Xuyên Thành Tra A Vườn Trường

Chương 12




Mạc Du Tâm theo cửa trường học đi ra, dọc đường đi không ít người nhìn về phía cô, có cười trộm, có tiếc nuối, có quay video lén.

Mạc Du Tâm mặc kệ bọn họ, cô đứng ngoài cổng trường chờ cảnh sát đến.

Ký túc bên phía Tô Ngữ Băng cũng ồn ào theo, Phó Chi Đào bị bạn cùng lớp nhắc lên diễn đàn trường xem tin tức, nàng mới biết được đã xảy ra chuyện gì.

Phó Chi Đào vội cầm di động đưa cho Tô Ngữ Băng xem: "Ngữ Băng, chuyện của bồ và Mạc Du Tâm bị người khác công khai trên diễn đàn rồi, còn có người chụp hình chúng ta đăng lên diễn đàn nữa."

Tô Ngữ Băng mắt lạnh, lấy di động của Phó Chi Đào xem, càng xuống dưới bài post thì comment càng khó coi, cố một số cũng bênh vực nhưng lại quá ít, phần đông đều là những lời mang suy nghĩ tục tĩu, và dâm tặc với các nàng.

Sắc mặt Tô Ngữ Băng ngưng trọng, nàng bị tên cặn bã kia lừa cũng không có gì để nói, hơn một năm nay lời đồn trong trường với nàng chưa hề dừng lại, nhưng mà các bạn cùng phòng với nàng vô tội a, họ không chỉ giúp mình thật nhiều, thậm chí còn cùng mình đi đàm luận với lãnh đạo nhà trường, nếu không đến giờ nàng và bảo bảo cũng không có chỗ mà ở.

Nàng không thể vì chuyện như vậy khiến cho các bạn cùng phòng bị liên lụy, lập tức dùng di động của mình báo cảnh sát, vì toàn sở cảnh một khu, nghe máy cùng là một người vừa mới tiếp Mạc Du Tâm, Tô Ngữ Băng bình tĩnh đem chuyện xảy ra trên diễn đàn thuật lại một lần.

Cảnh sát nghe máy bên kia trả lời: "bạn sinh viên là vậy a, vừa rồi trong trường bạn cũng có một bạn sinh viên khác đã báo cảnh sát rồi, vừa rồi báo xong cô ấy có để lại danh tính, tên là Mạc Du Tâm, cảnh sát bên chúng tôi đang đến, chắc cũng sắp tới rồi, nếu bạn không có chuyện gì có thể đến xem nhé."

"Được, phiền ngài, gặp lại sau." Tô Ngữ Băng khách khí nói vài câu, cúp máy.

"Sao rồi Ngữ Băng? vừa rồi bồ trực tiếp báo cảnh sát? không nói với trường học có sao không đó?" Diêu Thiến ở bên cạnh hỏi.

Tô Ngữ Băng lắc đầu, ở một bên vội thay đồ, "vừa rồi cảnh sát nói, Mạc Du Tâm đã báo án rồi, lúc này đang đến, mình đến đó xem thử, Thiến Thiến bạn trông bảo bảo giúp mình."

"Ngữ Băng mình đi cùng bồ nha, mắc công Mạc Du Tâm lại giở trò, bồ có nghĩ chuyện này là do Mạc Du Tâm làm không?" Phó Chi Đào cũng không hiểu vì sao Mạc Du Tâm đột nhiên có lương tâm, đến tặng đồ cho bảo bảo, dù sao trước đó khi Ngữ Băng còn khó khăn, Mạc Du Tâm có bao giờ để ý đến Ngữ Băng và bảo bảo đâu.

Tô Ngữ Băng suy nghĩ một chút, lắc đầu vừa đi vừa nói chuyện với Phó Chi Đào, "không phải đâu, chuyện này ảnh hưởng lớn đến hình tượng của cô ta, bồ cũng biết cô ta mà, cô ta luôn coi trọng hình tượng học bá thanh lãnh của mình, không thể kéo chúng ta vào rồi tự hủy như vậy được, dù sao cô ta còn phải đi câu phú bà khác mà."

"Cũng đúng, vậy xem ra trong trường có người không ưa cô ta rồi, nhưng không ưa thì thù Mạc Du Tâm thôi, vì sao còn đăng hình chúng ta lên mạng làm gì? bài post này hơn 2000 lượt xem rồi, toàn bộ đều ỷ là diễn đàn nặc danh nên bộc lộ bản chất comment dâm tục vô cùng." Phó Chi Đào không cam lòng nói.

Khi hai người đến cửa trường học, Mạc Du Tâm đang cùng luật sư nói chuyện với cảnh sát, Mạc Du Tâm đã liên lạc với đạo viên và viện trưởng, yêu cầu nhân viên phụ trách diễn đàn phối hợp điều tra với cảnh sát.

Mạc Du Tâm cúp máy, cô cũng nghe rõ giọng viện trưởng không vui, hẳn là trách cô không nói trước với viện trưởng mà đã gọi cho cảnh sát.

