Xuyên Thành Tiểu Tỷ Tỷ Vạn Năng Của Nam Phụ

Chương 20: Đổi Phòng




Editor: Bánh bao chay nhân thịt

Khúc Tiểu Tây không có tự giác của kẻ chơi xấu, ai bảo ba vị tiểu thư kia thường xuyên bắt nạt cô, hơn nữa cô cảm thấy Bạch gia nên cảm tạ mình mới đúng. Bằng không ba chìa khóa sắt như vậy này kể cả cô không chơi xấu cũng sẽ quay ngược gây chuyện cho nhà mẹ đẻ thôi.

Cho nên cô đây là lấy đức báo oán trợ giúp Bạch gia đấy nhé.

Nhìn xem cô lương thiện bao nhiêu chứ.

Chẳng qua tiếng khóc ba bé gái đã gây chú ý tới sân bên kia, chỉ trong chốc lát đã nghe thấy lão phu nhân sai mang người qua. Đoàn người mênh mông cuồn cuộn khóc khóc kêu kêu liền về phía chính đường lão phu nhân.

Chốc lát sau lại thấy Bạch lão gia vốn đã chuẩn bị ra đến cửa ngoại viện lại vội vàng vòng ngược trở về.

Tới nỗi thầy giáo Điền tới giảng bài hôm nay cũng ngượng ngùng chỉ mới uống một tách trà ở ngoại viện đã bị khách khí mời về.

Khúc Tiểu Tây đứng bên cửa sổ thấy không có người trong viện, mấy di nương không ngừng đẩy nhanh tốc độ đi qua xem diễn. Cô khẽ khẽ khàng kháng đẩy cửa vào phòng Khúc thị.

Đem dây kẽm luồn luồn lách lách lại ngừng thở mân mê một lát, cửa phòng liền mở ra.

Nói rõ ràng nghiêm túc một chút thì Khúc Tiểu Tây cũng không phải tới trộm đồ.

Bạch gia lấy đi nhiều tài sản của Khúc gia bọn họ như vậy còn khắt khe với họ, lại còn ép gả cô. Đây là chuyện thất đức tám đời. Cô lấy về một chút cũng là của nhà mình. Chẳng qua châu về Hợp Phố*, mới không phải trộm!

*Châu về Hợp Phố: vật về nguyên chủ

Tuy nhiên chuyến đi này Khúc Tiểu Tây thực ra không phải chỉ lấy đồ.

Cô cạy cửa nghênh ngang vào nhà, rất nhanh đã vào buồng trong lại tìm kiếm trên bàn trang điểm, quả nhiên không lâu sau tìm được!



Chuẩn bị quan trọng khi chạy trốn ——chìa khóa ô tô!

Cônắm chặt chìa khóa vội vàng ra cửa cũng không liếc mắt nhìn những món đồ trang sức lấy một cái.

Không phải không lấy mà không thể, sẽ rút dây động rừng!

Khúc Tiểu Tây trở lại phòng, thở hồng hộc chờ đợi kết quả khác từ chiêu nhất tiễn song điêu*.

*Nhất tiễn song điêu: Một mũi tên trúng hai con chim

Quả nhiên không lâu sau, quản gia liền tới, bộ dạng khách khách khí khí cùng Khúc Tiểu Tây “Thương lượng”.

“Biểu tiểu thư, ngài mấy ngày nữa sẽ phải xuất giá, lão gia cân nhắc phòng bên này thu thập chưa ổn, xuất giá như vậy không đủ thể diện. May mắn vừa lúc phòng cô phu nhân* nhà ta cực kỳ có thể diện nên đã cùng ngài ấy thương lượng đổi phòng với ngài. Nếu từ bên kia ra cửa sẽ có thể diện hơn rất nhiều, ngài xem?”

*Cô phu nhân – Bạch Mĩ Linh

Khúc Tiểu Tây ngoan ngoãn: “Được á.”

Cô lại nói: “Tôi muốn cùng anh em tôi ở cùng một chỗ.”

Nghe cô nói vậy, quản gia: “Dĩ nhiên, đại thiếu gia cùng nhị thiếu gia cũng dọn qua đây, phòng bọn họ liền nhường lại cho hai vị biểu thiếu gia, lão gia đối với ngài ký thác kỳ vọng cao, biểu tiểu thư cứ yên tâm, nhất định sẽ làm ngài vừa lòng.”

Khúc Tiểu Tây vô cùng vui mừng: “Có thể ở lại càng tốt, tôi đương nhiên vừa lòng.”

Chuyện chuyển nhà, thành công!



Ba anh em Khúc Tiểu Tây nhanh nhẹn thu dọn, kỳ thật họ cũng chẳng có đồ đạc gì, nếu nói nhiều nhất thì chỉ có một ít sách vở thượng vàng hạ cám*, lại thêm vài tờ báo chí. Cái khác căn bản không nhiều lắm.

*Thượng vàng hạ cám: tạp nham

Bọn họ đồ không nhiều nhưng cô phu nhân Bạch gia còn có hai vị thiếu gia đồ đạc lại không ít, bọn họ vẫn luôn dọn tới chạng vạng mới xong.

Tri Kỳ bước đôi chân ngắn nhỏ, đi đi đi, đi tới bên người Khúc Tiểu Tây rồi nhẹ nhàng kéo góc áo cô một chút. Bé cho cô một cái “OK” nho nhỏ, Khúc Tiểu Tây xoa xoa đầu nhóc con hỏi: “Anh trai đâu?”

Vừa hỏi đã thấy Tri Thư trở lại, mắt to sáng lấp lánh.

Khúc Tiểu Tây hơi hạ đuôi lông mày, Tri Thư cũng lặng lẽ ra dấu một thủ thế bằng OK.

Ba anh em còn chưa vào nhà đã nhìn thấy mấy gã sai vặt đã bắt đầu ở viện để đồ xây tường. Vốn nơi này là một viện hình cung, hiện tại xây mới tường lên.

Khúc Tiểu Tây quay đầu nhìn thoáng qua bật cười.

Ai ui ui, mấy người các ngươi làm đúng theo ý tui nha.

Chưa nói tới vị cô phu nhân Bạch gia này dọn qua đi cầm theo không ít đồ, phòng được trang hoàng lại so với trước kia tốt hơn hẳn. Trên tường còn treo bức vẽ của Bạch lão gia trông rất đẹp nữa cơ.

Khúc Tiểu Tây đứng nhìn bức tranh Bạch lão gia ở kia hồi lâu, ý vị sâu xa nở nụ cười……

Tri Thư không thể tưởng tượng nhỏ giọng nói: “Bọn họ vì sao phải dùng phòng tốt đổi phòng không tốt thế?”

Khúc Tiểu Tây cười: “Bọn họ không yên tâm chúng ta đó.”

05.10.2022