Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Ảnh Đế Vứt Bỏ

Chương 97




Lúc đó Cố phu nhân được Cố Thanh Trì dỗ dành nên chỉ lo hỏi chừng nào cậu sẽ ghé qua, bây giờ nghĩ kĩ lại thì càng ngày càng không an tâm.

Cố Thanh Trì chưa bao giờ nói với bà ấy về bất kỳ rắc rối nào mà cậu gặp phải, trước giờ luôn tỏ ra mọi thứ cẫn ổn, cách duy nhất bà ấy có thể hiểu Cố Thanh Trì là thông qua mxh, nhưng tình hình trên mạng bây giờ không ổn chút nào.

Thủy quân ùn ùn kéo tới.

【Tôi trước đó đã cảm thấy cậu ấy không đúng rồi, trong chương trình luôn mất tập trung, không nói gì cả, hóa ra là nghiện rồi.】

【Đừng để người này làm ảnh hưởng xấu tới giới trẻ, hy vọng sẽ được xử lý càng sớm càng tốt. 】

【Không thể nói như vậy, sự tình còn chưa có kết quả, cũng không phải bọn họ không lên tiếng, bọn họ không phải nói đang làm kiểm tra sao. 】

【Tôi thấy đang nghĩ làm sao để làm giả kết quả kiểm tra thì đúng hơn. 】

Còn những bình luận quá đáng khác nữa, nhưng Cố phu nhân cũng chẳng muốn đọc tí nào, nhanh chóng lướt qua.

Cố phu nhân cảm thấy vừa tức giận vừa bất lực, bọn họ thì biết gì chứ, bọn họ nghi ngờ vô căn cứ rồi lại nghĩ rằng mình biết toàn bộ sự thật, không bao giờ suy xét, bọn họ chỉ tin những gì mình cho là đúng.

Trên giao diện trò chuyện WeChat, nếu mở mục tin nhắn của Cố phu nhân có thể thấy rằng thỉnh thoảng lại hiển thị "đang nhập", nhưng qua hồi lâu thì vẫn chưa gửi tin gì.

Giường bệnh của Cố Thanh Trì bị Tạ Lục Dữ làm rung nhẹ, phía sau đặt vài chiếc gối mềm mà Tạ Lục Dữ mua tạm, hắn còn đổi chiếc giường mới, nếu không phải là thời gian không cho phép, có lẽ hắn đã cải tạo lại cả căn phòng rồi.

Cố Thanh Trì nghiêng đầu sang một bên, điện thoại đã được mở, đặt ở một bên tay, cậu chỉ an tĩnh nhìn những con chữ thỉnh thoảng xuất hiện.

"Cố phu nhân, bà ấy rất lo lắng."

Khi nhắc đến mấy chữ Cố phu nhân, cậu rõ ràng là có chút hơi khó xử.

Tạ Lục Dữ ngồi trên chiếc ghế đẩu bên cạnh giường, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay cậu, để Cố Thanh Trì không nhìn thấy vết thương, mặc cho vết thương đã được khâu và băng lại.

"Diệp Lí đã đi xử lý, mấy ngày trước đã giúp em kiểm tra, hẳn là rất nhanh sẽ có kết quả, đến lúc đó sẽ không sao."

Cố Thanh Trì không lên tiếng, cậu cũng không thèm để ý chuyện này, cúi đầu nhìn điện thoại, lông mi khẽ động vài cái.

"Tôi đã hứa là tuần sau sẽ đến thăm bà ấy. Đến lúc đó tôi có thể đã ổn hơn chưa? Có thể không phát hiện ra không?"

Tạ Lục Dữ im lặng một lúc, liếm đôi môi nứt nẻ và bắt đầu dùng giọng điệu thương lượng nói với cậu.

"Không được, tuần sau gấp quá, nhất định vết thương của cậu còn chưa lành, Cố phu nhân rất lo lắng cho cậu, đến lúc đó nhất định phải hết sức cẩn thận, nếu bị phát hiện, chẳng phải bà ấy càng lo lắng hơn sao?"

Cố Thanh Trì cũng biết là không khả thi, không nói gì nữa, nghiêng đầu sang một bên, lo lắng chớp chớp mi hai lần, cuối cùng khép mắt lại chìm vào giấc ngủ, áo bệnh nhân rất rộng, xương quai xanh theo cử động mà lộ ra, tóc đen xõa tung trên gối, môi mím lại, sắc môi tái nhợt trông thật mỏng manh.

Buổi tối, Cố Thanh Trì tỉnh lại, thần sắc còn có hơi bất an, ngoan ngoãn ăn xong bữa tối, sau khi được Tạ Lục Dữ khen ngợi, cậu lại đề cập đến vấn đề đi gặp Cố phu nhân, cậu hiếm khi để tâm đến một việc như thế này, nếu bình thường khi cậu muốn làm gì mà bị từ chối thì cũng sẽ không nhắc lại nữa, trên gương mặt dường như viết lên dòng chữ "tôi rất muốn đi".

Cậu cũng nghĩ ra một lý do ngớ ngẩn cho chính mình.

