậu thân thiết như vậy?

Chẳng lẽ Tiếu Dao cùng Chu Hải Vinh lại hợp lại?

Đầu óc Triệu Lê Hoa nháy mắt trở nên thanh minh, khẳng định là như thế này, không sai, bằng không thật sự không có cách nào giải thích nha! Tuy rằng cái giải thích này cũng rất gượng ép.

Vì thế cô ấy liền cười hỏi: "Đã lâu không gặp Hải Vinh, cậu ấy hôm nay sao lại không ở nhà?"

"Nó ở nước ngoài rồi." Chu Đồng nói, "Cùng Lưu Trạch Tiêu cùng nhau hồ thiên hải địa mà đi chơi."

"Không phải là ở nước Mỹ đi?"

"Không phải, nó đi Tây Ban Nha." Chu Hải Quyền nói.

"Đúng rồi, em đi nước Mỹ làm gì, còn muốn ở lâu như vậy?" Chu Đồng hỏi xong, liền nói với Chu Hải Quyền, "Lê Hoa nói em ấy muốn đi nước Mỹ ở một thời gian."

Triệu Lê Hoa liền cười nói: "Còn không phải là vì anh trai em với chị dâu...... với Vân Vân tỷ. Từ lúc bọn họ ly hôn, Vân Vân tỷ liền dẫn theo Đông Đông đi nước Mỹ, nhưng là Đông Đông ở nước ngoài không thích ứng, anh em khoảng thời gian trước không phải đi nước Mỹ ở với nó sao? Bất quá anh ấy công việc bận, cũng không thể thường trú, nên em qua đó ở mấy tháng. Đứa trẻ đó với em tương đối thân."

Chu Đồng liền hỏi: "Ngôn Ngôn thì sao, tìm được rồi sao?"

"Không có hỏi, hình như là tìm được rồi," Triệu Lê Hoa nói liền nhìn Chu Hải Quyền một cái, việc này Chu Hải Quyền hẳn là biết đến, "Bất quá người nhà kia không muốn lui tới với bọn em, nói như thế nào đây, rốt cuộc người ta là cha mẹ thân sinh, vẫn là phải tôn trọng ý nguyện của bọn họ. Mẹ em nói, nếu bọn họ nguyện ý lui tới, nhà của chúng em tự nhiên vẫn là nguyện ý xem Ngôn Ngôn như ruột ra...... Thôi, không nói cái này, nhà của chúng em cũng không nói đến, vừa nói đều thương tâm."

"Việc này là đáng đau lòng." Chu Đồng nói, "Vậy em cứ ở bên nó nhiều chút, nói đến cùng, trẻ nhỏ là vô tội. Chị còn chưa có gặp qua Đông Đông nữa.".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. [Xuyên Thư] Ăn Mật
2. Đồ Hoa
3. Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Ảnh Đế Vứt Bỏ
4. Năm Thứ Bảy Thánh Quân Bị Ma Vương Giam Cầm
=====================================

Triệu Lê Hoa liền buông đũa, đi lấy di động từ trong túi ra, mở một tấm ảnh cho Chu Đồng xem, một đứa nhỏ khoẻ mạnh kháu khỉnh, nhìn rất là cường tráng đáng yêu, Chu Đồng cười nói: "Cái này mới thật là giống anh em, giống hệt anh em lúc còn nhỏ. Em nhớ rõ không, trước kia chúng ta chính là thường nói, Ngôn Ngôn lớn lên phấn điêu ngọc trác, quá tú khí, một chút không giống anh trai em. Khi đó mọi người đều cho là nói giỡn, ai biết về sau sẽ phát sinh những việc này."

Triệu Lê Hoa nói: "Khả năng thật là chuyện liên quan huyết thống, đứa nhỏ này cùng nhà của chúng em đặc biệt thân, em nhìn cũng thân."

Dì Vương bưng canh qua, ngồi xuống ở bên cạnh Tiếu Dao, nói: "Đồ ăn có vừa miệng không?"

