Editor: Bánh bao chay nhân thịt
Khúc Tiểu Tây có được đáp án chuẩn xác liền cùng anh em trai tay trong tay cùng tìm đến ga xe điện, rất nhanh đến địa điểm họ lựa chọn.
Ba người họ tuổi đều không lớn nên không thích hợp ở những nơi nhiều người hỗn tạp. Nếu chẳng may có chuyện gì sẽ rất xui xẻo. Tóm lại không thể vừa mới ra hang hổ lại vào ổ sói. Cho nên Khúc Tiểu Tây liếc mắt một cái đã nhìn trúng nơi cho thuê phòng cách rất gần Tô Giới. Tuy nơi này cũng không thuộc phạm vi Tô Giới nhưng tóm lại an toàn hơn những chỗ khác chút.
Đương nhiên tiền thuê nhà tỷ lệ thuận cũng cao hơn không ít.
Ba người dựa theo địa chỉ trên báo tìm được phòng ở, xuống xe điện, họ chỉ cần theo tên tuyến phố, tên cửa hàng hướng vào trong đi. Số nhà đầu tiên là cửa hàng Duyên phố. Thứ hai mới là nơi ở, tại đây có một đám phòng, đi qua thôi cũng mất sáu bảy phút.
Mặt tiền cửa hiệu Duyên phố này rộng lại đối diện đường cái nên rất có tiếng ở Tô Giới.
Xét từ yếu tố vị trí địa lý mà nói thì Khúc Tiểu Tây cảm thấy nơi này rất tốt, mỗi tội phải xem thêm phòng ở và chủ cho thuê nhà nữa.
Ba người tiến đến gõ gõ cửa lớn của một căn nhà, một người phụ nữ tư dung mạn diệu* lắc mông đi ra, cô nàng mặc một sườn xám, tóc cuộn sóng cỡ lớn, mày lá liễu, vũ mị động lòng người: “Mấy đứa muốn thuê nhà?”
*Tư dung mạn diệu: Sắc vóc đẹp
Khúc Tiểu Tây gật đầu: “Đúng vậy, ngài là chủ nhà ư?”
Người phụ nữ liếc nhìn họ một cái, nói: “Vào đi, ta bên này còn hai gian phòng trống. Lớn hơn ở lầu 3, hai phòng một sảnh, mười hai đồng tiền; nhỏ ở lầu hai, một phòng một sảnh, mười đồng tiền. Đều không bao gồm phí điện nước, chi phí phụ cùng phí trị an.”
Tạm dừng một chút mới nói tiếp: “Trên cùng tầng 5 còn có một gian tạp vật, chỉ có một gian nhỏ, nếu mấy đứa muốn thuê cũng không phải không thể. Cái kia lợi hơn một ít, bảy đồng tiền.”
Khúc Tiểu Tây: “Chúng em có thể nhìn xem sao?”
Chủ nhà móc chìa khóa nói: “Được, đi theo chị.”
Cô bước giày cao gót lộc cộc đưa ba anh em lên lầu hai, nói: “Tầng này có 3 hộ gia đình, phòng bếp dùng chung.”
Một phòng một sảnh, hơn ba mươi bình*, ba người cũng đủ dùng nhưng là Khúc Tiểu Tây vẫn cảm thấy chưa tiện lắm. Hơn nữa nơi này một mở cửa, vừa lúc che đi một nửa cầu thang nên dễ va vào người khác.
Mấy người lại đi lên lầu 3, lầu 3 có hai hộ. Gọi là hai gian cũng lớn một ít, chẳng qua dù lớn cũng chưa tới 50 bình.
*bình: đơn vị đo diện tích thời xưa
Được cái nhà ở bảo dưỡng khá tốt, nghĩ đến cũng do tiền thuê nơi này tương đối cao so với nhà ở xung quanh.
Khúc Tiểu Tây: “Em cảm thấy nơi này khá tốt.”
Cô nhìn về phía tiểu thư chủ nhà nói: “Cứ nơi này đi.”