"Lúc trước Diệp Lí nói có một buổi chụp hình, tôi cần phải nắm lấy cơ hội, vừa đúng lúc là tuần sau, chụp xong sẽ đăng lên trên mạng."

Như vậy thì Cố phu nhân sẽ biết rằng cậu không sao cả và vẫn đang làm việc.

"Như vậy đi, tôi sẽ nói với Cố phu nhân rằng tuần sau tôi có việc, lần sau tôi sẽ đến chỗ bà ấy."

Cố Thanh Trì rất kiên trì.

Cho dù Tạ Lục Dữ và Diệp Lí có nói gì cũng không thể lung lay được cậu, cuối cùng, Diệp Lí đưa ra quyết định không nhận việc mà chỉ tự chụp một vài bộ ảnh đơn giản.

*

Kể từ khi video bị phát hiện có điểm bất thường, Weibo của Cố Thanh Trì rất hiếm khi cập nhật, cập nhật mới nhất là một báo cáo điều tra.



Kết quả xét nghiệm âm tính, test tóc và thời gian truy xét lại việc sử dụng ma túy có thể lên tới 6 tháng.

Ngay khi có kết quả, những người hâm mộ của Cố Thanh Trì liền có thể thẳng lưng, nóng lòng muốn nói với cả thế giới rằng anh nhà bọn họ vô tội, sau cùng là đưa bản báo cáo này lên top tìm kiếm thịnh hành.

Thủy quân và các tài khoản tám chuyện phiếm của giới giải trí, những kẻ vào thời điểm đó nghi ngờ vô căn cứ, giậu đổ bìm leo cũng lặng lẽ xóa bài, làm như không có chuyện gì xảy ra.

Đã như vậy rồi mà vẫn có kẻ già mồm.

【Không phải thời gian truy nguyên tóc bị giới hạn trong sáu tháng sao? Anh nhà các người chắc gì đã vô tội, cạn ngôn. 】

【Ha, ai biết trước kia hút thuốc có ảnh hưởng đến hiện tại hay không chứ, lỡ đâu trước kia hút, hậu quả là của hiện tại thì sao. 】

Sau đó, đoàn phim của Cố Thanh Trì lại đăng bài Weibo khác, là thư của luật sư, truy tố một số tài khoản của thủy quân và tài khoản tung tin đồn lan truyền thông tin sai sự thật.

Lúc đầu, một số người hoài nghi.

【Sợ quá, sợ quá đi, ai biết làm thế nào nhận thư của luật sư không, tmây năm nay chờ thư của luật sư gửi tới mà tóc muốn bạc hết rồi nè. 】

Nhưng ngay sau đó, công ty luật nổi tiếng ở thành phố cũng share lại bài đăng, trên mạng lúc này mới trở nên yên bình.

Bên dưới dòng bình luận này đầy những lời mỉa mai.

【Cho mày 1 like, cho mày lên top khỏi cần cảm ơn. 】

【Like cmt cho mày, nếu mày nhận đủ lượt like là có thể nhận được thư của luật sư rồi. 】

Bình luận đó không biết từ khi nào đã bị xóa trong im lặng.

Đến lúc này, dư luận đã hoàn toàn đảo chiều.

Sau đó, studio của Cố Thanh Trì lại tung ra một bộ ảnh rất có lệ.

Kèm theo caption, "Dạo này rất khỏe, đang bận công việc, không cần lo lắng".

Tổng cộng chỉ có hai bức ảnh, trong ảnh Cố Thanh Trì mặc một bộ quần áo rất đơn giản, mang phong cách vườn trường, giống như học sinh, áo sơ mi trắng, cà vạt, và quần tây đen đơn giản.

Nhưng điều không ăn khớp là, Cố Thanh Trì mặc đồ đơn giản lại đánh son và kem lót vì môi quá nhợt nhạt, mặt cũng vậy, nếu đến gần hơn, thậm chí có thể nhìn thấy những mạch máu mảnh màu xanh nhạt trên cổ.

Để chuyển hướng sự chú ý của người xem, son môi cũng cố tình chọn một màu đỏ máu.

Lộng lẫy bất ngờ nhưng lại không hề nữ tính, nhan sắc phi giới tính, bất cứ thứ gì cũng có thể là vật tô điểm cho cậu, nhưng sẽ không bao giờ nhận nhầm giới tính của cậu.

Son môi kết hợp với áo sơ mi trắng mang lại hiệu ứng thị giác rất mạnh.

Bức ảnh đầu tiên là Cố Thanh Trì đứng cạnh bàn, tay chống lên bàn, nhìn vào máy ảnh.

Bức ảnh thứ hai chụp Cố Thanh Trì ngồi trên ghế, nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh sáng và bóng tối chiếu vào xương quai xanh và một bên mặt.

Người hâm mộ của Cố Thanh Trì nhanh chóng bay vô.

