Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân

Chương 40




Nàng nhìn sữa bò ấm áp kia cười vô cùng vui vẻ: "Nếu có thể thì sau này mỗi ngày đưa nửa cân đến, sữa bò làm được bao nhiêu món ăn đấy!"

Nói xong, nàng đi vào bếp.

Có thể bắt đầu làm món ngon rồi.

Anan

Nói đến cổ đại, thứ gì dễ làm nhất đó chính là sữa trứng. Không cần mỡ bò, không cần bơ này nọ, chỉ cần lòng trắng trứng và sữa bò đã có thể làm xong.

Nhiều nhất, vì muốn tăng thêm cảm giác mà tô điểm vài thứ ví dụ như bột đậu đỏ.

Bước đầu tiên là cho đậu đỏ vào nước nấu mềm

Trong khoảng thời gian chờ đậu mềm thì lấy nồi khác nấu sữa, trong thời gian đó quấy liên tục, sau đó cho vào bát sứ để nguội. Lúc này mặt trên sữa bò sẽ ngưng kết thành một lớp váng sữa mỏng.

Đây là lớp váng sữa thứ nhất.

Nhân lúc rảnh thì đánh trứng gà, tách lòng đỏ và lòng trắng trứng ra, thêm nước gừng khử mùi tanh. Vốn dĩ nên thêm chanh, nhưng thời đại này không có chanh nên dùng nước gừng thay thế.

Sau đó đổ sữa bò vào lòng trắng trứng, lúc đổ, vì váng sữa dính vào vành bát sứ sẽ không rơi xuống mà chìm vào đáy chén, bát không cần rửa sẽ chuẩn bị cho lần tiếp theo.

Sau khi có hỗn hợn sữa bò và lòng trắng trứng lại thêm đường trắng, quấy thêm lần nữa cho vào trong chén, cuối cùng đậy nắp lên mỗi bát, chờ một khắc đồng hồ.

Trong khoảng thời gian này, đậu đỏ đã nấu xong, lúc này thêm một lượng đường trắng vừa phải bắt đầu nấu chín. Lúc đường trắng và đậu đỏ hòa vào nhau thì sữa trứng bên này đã được hấp chín.

Vì lòng trắng trứng nên sữa trứng thành thể rắn, từng bát được bưng ra không hề d.a.o động.

Lúc mở nắp ra, mùi sữa nồng nàn giống như không thể chờ đợi mà tỏa ra.

Thủy Mai và Hứa ma ma đứng trong bếp hít sâu một hơi, cảm thán nói: "Thơm quá đi!"

"Vậy mà không tanh, thơm quá!"

Hứa ma ma xoa cổ nhìn qua, cảm thấy vô cùng mới lạ, chợt phát hiện thứ này không phải chất lỏng càng kinh ngạc hơn: "Cô nương, sữa này sao đông lại thế?"

"Đây là sữa trứng, dùng lòng trắng trứng có thể khiến nó đông lại, như chưng trứng gà vậy." Yến Thu Xuân cười trả lời, cũng hít hà theo.

Lần này vẫn phát huy vượt xa bình thường.



Vừa ngửi đã thấy mê say!

Song, vẫn chưa hoàn thành.

Yến Thu Xuân cầm thìa, múc cho mỗi bát một muỗng đậu đỏ ngọt ngào, trên lớp sữa trắng trắng nõn phủ thêm một mảnh đậu đỏ tô điểm, trở nên... Càng khiến người ta thèm ăn hơn."

Yến Thu Xuân là chủ trù*, nàng đương nhiên là người đầu tiên nếm thử.

* chủ trù: bếp trưởng ngày xưa.

Nàng chia ra làm hai bát cho Thủy Mai và Hứa ma ma trước: “Đây là phần của hai người.”

“Tạ ơn cô nương!” Thủy Mai và Hứa ma ma vui vẻ nhận lấy.

Bát sứ nhỏ vốn rất đẹp, thường được dùng để bày sữa đậu phụ trắng nõn lại mềm mại, bên trên còn được tô điểm một lớp đậu đỏ khiến món sữa đậu đỏ hai lớp này như một kiệt tác nghệ thuật hoàn mĩ, nhưng khi chiếc thìa nhỏ màu bạc chọc vào, cảm giác xinh đẹp vừa rồi liền biến mất không thấy tăm hơi.

Thủy Mai cầm chiếc thìa nhỏ, ban đầu còn thoáng do dự, nhưng nhìn thấy mọi người xung quanh đã bắt đầu ăn, nàng ấy mới lưu luyến đưa thìa vào.

Vì quá đỗi đẹp đẽ nên nàng ấy không nỡ phá hỏng.

Yến Thu Xuân tập trung ăn, cũng không chú ý đến chi tiết nhỏ nhặt này, tay nàng hơi ấn mạnh một cái, sữa đậu non mịn đã bị chọc thủng rồi, màu trắng mềm mại nằm trên thìa thoáng lắc lư theo động tác của nàng, tựa như nước gợn lên rồi ngưng lại mà không tiêu tan.

Đến khi đút vào miệng, nàng vui vẻ đến híp mắt lại.

Bản thân sữa hai lớp ngọt có vị ngọt không quá nồng, chỉ phảng phất nơi đầu lưỡi, nhưng phối với vị ngọt nồng đậm của sữa, cùng với cảm giác mềm mại, trắng mịn, tất cả tạo thành vị ngọt mà không ngấy, hương thơm mà không nồng, mọi thứ vừa chuẩn.

Đương nhiên món này nhắm vào khẩu vị của người không ăn ngọt.

Các bạn nhỏ thích ăn đồ ngọt hơn một chút, lúc này múc một miếng bánh đậu đỏ bên trên lên, sau đó để vào miệng, đầu lưỡi hơi vươn ra liền có thể cảm nhận được bột đậu đỏ mềm mại hòa quyện với sữa đậu, vị ngọt dần lan tỏa trong miệng khiến tâm trạng con người không khỏi vui vẻ hơn.

Yến Thu Xuân ăn một miếng rồi lại một miếng, nhưng chiếc bát sứ này không lớn, chỉ ăn trong chốc lát đã xong, dường như vẫn chưa thỏa mãn, nàng thở dài một tiếng, nàng còn muốn ăn thêm.

Nhưng không làm vậy được, lần này nàng làm không nhiều, nếu ăn tiếp, đến lúc chia ra sẽ bị thiếu.

Chỉ có thể cố gắng kiềm chế.

Lúc này Thủy Mai và Hứa ma ma cũng đã ăn xong, Yến Thu Xuân liền đưa một chiếc cặp lồng thức ăn cho Thủy Mai, sau đó nàng dẫn theo Thủy Mai đến gặp Tiêu phu nhân.

Lại nói, nàng đã ở Tiêu gia vài ngày rồi, nhưng Tiêu phu nhân không hay ra ngoài, bản thân nàng cũng không biết nên ra ngoài thế nào, ngoại trừ lần đó chạm mặt, hai người chưa từng gặp lại. Nhưng Thủy Mai và Hoàng ma ma vẫn qua lại thường xuyên, vì nàng hay tặng đồ ăn cho Tiêu phu nhân, bên kia cũng gửi vải vóc và trang sức đáp lại.