"Dì Vương làm đồ ăn ngon nhất." Tiếu Dao nói, "Trước kia chỉ học được một chút da lông, về sau có cơ hội cháu nhất định phải học đàng hoàn với dì."

"Cậu không cần học, cậu nếu là thích a, mỗi ngày tới đây ăn, tôi làm cho cậu ăn."

Triệu Lê Hoa nghe xong lời này, càng tin tưởng Tiếu Dao cùng Chu Hải Vinh hợp lại, liền cười nói với Tiếu Dao: "Chuyện khi nào a, tôi thế nhưng cũng không biết."

Vẻ mặt cô ấy ôn nhu tươi cười, chúc phúc kia nhưng thật ra thiệt tình thật lòng. Tiếu Dao sửng sốt một chút, tức khắc trên mặt nóng lên, cậu còn tưởng rằng Triệu Lê Hoa đã nhìn ra, nói thật, có hơi ngượng.

Chu Đồng cũng rất ngoài ý muốn, bất quá cô cảm thấy khẳng định là vừa nãy Chu Hải Quyền lột tôm dẫn tới, thân mật như vậy, hai người đàn ông, còn một người lột tôm cho một người khác, không phải tình lữ mới có quỷ đó.

Nghĩ đến đây cô liền trừng mắt nhìn Chu Hải Quyền một cái, kết quả Chu Hải Quyền liền nói: "Cũng chỉ trong khoảng thời gian sau năm mới này."

Triệu Lê Hoa tuy rằng kinh ngạc, nhưng vẫn là thật lòng vui vẻ cho Tiếu Dao, cô ấy kỳ thật còn rất thích Tiếu Dao, lúc trước Tiếu Dao cùng Chu Hải Vinh nháo thành như vậy, cô ấy thực sự khổ sở một trận thay hai người bọn họ. Vì thế cô ấy lúm đồng tiền như hoa, nhìn về phía Tiếu Dao: "Tôi có phải nên chúc mừng cậu hay không a," cô ấy nói liền cầm lấy rượu vang đỏ ly, "Phải cụng ly một cái."

Kết quả Chu Hải Quyền lại đi theo đem ly rượu giơ lên. Triệu Lê Hoa sửng sốt một chút, liền nghe Chu Hải Quyền nói với Tiếu Dao: "Cầm ly đến đây đi, chúng ta cùng nhau cùng Lê Hoa uống một ly."

Triệu Lê Hoa ngơ ngác, lỗ tai quanh quẩn đều là hai chữ "Chúng ta", sau đó liền thấy Tiếu Dao hơi có chút xấu hổ mà giơ ly rượu lên.

Chu Đồng cho rằng Triệu Lê Hoa là đang cố nén nước mắt ra vẻ hào phóng mới nói những lời này, ở góc độ của cô mà nhìn, Triệu Lê Hoa quả thực quá đáng thương, người đàn ông yêu thầm nhiều năm đến thế, thế nhưng một ngày kia dẫn theo một người nam đến trước mặt cô ấy, cô ấy còn không thể khóc, còn phải miễn cưỡng cười vui nâng chén chúc mừng vì bọn họ, quá thảm, quá thảm.

Vì thế làm khuê mật của cô ấy, dự định cho Triệu Lê Hoa một chút lực lượng, không để cô ấy quá mức cô đơn, vì thế liền cũng giơ ly rượu lên nói: "Mọi người cùng nhau đi, dì Vương, Tư Ngữ, cầm lấy nước trái cây, chúng ta cùng nhau chạm một cái."

Dì Vương cùng Chu Tư Ngữ cũng liền giơ ly trong tay lên, mọi người chạm ly vào leng keng leng keng, Triệu Lê Hoa cả người đều là ngốc, ngốc chạm ly, ngốc uống uống.

Này...... Này rốt cuộc là chuyện như thế nào, ai có thể nói cho cô ấy, cô ấy có hơi loạn nha!

- --------------------------------------------------------

QUÁ CHỜI ANH QUYỀN GÒI