Cô quay mặt thấy Tô Ngữ Băng cách đó không xa đang đi đến, Mạc Du Tâm liền đón, ngay lúc Phó Chi Đào định nói thì lại nói trước một bước: "Ngữ Băng, mình đã báo tình huống cụ thể với cảnh sát rồi, mình còn tìm luật sư đến đây, vụ kiện này những ai comment bên trong đó mình sẽ để luật sư khỏi tố toàn bộ, để bọn họ phải bồi thường thiệt hại cho quyền chân dung, quyền danh dự, nếu bạn và các bạn cùng phòng còn yêu cầu khác thì cứ nói với luật sư, chuyện này cần xử lý sớm cho gọn, nếu không để lâu sẽ thành chuyện xấu với mọi người, xin lỗi nha, mình thực sự không ngờ có người rảnh đến vậy, còn chụp mấy hình này, mình thực sự chỉ muốn tặng chút đồ cho bảo bảo thôi."

Tô Ngữ Băng nhìn Mạc Du Tâm, lạnh lùng nói: "biết rồi, hai chúng ta đi theo một lúc đi."

"Đi thôi, theo mình nè." Mạc Du Tâm nói rồi đưa Tô Ngữ Băng và Phó Chi Đào qua bên phía cảnh sát.

Ban đầu Phó Chi Đào muốn mắng Mạc Du Tâm vài câu để xả giận, cuối cùng Mạc Du Tâm lại nói đúng lý, thậm chí suy nghĩ còn chu đáo hơn các nàng, đến cả luật sư cũng mời rồi, hơn nữa Mạc Du Tâm còn nói xin lỗi, điều này khiến Phó Chi Đào thực sự không mắng ra miệng được, chỉ có thể lời đến bên môi đành nuốt về.

Mọi người đến trước mặt cảnh sát, Mạc Du Tâm đơn giản giới thiệu Tô Ngữ Băng và Phó Chi Đào, "cảnh sát Triệu, hai bạn này đều là người bị hại trong bài post kia, chúng tôi muốn theo anh đi lấy chứng cứ, anh xem có được không?"

Người gọi là cảnh sát Triệu là nam nhân hơn 30, còn mang theo 3 viên cảnh sát khác, vì tương đối quan trọng sợ tin tức truyền ra trở thành điểm nóng sự kiện, cho nên cảnh sát đến cũng nhiều.

"Được, hai bạn học này đi theo đi, thuận tiện làm biên bản luôn." cảnh sát Triệu gật đầu nói.

"Được, cảm ơn anh, cảnh sát Triệu." Mạc Du Tâm cười một cái nói.

Vì vậy ba người Mạc Du Tâm cùng bốn cảnh sát đến phòng quản lý mạng của trường, vài phòng làm việc của diễn đàn, lúc Mạc Du Tâm đến, viện trửng Hướng Tư Viễn cùng đạo viên Triệu Tịnh và nhân viên quản lý diễn đàn trường đều có mặt.

Viện trưởng thấy cảnh sát đến liền tiếp đón, "cảnh sát đồng chí à, thực sự ngại quá, để mọi người đến đây một chuyến."

"Không sao, là việc chúng tôi mà, số liệu thực danh trong diễn đàn nặc danh của trường cần phải lấy, trước tiên để nhân viên làm việc một chút, sau đó nhân viên kỹ thuật của chúng tôi sẽ kiểm tra." cảnh sát Triệu nói với Hướng Tư Viễn.

Hướng Tư Viễn nặn ra một nụ cười, nói với cảnh sát Triệu: "cảnh sát Triệu à, chuyện này có thể để nội bộ trường học chúng tôi tự xử lý không? dù sao chuyện này đều liên quan đến sinh viên, nên xử phạt chúng tôi sẽ sử phạt, nên đuổi học chúng tôi sẽ đuổi học, ngài xem xử lý như vậy được không?"

Cảnh sát Triệu nhìn Hướng Tư Viễn một chút nói: "đúng là trong trường có phát sinh chuyện này, nhưng chúng tôi phải làm theo quy định, bình thường mấy chuyện này có thể tự hòa giải điều tiết với nhau là chính, nhưng phải xem người trong cuộc có đồng ý hay không, để xem mấy sinh viên kia có đồng ý không đã."

Hướng Tư Viễn vội nói: "được a cảnh sát Triệu, thật ra tôi cũng có ý này, chúng tôi xử lý sinh viên thì sẽ xử lý, thật ra cũng đúng mục đích mà."

Nói chuyện với cảnh sát xong, Hướng Tư Viễn lại đưa mắt nhìn về phía Mạc Du Tâm các nàng: "các bạn học, chuyện diễn đàn nặc danh là do nhà trường không quản lý tốt, từ hôm nay trở đi tôi và lãnh đạo trường sẽ xem xét, đem diễn đàn nặc danh đổi thành tên thật, còn những lời nhục mạ ảnh hưởng đến các bạn, tôi sẽ nói với hiệu trưởng, nhất định xử phạt nghiêm túc, đối với tình tiết nghiêm trọng này, đến lúc đó sẽ cho bọn họ đến trước mặt xin lỗi các bạn."

