Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố

Chương 242




Tối mùng hai, cuối cùng Dư Tương đã thành công liên lạc được với hệ thống, Ninh Miễn bị đám người Khương Duệ Quân gọi ra ngoài uống rượu, còn cô thì trốn trong phòng làm việc trên lầu phân tích tình hình.

“Chuyện bùa làm mát là thế nào?”

Hệ thống Trường Phong: “Khoảng cách của hai người quá gần, nếu như cơ thể cô mãi duy trì nhiệt độ thấp như vậy thì Ninh Miễn sẽ phát hiện ra điều bất thường, sau khi tôi làm ấm cho cô thì định một lúc nữa sẽ khôi phục lại bình thường, nhưng giữa chừng tôi lại ngủ quên một lúc…”

Dư Tương thật sự không trách móc gì nhiều, cũng không thể không cho người ta ngủ.

“Vậy cậu có cách giải quyết khác tốt hơn không? Tôi không thể cứ mãi ngủ chung một phòng với Ninh Miễn được? Nếu xảy ra chuyện thì phải làm sao đây?”

Hệ thống Trường Phong do dự một lúc: “Có lẽ sẽ không đâu.”

Dư Tương yếu ớt hỏi ngược lại: “Cậu không xem Ninh Miễn là đàn ông sao hay là không xem tôi là phụ nữ?”

Hệ thống Trường Phong hết đường chối cãi: “Tôi không có ý như vậy! Đương nhiên hai người rất bình thường rồi! Nhưng hai người đã kết hôn rồi không phải sao? Cho dù… cũng không vấn đề gì mà nhỉ?”

“Hửm?”

Hệ thống Trường Phong nhanh chóng đổi giọng: “Rất nhanh thôi là hai người sẽ được về ở nhà của mình rồi, nhẫn nhịn thêm chút nữa, nhịn thêm chút nữa.”

Dư Tương hơi phiền não, cô không phải sợ phát sinh quan hệ mà sợ một khi vượt qua giới hạn thì ràng buộc giữa hai người càng chặt hơn, sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ, mặc dù Ninh Miễn luôn nói không thích cô nhưng với tính cách đó của anh thì hơi khó nhằn, Dư Tương không muốn sau khi nhiệm vụ bị thất bại, hai người không có tình cảm gì với nhau lại bị trói buộc cùng nhau cả một đời.

Nhưng chỉ cần đến lúc đó Ninh Miễn không chịu gật đầu kết hôn, vậy trừ khi Dư Tương từ bỏ tất cả người thân đến một nơi khác thì mới có thể thoát khỏi cuộc hôn nhân này, nhưng chạy trốn không phải phong cách của cô, muốn đi thì cũng phải quang minh chính đại rời đi.

“Cho nên, Trường Phong à, cậu hiểu mà, Ninh Miễn thật sự rất khó lừa.”

Hệ thống Trường Phong run lẩy bẩy nói: “Tôi hiểu, thực tế anh ấy rất biết phân rõ đúng sai, cô… không thích anh ta sao?”

Dư Tương cảm thấy khó hiểu: “Tại sao tôi phải thích anh ấy, anh ấy đã cảnh cáo tôi hai lần, quá tam ba bận, tôi không si mê anh ấy đến vậy đâu được không? Không phải cậu đã nói anh ấy không thích tôi sao?”

Hệ thống Trường Phong hơi rầu rĩ: “Tôi, tôi ấy mà, điều tôi nói không chắc chắn, cô có thể tự phán đoán được mà.”

“Trường Phong, sao cậu cứ õng ẹo thế vậy? Một chút khí chất nam tử hán cũng không có.”

Sau khi hệ thống Trường Phong im lặng một lúc lâu thì kiên định nói: “Tôi không phải là một nam tử hán, còn có sau này tôi cũng không sẽ phát biểu ý kiến chủ quan ảnh hưởng đến phán đoán của cô nữa.”

Dư Tương không để ý đến sự khác thường của cậu ta, nhiệm vụ gia đình chủ nhiệm Trình đã hoàn thành, bắt đầu chuẩn bị thảo luận nhiệm vụ tiếp thôi.

“Trường Phong, cậu không biết vụ án xương trắng là do ai truyền ra ngoài thật sao? Nếu như không có chuyện ngoài ý muốn này thì bộ mặt thật của chủ nhiệm Trình cũng không lộ ra rõ ràng đến vậy đúng không? Là do tôi may mắn hay là có người cố ý giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ?”

Hệ thống Trường Phong: “… Vốn dĩ chuyện này không liên quan đến cô.”

Theo như quỹ đạo ban đầu thì cả gia đình Trình Tử Nhân sẽ vì Ninh Miễn không chấp nhận Trình Tú Tư mà thẹn quá hóa giận, bày kế hãm hại Ninh Miễn, ngược lại Trình Tử Nhân lại bị Ninh Miễn tóm gọn ngay lập tức, cái bẫy thiết kế ra lại đổ ngược lên người Trình Tử Nhân, Trình Tử Nhân cũng vì vậy mà đã phát điên sau khi vào tù, chủ động nói ra túp lều chôn hài cốt dẫn đến bị tử hình.

Trên thực tế trong thời gian ngắn sẽ không ai động đến túp lều đó, người ở trong đó đều trông ngóng được phân đến phòng khác, rời khỏi túp lều này càng sớm càng tốt, trải qua bao nhiêu đời chủ nhân nhưng vẫn không ai đào đất nhà mình lên, đây cũng là nguyên nhân Trình Tử Nhân và Lưu Cương kiếm tẩu thiên phong*, cho đến khi sân nhà bị đào lên, túp lều được tháo bỏ có lẽ phải đợi thêm mười hai mươi năm nữa.

(*)剑走偏锋 (kiếm tẩu thiên phong): Không theo thói thường, tìm một biện pháp mới, khác với trước kia để giải quyết vấn đề, để thắng lợi nhờ vào bất ngờ.

Dư Tương nghe ngóng lý do ban đầu bộ xương được đào ra khỏi túp lều, là do có người nói vào thời loạn lạc chủ nhân đời nào đó đã mua vài thứ đồ cổ chôn dưới túp lều, người ở trong túp lều muốn phát tài nên lén lút đào lên, vừa đào lên đúng là đào được bất ngờ.

“Có phải cậu biết là ai giở trò không?”

Hệ thống Trường Phong: “Ừm.”