Chủ nhà hơi hạ mắt nghĩ, rất nhanh lại nói: “Chị họ Lam, mấy đứa cứ gọi chị là Lam tiểu thư được rồi, chị có thói quen ngày 1 hàng tháng đồng thời thu tiền thuê nhà, tiền thế chấp 5 đồng. Tháng này còn mười ngày, em đưa cho chị mười ngày 4 đồng tiền thuê nhà cộng với tiền thế chấp 5 đồng, tổng cộng 9 đồng. Mặt khác còn thêm 1 hào phí điện nước, chi phí phụ và phí trị an chị sẽ lấy thêm một phần ba.”
Khúc Tiểu Tây: “Được.”
Hai bên đều không người lằng nhằng nên rất nhanh đã ký kết một phần khế ước thuê mướn. Khúc Tiểu Tây 9 đồng cứ như vậy bay đi mất.
Lam tiểu thư cũng ở đây lâu, sau khi đem chìa khóa giao cho Khúc Tiểu Tây, nói: “Chìa khóa mất cũng bị khấu trừ tiền.”
Khúc Tiểu Tây lập tức đáp lời.
Chờ Lam tiểu thư dẫm lên giày cao gót kịch kịch kịch rời đi, ba anh em liếc nhau… phụt một tiếng bật cười.
Bố cục căn phòng này rất đơn giản, đối diện cửa vào chính là phòng khách. Phòng khách có sẵn một bàn - bốn ghế dựa, một cái án thư dựa vào cửa sổ. Tiếp tục nhìn sang tay trái là WC, diện tích không lớn, đi vào có thể thấy bồn rửa mặt, hướng vào trong có thêm một vòi tắm hoa sen, bên cạnh vòi sen còn có bồn cầu. Song song với WC là phòng bếp, diện tích lớn nhỏ giống nhau. Nhìn về phía trước còn có hai gian phòng ngủ, sát với phòng bếp giới là phòng ngủ nhỏ giường đơn. Bên cạnh kia phòng lớn hơn có giường đôi.
Bố cục phòng ở khoảng 50 bình phòng như vậy có thể nói chim sẻ tuy nhỏ ngũ tạng đều đủ*.
* Chim sẻ tuy nhỏ ngũ tạng đều đủ: Nhỏ nhưng thứ gì cần đều có
Khúc Tiểu Tây: “Em ở phòng đơn bên này, hai người ở gian phòng bên cạnh kia nha.”
Hai bé trai gật đầu.
Tuy rằng chỗ ở đã định nhưng ba người chưa thể nghỉ ngơi. Còn có thật nhiều chuyện phải làm nữa.
Thời điểm họ trốn đi, toàn thân không có một vật dư thừa, kể cả không mua quần áo cũng phải sắm chăn đệm.
Khúc Tiểu Tây: “Chúng ta trước kiểm kê một chút xem chúng ta có gì đã.”
Cuối cùng họ cũng có cơ hội cẩn thận sửa sang lại đồ đạc. Ba người đều buộc kỹ đồ đạc bên trong, từng người cởi bỏ tay nải.
Hộp trang sức của mẹ cô còn có 200 đồng đại dương từ Khúc thị họ đều chia làm ba phần đặt trong tay nải nhỏ từng người. Trong bao quần áo của Khúc Tiểu Tây và anh trai Khúc Tri Thư còn có một ít điểm tâm. Giờ điểm tâm đều ăn sạch nhưng không phải tất cả cái khác đều còn sao?
Đương nhiên Khúc Tiểu Tây lúc ở phòng Bạch lão phu nhân đã lấy đi rất nhiều trang sức giờ cũng đều trong bao quần áo của cô. Hiện tại nhìn một chút mới thấy đồ của cô nhiều rõ ràng gấp đôi người khác.
Chẳng qua Khúc Tiểu Tây không thèm quan tâm, cô dẫn đầu lấy ra hai túi nhung thêu tơ vàng thúy trúc trực tiếp mở ra —— “Mẹ nó!!!”
Khúc Tiểu Tây nhịn không được chửi bậy.
Cô hốt hoảng lại nhanh chóng mở nốt cái còn lại.
Quả nhiên giống nhau.
Trong hai cái túi thế mà tràn đầy toàn —— kim cương!!!