Mạc Du Tâm liếc nhìn viện trưởng, quả nhiên cách xử lý của trường học không ngoài dự đoán của cô: "thật ngại quá viện trưởng, tô thấy những lời bình luận của mấy người này làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tinh thần và thể xác của tôi, xin lỗi và xử phạt là quá nhẹ, nhưng mấy lời công kích nhục mạ này đối với chúng tôi có tính tổn thương thực sự, tôi đã mời luật sư rồi, sẽ tiến hành yêu cầu khỏi tố bồi thường thiệt hại với những người dùng ngôn ngữ công kích nhục mạ này."

Sắc mặt Hướng Tư Viễn liền khó coi: "đều là sinh viên cùng trường, cô khởi tố như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh dự trường học, bạn học Mạc, em suy nghĩ lại một chút đi a, quay về tôi sẽ nhờ đạo viên nói chuyện với em ha."

"Hướng viện trưởng, tôi đã suy nghĩ rất kỹ rồi, danh dự trường học chính là danh dự, vậy chúng tôi đáng bị nhục mạ sao? tôi phải khỏi tố những người này yêu cầu bồi thường, nếu ngài vì vậy mà có thành kiến với tôi, tôi sẽ phản ứng với lãnh đạo nhà trường, dù sao tôi cũng không còn gì phải sợ cả, cuối cùng còn có thể tìm truyền thông đến phỏng vấn."

Mạc Du Tâm nói thật, hơn nữa cô cũng không hứng thú với bài vở hiện tại, dù trường học có vì nguyên nhân này đuổi học cô thì cô cũng không có gì hối hận, ngược lạ trường học cũng không thể vì chuyện này mà đuổi học cô được.

Sắc mặt Hướng Tư Viễn dần khó coi, trừng Mạc Du Tâm, bỏ đi, chuyện đã như vậy cảnh sát cũng đồng ý hòa giải rồi, nhưng đương sự không muốn a, vậy hắn có chờ cũng không còn ý nghĩa nữa.

Mạc Du Tâm nhìn Hướng Tư Viễn bỏ đi vẫn bình tĩnh như cũ, ngược lại còn cùng với luật sư làm mọi việc cẩn thận hơn.

Cảnh sát lấy bằng chứng xong, rồi cùng mấy người Mạc Du Tâm ghi chép, còn lại nhân viên kỹ thuật đã lấy hết thông tin rồi, sau đó phê bình với những người liên quan.

Sau khi Mạc Du Tâm ra ngoài, đi chậm lại cùng với Tô Ngữ Băng và Phó Chi Đào, Mạc Du Tâm suy nghĩ một chút, chuyện này liên quan rất lớn đến cô, người đăng bài này không chỉ nhắm vào cô, nếu không phải nhắm vào Tô Ngữ Băng thì sao lại đem cả bạn cùng phòng của nàng đào lên nói như vậy.

Nghĩ đến những chuyện xấu mà nguyên thân đã làm, Mạc Du Tâm nghĩ hay là nên nói tiếng xin lỗi với Tô Ngữ Băng.

Tô Ngữ Băng chỉ nhìn cô một chút, không định nói gì, cùng Phó Chi Đào rời đi.

Mạc Du Tâm nhìn hai người đi xa thở dài, cô muốn livestream thì cần có laptop, dụng cụ livestream, trong tay mình còn 130.000 tệ quả thực còn thiếu một chút.

Cùng lúc đó, ký túc Beta nam, Diêm Phương Bình cắn răng nhìn diễn đàn, hắn học chung lớp tài chính 312 với Tô Ngữ Băng, đơn phương thích Tô Ngữ Băng, lúc trước vì gia thế nên không dám đến gần Tô Ngữ Băng, còn hiện tại thấy Tô Ngữ Băng đáng thương như vậy, hắn lại dấy lên hy vọng, nếu mọi người đều biết chuyện của Tô Ngữ Băng và Mạc Du Tâm, vậy thì mọi người sẽ không ai để ý đến một Omega có con nữa, như vậy đến lúc đó Tô Ngữ Băng có thể sẽ để mắt đến hắn.

Diêm Phương Bình lộ ra nụ cười vui vẻ trên mặt, sau đó lại nghe đám bạn cùng phòng nói: "bên ngoài có xe cảnh sát đến, ồn ào lắm luôn, nghe nói hình như là vì chuyện bài post trên diễn đàn."

Editor: sorry mấy nay đang coi Running man bản Hàn nên quên vụ đăng cái này, với hôm qua mới hỏng pin lap rồi, ed giờ cũng đang rối ko biết kiếm tiền mua pin thế nào đây, haiz ~ mấy bạn thông cảm cho ed nha ^^"