Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Ảnh Đế Vứt Bỏ

Chương 81




Trong hai năm đó, Cố Thanh Trì không thể ra ngoài thuê phòng, cũng không thể ở khách sạn, nhưng trong ga ra ở nhà có một chiếc ô tô, cậu có thể dùng nó để di chuyển tới chỗ này chỗ kia một thời gian ngắn, cậu đã từng tìm đến địa chỉ ban đầu của nhà mình, cũng đã đến phòng làm việc của mẹ, công ty của bố và của anh trai.

Giờ thì không còn nghi vấn gì nữa, những nơi này quả thật đều không còn tồn tại, môi trường xung quanh vẫn quen thuộc với Cố Thanh Trì như vậy, thế nhưng vị trí nhà của cậu đã trở thành một ngôi nhà mẫu của một công ty bất động sản, còn nơi bố và anh trai làm việc đã được đổi thành văn phòng của một công ty lớn.

Nhưng đó là chuyện của hai năm trước, khi Cố Thanh Trì từng bước có một hình tượng cụ thể trong thế giới này, bối cảnh luôn được liên tục bổ khuyết, nhưng những phần nội dung được bổ sung đều không giống với những gì Cố Thanh Trì từng trải qua trong quá khứ, chẳng hạn như trường trung học mà Cố Thanh Trì đã theo học, Trình Khắc, sự khác biệt này cũng là vì tình tiết hợp lý của cốt truyện.

Ví dụ việc Cố Thanh Trì không học đại học mà quyết định kết hôn, vì thế trong ký ức của Trình Khắc luôn nhớ rằng Cố Thanh Trì đã bỏ học.

Cố Thanh Trì rất nóng lòng muốn biết sự thật, nhưng ngay sau đó cậu đã bình tĩnh lại, nếu cốt truyện trở nên hợp lý thì cậu cũng không thể tìm thấy gia đình mình trong thế giới này.

Sẽ giống như hai năm trước, cậu đi một chuyến nhưng kết quả lại phí công vô ích.

Cậu bơ phờ cuộn tròn bản thân lại trong chăn.

Ở chân giường, Tiểu Ly Hoa nằm trên tấm thảm vẫy chiếc đuôi nhỏ, phát ra âm thanh grừ grừ.

*

Trạng thái gần đây của Cố Thanh Trì rất ổn, trở về như lúc trước, giống như một con mèo trong mùa đông, lười biếng nằm dài dưới ánh mặt trời phơi nắng, mang đến cho người ta cảm giác đặc biệt yên bình khi nhìn vào cảnh tượng ấy.

Bác sĩ Tưởng đã đến mấy lần, mỗi lần đều thấy được mọi thứ đang dần cải thiện rất tốt.

"Sắp tới đây tôi có lịch trình, thứ tư tôi phải đến một buổi tiệc để tham dự lễ khai mạc."

Tạ Lục Dữ đặt thức ăn cho mèo xuống, quay đầu lại hỏi.

"Là tiệc gì vậy, phải đến nơi khác sao?"

Tiểu Ly Hoa lo lắng nhìn số thức ăn của mình vừa đến bên miệng được một nửa xong lại mất tiêu hết chơn, bé dùng móng vuốt chộp lấy cái túi làm phát ra âm thanh sột soạt.

Hai tay Cố Thanh Trì cầm ly sữa, kỳ thật cậu không thích uống sữa cho lắm, lần nào cũng đều chỉ uống một chút tới khi nguội rồi thì để đó, nhưng lần này là Tạ Lục Dữ đưa cho cậu, cậu cũng không từ chối.

Tay cậu luôn bị lạnh, đặc biệt là vào mùa đông, giờ có một cốc sữa nóng được nhét vào tay cậu cũng tiện đường cầm lấy, không cự tuyệt làm gì, dù cố gắng lắm rồi nhưng cuối cùng cậu cũng chỉ uống được phân nửa cốc.

"Ừm, đó là bữa tiệc của một công ty bên mảng livestream."



