Editor: Bánh bao chay nhân thịt
“Sách?” Nghe đến đó Bạch lão gia nhướng đuôi lông mày một chút.
“Vậy ba cháu có bạn bè nào gia cảnh tương đối tốt không?”
Khúc Tiểu Tây khinh thanh tế ngữ*: “Những việc này của gia phụ cháu cũng không biết.”
*Khinh thanh tế ngữ: lời nói nhỏ nhẹ
Khúc Tiểu Tây bên này bị hỏi tới hỏi lui nhưng vẫn không thu được gì, Bạch lão gia rốt cuộc xua xua tay.
Khúc Tiểu Tây rất nhanh đã rời khỏi, Bạch lão gia dựa vào trên ghế, Khúc thị liền tiến lên hỏi: “Lão gia, ngài xem nó có vẻ không biết thật, nếu giả bộ……”
Bạch lão gia trầm ngâm một chút mới thấp giọng: “Như thế khó mà nói được, chẳng qua khả năng này không quá lớn.”
Nghĩ đến cũng đúng, chuyện quan trọng như vậy nhà ai lại nói cho một khuê nữ? Hơn nữa Khúc gia không phải sinh bệnh lâu ngày để lại di ngôn mà đột nhiên xảy ra chuyện. Di ngôn đều không kịp nói, khi mấy trưởng bối Khúc gia xảy ra chuyện, phu thê bọn họ đến đầu tiên. Căn bản không có chuyện nói được gì với anh em Khúc gia.
“Tuy nói khả năng mấy đứa nó biết gì đó không lớn nhưng bà tốn thời gian chút dụ chúng nói thật ra.”
Khúc thị: “Được.”
Bạch lão gia cầm tay Khúc thị mỉm cười: “Tôi biết, thời khắc mấu chốt luôn chỉ có bà bên cạnh. Nhà có hiền thê, chính là chỉ bà chứ ai.”
Khúc thị mặt mày hớn hở, cả người đều mềm như không xương, giọng bà ta ngọt thanh: “Lão gia hiểu được là tốt rồi, tôi sống là người Bạch gia, chết là ma Bạch gia.”
Bạch lão gia bật cười, hắn ta lấy thuốc lá sợi ra. Khúc thị lập tức tiếp nhận, thay hắn ta cuốn lên.
Bạch lão gia: “Chúng ta phu thê đồng tâm, mỗi ngày trôi qua sẽ càng tốt.”
Khúc thị ừ một tiếng, tươi cười càng thêm xán lạn, bà ta cuốn xong thuốc lá sợi liền đưa cho Bạch lão gia nói: “Lão gia, ngài xem A Uyển nhà chúng ta hứa gả cho Điền công tử có được không?”
Tròng mắt Bạch lão gia hơi đảo, khinh thường: “Nhà bọn họ còn không phải vì tài bảo mà đến? Nếu như chúng ta thật sự có thể tìm được nhiều tài vật như vậy chẳng lẽ không phải một bước lên trời? Một đứa con nhà cục trưởng nho nhỏ mà thôi, tôi còn không thèm nhìn vào mắt.”
Hắn ta vừa nói Khúc thị mới bừng tỉnh.
Bạch lão gia lạnh nhạt: “Tôi nói sao mấy ngày này lại có một đám người đều muốn đến xum xoe? Hóa ra có mưu đồ cả. Mất công em gái được tin tức vội trở về nói cho tôi biết.”
Hắn ta liếc Khúc thị một cái: “Bà luôn nói cô em chồng không tốt như thế nào nhưng bà nhìn lại đi, nhìn xem thời khắc mấu chốt cuối cùng ai đáng tin? Tôi lên chức nhờ em gái thổi gió bên tai nên em rể mới giúp đỡ; hiện giờ nó cũng là người đầu tiên nói những chuyện này với tôi. Bà lại nhìn anh trai bà xem, lúc trước tôi chẳng qua mượn hắn chút tiền xin một chỗ tốt, hắn hết lần này đến lần khác đẩy trở về, nói cái gì mà không cần cùng những người đó rắn chuột một ổ. Hắn không cho mượn, tôi vẫn nghĩ hắn không có tiền. Đấy, giờ bà xem hắn không có tiền sao?”