【Đây là ngày thần tiên gì vậy? Hú hú, nhưng mà sao chỉ đăng hai bức ảnh có lệ vậy chớ, nhân tiện xin màu son môi! 】

【Hừ, anh mà làm việc chăm chỉ thì em không cần phải xem đi xem lại mấy video của anh rồi, xem video chất lượng cao một lần, rồi xem video đó gắn nhạc vô, rồi xem video có gắn filter, riết mà thuộc luôn số giây của video, biết giây nào là hình nào hiện lên luôn, nếu không có mấy đại thân edit video chắc chết đói mất! Tiện thể xin màu son với ạ. 】

【Bàn tay trong hình 1 có đeo cái gì á, zoom mới biết là dây đeo cổ tay, tại sao phải đeo dây đó thế, nói nhỏ nè, không ăn khớp lắm nha, nhưng đương nhiên là Trì Trì mặc gì cũng đều đẹp, đỡ cho stylist phải dày công nghĩ nên phối đồ gì cho anh! 】

【Cái dây đeo cổ tay đó, Tạ Tạ nhà tôi cũng có một cái tương tự! 】



【 Ủa, sao khung cảnh ngoài cửa sổ quen quen thế nhỉ, theo góc độ này thì Trì Trì đang trong bệnh viện hả? 】

Bình luận cuối cùng nhanh chóng được chú ý.

Mọi người tiếp tục trả lời.

【Từ cửa sổ có thể nhìn thấy, đó là tòa nhà nhà tôi! Góc độ này quả thực có chút giống bệnh viện, hay là do góc độ? 】

【Không thể nào, Trì Trì tại sao lại đến bệnh viện chụp ảnh chứ? 】

【Mẹ ơi, lẽ nào Trì Trì đang ở bệnh viện? Bị thương sao? 】

【Đừng lo lắng quá, sao có thể được chứ. 】

【Đừng nói lung tung, chỉ cần tập trung nhìn xem có phải bệnh viện hay không, tôi sẽ nghiên cứu một chút, rồi sẽ đăng ảnh sau. 】

Hình ảnh rất nhanh đã được đăng lên.

Có ba bức ảnh, một bức là bên ngoài cửa sổ nơi Cố Thanh Trì chụp ảnh, bức còn lại là cảnh bên ngoài tòa nhà, còn có một bức phối cảnh với các góc được đánh dấu trên bức tranh, nhìn thoáng qua là rõ ràng.

【Để tôi xem, chỗ đó tôi cũng quen, chị tôi làm ở đó, tôi thường đi giao đồ ăn cho chị ấy, góc độ này... ra rồi, là tầng x của bệnh viện xx. Để tôi xem, hình như là khu ngoại khoa! Tại sao Trì Trì lại ở kho ngoại khoa, bị thương rồi sao? 】

【Đừng lo lắng quá, nếu trong ảnh vẫn ổn, chắc không có gì nghiêm trọng đâu, tôi sẽ liên hệ với Đại Phàm, xem họ có tin tức gì không. 】

【Người qua đường sửng sốt, cư dân mạng giống Sherlock Holmes quá... 】

Nhóm fan hâm mộ của Cố Thanh Trì đột nhiên bùng nổ.

*

Weibo lần này là do Cố Thanh Trì đăng, do chính cậu viết, chỉ sợ Cố phu nhân không nhìn ra hiện tại cậu đang rất ổn, rất bận rộn, ngay cả những bức ảnh cũng do chính cậu chọn, cậu đã đặc biệt chọn hai bức mà cậu cho là hấp dẫn nhất.

Hài lòng rồi, cậu liền gửi tin nhắn cho Cố phu nhân, từ chối và nói rằng cậu tạm thời có việc phải đi quay phim, không thể gặp bà được, nhưng cậu có thể mang cho bà ấy một món quà lưu niệm, cậu gõ bằng một tay, liên tục nhập rồi lại xóa giữa chừng, tin nhắn cậu mới sửa được một nửa, Cố phu nhân đã vội vàng gửi rất nhiều tin nhắn đến.

【Bé ngoan, con đang ở đâu?】

【Bé ngoan, con đừng có lừa mẹ, có phải đang ở bệnh viện không?】

【Có phải là tầng x bệnh viện xx không? Khu ngoại khoa? Bé ngoan đừng sợ, mẹ lập tức đến.】

Tay đánh máy của Cố Thanh Trì liền dừng lại.

Cậu quay đầu hỏi Tạ Lục Dữ, người đang hết lòng nắm lấy cổ tay cậu.

"Chúng ta đang ở khu ngoại khoa, tầng x của bệnh viện xx phải không?"

Cố Thanh Trì hôm đó hôn mê, cảm giác về phương hướng còn hơi kém, ở chỗ này mấy ngày, ngay cả mình ở nơi nào cậu đều không biết.

Tạ Lục Dữ đang cẩn thận kiểm tra xem băng gạc của Cố Thanh Trì có được buộc đúng cách hay không, hắn chạm nhẹ vào chúng, chạm nhẹ quá khiến Cố Thanh Trì hơi ngứa.

Hắn ngay cả đầu cũng không quay lại, nói.

"Đúng, phòng xx, có bạn đến à? Rất dễ tìm, đi lên tầng liền thấy."

Cố Thanh Trì nhàn nhạt "ừm" một tiếng.