Tạ Lục Dữ trong chốc lát liền biết công ty cậu đang nhắc là Kaka Live Streaming đã phát triển được một thời gian, cũng ký hợp đồng với nhiều streamers nổi tiếng bên mảng gaming,... hiện công ty đó đang có xu hướng trở thành người dẫn đầu trong ngành phát sóng trực tiếp.

Cũng không biết năm đó là năm nào, hàng loạt các minh tinh, ca sĩ nổi tiếng được mời đến tham dự, trong số đó cũng có không ít những streamer phát trực tiếp tại chỗ đó luôn, live về những tương tác nhỏ giữa họ với các minh tinh, hơn nữa toàn bộ bữa tiệc cũng được phát trực tiếp trên ứng dụng Kaka Live.

Sau đợt đó số lượt tải xuống ứng dụng đã tăng lên hàng chục triệu và số lượng người dùng hoạt động tăng lên rất nhiều, công ty Kaka đó có lẽ cũng gặt hái được nhiều quả ngọt, mỗi năm đều mời một loạt người nổi tiếng đến dự, đập không ít tiền vào đó.

Thật lòng mà nói, dạ hội hàng năm đều được tổ chức rất tốt, thời điểm hiện tại có thể đến biểu diễn tại Đêm hội Kaka và lọt vào danh sách khách mời của họ, được Kaka tiêu tiền mời đến đã trở thành một loại tiêu chuẩn khẳng định độ nổi tiếng.

Danh sách những minh tinh được mời vẫn luôn là ẩn số, mỗi năm đều được đổi mới, tám phần là năm nay họ đã gửi thiệp mời cho Cố Thanh Trì.

Cố Thanh Trì không phải ca sĩ, cũng không phải là idol, có thể tham gia hữu hạn, cậu là diễn viên thì không cần phải trả lời phỏng vấn.

Tạ Lục Dữ hơi ngạc nhiên khi biết Cố Thanh Trì chấp nhận lời mời này.

"Sao đột nhiên muốn nhận lời vậy? Khá là vô vị, cái này chỉ đi ngang qua sân khấu cho có hình thức thôi."

Tóc của Cố Thanh Trì có hơi dài, trên cổ lúc nào cũng ngứa ngáy, cậu đang cắn cắn dây chun cố gắng buộc nó lên.

Tạ Lục Dữ cất thức ăn cho mèo xong, rửa tay rồi đi về phía Cố Thanh Trì.

"Để tôi làm cho."

Cố Thanh Trì đưa dây chun cho hắn, để tay ra ngoài, trả lời vấn đề của Tạ Lục Dữ.

"Bởi vì họ đưa nhiều tiền, công việc cũng ít."

Tạ Lục Dữ đang cẩn thận chải tóc cho Cố Thanh Trì, không ít sợi tóc xõa ra từ đầu ngón tay hắn, sau khi nghe những lời Cố Thanh Trì nói, mọi động tác đều bị dừng lại.

Thời điểm Cố Thanh Trì và hắn chia tay, cậu có đưa cho Tạ Lục Dữ một chiếc đồng hồ, giá trị của nó không chênh lệch bao nhiêu so với thù lao của hai bộ phim truyền hình mà Cố Thanh Trì nhận được, Cố Thanh Trì ngày thường lại không đến nơi nào để tiêu, tám phần là đem tiền trong tay dùng để mua nó.

Phan Tiểu Thành luôn sợ hắn bị thua thiệt, nhưng khi tính toán kỹ lưỡng lại thì thật ra Tạ Lục Dữ thực sự đã kiếm lời được không ít.

Tâm trí Tạ Lục Dữ lúc này đang quay mòng mòng như chong chóng.

Loại thông báo này mục đích rất rõ, hoàn toàn có thể kiếm được tiền, nhưng Diệp Lý sẽ không vì Cố Thanh Trì mà tiếp nhận lời mời tham gia, nhất là vào thời điểm này, tin tức cậu vừa ly hôn mọi người còn chưa hết bàn tán, tốt nhất nên tạm vắng mặt một thời gian, tránh việc tham gia các hoạt động.