Khúc thị ôn nhu cẩn thận: “Em biết hắn không đúng nhưng giờ người đều đã chết, em cũng không thể trách nha. Anh xem, hiện giờ hắn không phải trả lại chúng ta một tấm bảo đồ sao? Chỉ cần tìm được, ngày sau của chúng ta tốt rồi.”
Bạch lão gia: “Việc liên quan đến anh trai bà, bà lại cẩn thận suy nghĩ thêm một chút. Tôi nghĩ nói không chừng bà còn biết nhiều hơn cả mấy đứa nhóc kia.”
Khúc thị gật đầu: “Mấy ngày nay em sẽ nhất định tỉ mỉ nhớ lại. Anh nói tối hôm qua thư phòng cháy……”
Bạch lão gia: “Tôi nghĩ chắc có người ném đá dò đường! May mắn phát hiện kịp thời!”
Khúc thị vỗ ngực: “Chuyện này quả thực đáng sợ.”
Bạch lão gia: “Em gái bên kia đã giúp chúng ta chuẩn bị trước, gia đinh nhà em rể sẽ đưa một bộ phận có văn tự bán đứt sang đây. Hộ vệ giữ nhà nhiều hơn thì bà cũng có thể yên tâm.”
Không nói tới Bạch lão gia cùng Khúc thị bên này đang tính kế, bên kia gia sư mới nhậm chức của Khúc Tiểu Tây cũng vội vàng hỏi thăm chuyện cháy nhà. Lời này vốn chẳng cần Khúc Tiểu Tây nói, ba cô em họ lập tức liền đem từng màn hung hiểm tối hôm qua kể sạch.
Đúng vậy, ba cô em họ.
Ban đầu quyết định chỉ có nữ nhi A Uyển của Khúc thị tới học tập. Thế nhưng không biết như thế nào mà con gái hai di nương đều tới. Mẹ ruột hai cô em họ này đều bị bán, sau này lớn lên bên cạnh lão phu nhân nên may mắn có vài phần bộ dáng tiểu thư.
Ba chị em này không quá thích nhau nhưng nếu có chuyện nhằm vào cô thì lại rất hợp..
Đương nhiên, chuyện này có từ trước. Thời gian gần đây mấy đứa này thành thật hơn nhiều, không xuất hiện nữa.
Hiện tại cùng cô đọc sách vì muốn gây ấn tượng tốt trước mặt Điền công tử thôi, thế nên không nhằm vào cô, mọi việc đều cố biểu hiện bản thân “Thiện lương tốt đẹp”bao nhiêu. Thật giống như những việc cố ý bắt cô ăn gạo lức, bánh bột ngô bị rơi sau đó lấy chân dùng sức dẫm; hoặc cố ý giữa mùa đông khắc nghiệt đổ nước ở cửa cho kết băng muốn cô xấu mặt không phải bọn họ làm.
Đối với việc ba người họ cùng học, Khúc Tiểu Tây vỗ tay hoan nghênh.
Vì sao? Vì ba vị tiểu thư này còn muốn đua đòi tranh nhau đấy!
Điền công tử gấp gáp muốn biết mọi việc của Bạch gia nên tự nhiên liền phải xuống tay từ mấy người các cô. Căn bản không cần Khúc Tiểu Tây làm gì, ba tiểu thư vì “Tranh sủng” hận không thể đem chuyện mình biết nói hết cho Điền công tử.
Khúc Tiểu Tây chống cằm, chỉ cần hơi chút dẫn đề tài ra đã có thể sung sướng xem diễn.
Không thể không nói a, nếu cô là Bạch lão gia chắc sẽ hộc máu thăng thiên mất.
Nghe một chút xem mấy người họ nói cái gì?
“Cha em thời gian này không biết vì sao đột nhiên thích thơ họa, trong nhà có mấy bức tranh treo phòng mỗi người đều bị lấy đem đi rồi……”
“Trong nhà tuy rằng mẹ quản gia nhưng chìa khóa chính lại đặt chỗ lão phu nhân bên kia……”
“Thời điểm nhà em xây hình như có gian mật thất……”
……
Những chuyện như này….
Tuy lời do Điền công tử cố ý dụ dỗ.
Nhưng Khúc Tiểu Tây nghẹn họng nhìn trân trối về phía đám chị em ác độc kia.
Cảm khái, đây là chìa khóa sắt mở cửa mới đúng!
Tin tức này của mấy cô, tui thích chết mất!
03.10.2022