"Vậy cũng không có gì thú vị. Hai ngày trước có một thương hiệu quần áo đang tìm kiếm gương mặt đại diện cho bộ sưu tập mùa mới sắp tới. Tôi nghĩ hình ảnh của cậu khá phù hợp--"

Cố Thanh Trì đóng quyển tạp chí lại, đặt nó lên bàn bên cạnh.

Giọng điệu của cậu nhẹ nhàng nhưng không thể từ chối.

"Chuyện này hẳn nên tìm Diệp Lý."

*

Cố Thành rất hiếm khi về nhà, suốt ngày ở bên ngoài ăn chơi trụy lạc, nam nữ đều chén, cũng may anh ta là con trai thứ của nhà họ Cố, trên đầu còn có người anh trai ưu tú, vì thế trong nhà đối với ông ta cũng không kỳ vọng điều gì.

Lão gia tử và lão phu nhân chỉ có một yêu cầu duy nhất là muốn ông ta nhanh chóng lập gia đình sau đó sinh em bé rồi muốn báo đời báo đốm bao nhiêu cũng được, bản thân Cố Thành cũng không thèm để ý chuyện đó, nhưng chỉ với một yêu cầu này mà ông ta đã tái hôn ba lần rồi, lão phu nhân mỗi lần đều vì chuyện không có hài tử mà quậy cho Cố Thành mấy trận xám hồn, bắt ông ta phải li dị.

Hết lần này đến lần khác kết hôn, cuối cùng cũng có một đứa con trai, lão phu nhân sau đó cũng không can thiệp vào chuyện hôn nhân của ông ta nữa, Cố Thành nhanh chóng ly hôn và cưới người trong lòng là Trần Mị vào cửa.

Mặc dù lão phu nhân luôn không thích bà ta, cho rằng bà ta là loại phụ nữ thích ăn chơi đàng điếm, nhưng lúc đó Cố Thành được bà ta dỗ đến quên trời quên đất, không cưới không được. Sau khi kết hôn, Trần Mị không giống với hai người vợ trước suốt ngày luôn muốn quản thúc Cố Thành, thấy ông ta không an phận liền đến cáo trạng trước mặt lão phu nhân, quản lý việc trong nhà cũng không tệ, hai người bọn họ nhiều năm như vậy vẫn an an ổn ổn chung sống hòa bình.

Bây giờ là chín giờ sáng.

Trần Mị đang ở nhà ăn sáng.

Cố Thành trở lại, Trần Mị ở trên bàn ăn ngồi yên không động đậy.

"Gần đây cô mượn dùng nhân viên của Cố Tạ làm gì? Người của cậu ta đều dùng cho việc nghiêm túc, hai ngày trước lão gia tử nghe nói còn tới mắng tôi một trận."

"Dù sao tôi cũng là bác gái của nó, bất quá mượn nó hai người dùng một chút thì có sao, thế nào lại trở thành có lỗi rồi, còn không phải tại cấp dưới của anh quá vô dụng à, chỉ biết tìm chỗ cho anh ăn uống vui vẻ, nếu không phải vậy tôi còn cần nói chuyện với nó sao?"

Người phụ nữ bình thường đều tránh xa Cố Tạ, mỗi khi nghĩ tới Cố Tạ bà ta liền có chút sợ hãi, Cố Tạ là người mà bà ta sợ nhất trong Cố gia.

Mặc dù xét về bối phận thì Cố Tạ vẫn là cháu trai của bà ta.

Người phụ nữ thay đổi chủ đề.

"Anh có biết gần đây con trai anh đã lặng lẽ một mình đến Cục dân chính làm thủ tục ly hôn rồi không? Nó không chỉ tự ý ly hôn mà bây giờ chạy tới đâu rồi cũng ai không biết. Anh coi đi, đây là chuyện tốt mà con trai anh làm đó, vốn là một cuộc hôn nhân tốt đẹp giờ lại thành ra như vầy."