Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Ảnh Đế Vứt Bỏ

Chương 50: Ký tên




Chờ đến khi Cố Thanh Trì vào lại hậu trường, thay hết trang phục và phụ kiện trên người ra thì đã là nửa đêm.

Cậu và Tiểu Khả cùng nhau trở về khách sạn, Tiểu Khả trước giờ vẫn luôn tràn đầy sức sống, hiện tại thoạt nhìn lại có chút hơi phờ phạc.

Tiểu Khả còn chưa quên công tác, vừa ngáp vừa ngẩng đầu nhìn Cố Thanh Trì.

"Anh Cố, anh có đói bụng không, để em đi gọi cơm."

"Không cần, quá muộn rồi."

"Vậy anh Cố, anh muốn ——"

Cố Thanh Trì đánh gãy lời nói của cô.

"Trở về ngủ đi, anh không có chuyện gì."

Tiểu Khả lúc này mới mang hai cái mắt thâm quầng lảo đảo lắc lư trở về phòng, phòng Cố Thanh Trì cách phòng cô rất gần.

Có lẽ là do quá muộn rồi, nên lúc Cố Thanh Trì rửa mặt xong trở về nằm lại trên giường, nhưng kì lạ là cậu không có cảm giác buồn ngủ.

Ánh trăng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, Cố Thanh Trì ngồi dậy, rót một ly nước ấm, đặt ở trên tủ đầu giường, sau đó liền ngồi dậy ở mép giường.

Cậu cúi đầu xem nước có lạnh không rồi nhìn về phía điện thoại bên cạnh.

Cố Thanh Trì chần chờ một chút, vẫn vươn tay cầm điện thoại lên.

Mở khóa, nhìn thấy phía bên Wechat có 34 tin nhắn mới.

Cố Thanh Trì thỉnh thoảng sẽ nhận được tin nhắn WeChat, cậu trước kia theo dõi rất nhiều tài khoản lộn xộn, cứ lâu lâu lại thông báo cho cậu.

Nhưng trên cơ bản sẽ không có ai gửi tin nhắn.

Trước kia vào thời điểm cậu còn làm ở quán bar, Trần Tửu và quản lý sẽ thỉnh thoảng gửi tin nhắn cho cậu, nhưng cậu đã từ chức ở quán bar cách đây rất lâu rồi.

Tuy rằng vẫn còn trong danh sách bạn bè, nhưng đã dần dần ít liên lạc qua lại hơn.

Quan hệ giữa người với người hai bên phải thường xuyên tương tác với nhau mới có thể lâu dài, nhưng Cố Thanh Trì không có cái ý thức này, cậu cực kỳ bị động, không thích đáp lại, giống như một con mèo hoang cô độc. Đây cũng là điều mà cậu muốn trong ý thức sống của cậu.

Nếu có người muốn tới gần, đáp lại người chỉ là một ánh mắt cảnh giác, cho dù người có mang đến cá hộp ngon miệng, cũng không thể nhận được sự đáp lại của cậu.

Nếu muốn tiếp cận cậu, muốn thân cận với cậu, thì phải không ngừng trả giá, một lần lại một lần nữa đuổi theo cậu, cho cậu cá hộp ngon miệng, cho cậu chiếc đệm mềm mại.

Cái quá trình này vừa lâu dài lại vừa gian nan, tất cả nỗ lực của người giống như đều trở nên vô dụng, có làm hết tất thảy mọi thứ cũng sẽ không nhận được hồi báo.

Diệp Lí và Tiểu Khả chủ yếu sẽ gọi điện trực tiếp cho Cố Thanh Trì, ngoại trừ đêm nay có Tạ Lục Dữ gửi tới tin nhắn dò hỏi kia, Cố Thanh Trì đã lâu rồi không nhận được tin nhắn của người khác.

Hiện tại Cố Thanh Trì mở ra xem, cũng không biết là ma xui quỷ khiến, trong tiềm thức, cậu lại có chút chờ mong, chờ mong sẽ nhận được tin nhắn ngoài từ tài khoản chính thức.

Tổng cộng có 34 thông báo mới, trong đó 8 cái là gửi từ tài khoản chính thức, 1 lời mời kết bạn, còn dư lại đều là tin nhắn do Tạ Lục Dữ gửi tới.

Cố Thanh Trì không để ý đến cái lời mời kết bạn kia.

Cậu mở ra khung thoại tin nhắn với Tạ Lục Dữ, tin nhắn cuối cùng được gửi tới là.

【 Buổi tối hôm nay tôi thấy bên cậu có vẻ lạnh, đừng quên mang áo khoác. 】

【 Có phải vài ngày nữa cậu có hoạt động phụ cận gần Disneyland không? 】

【 tôi đã học xong cách làm món cá hố, hương vị không tồi, chờ cậu về tôi làm cho cậu ăn. 】

*Cá hố: https://haisanbaba.com/ca-ho-la-ca-gi-ca-ho-lam-mon-gi-ngon-cho-bua-com-gia-dinh

......

【 Giữa trưa ngày mai tôi khá rảnh, để tôi lái xe đi đón cậu. 】

Cố Thanh Trì đọc rất chậm, sau khi xem xong cậu nhìn chằm chằm vào khung thoại tin nhắn rất lâu, cuối cùng vẫn không gửi tin đáp lại cho hắn.

Cậu lần lượt hủy theo dõi hết các tài khoản trước đây cậu theo dõi, danh sách lập tức trở nên sạch sẽ, chỉ còn lại vài người.

Nước đã lạnh, Cố Thanh Trì không nhúc nhích, cậu cất điện thoại về chỗ cũ, rúc mình vào trong chăn, chỉ một lúc sau liền ngủ.

_____ Giữa trưa ngày hôm sau _____

Tạ Lục Dữ từ sáng sớm đã chờ sẵn ở sân bay, còn cầm theo bảng hiệu ghi tên cậu, hiện tại Cố Thanh Trì cũng đã có chút danh tiếng, trực tiếp viết tên thôi thì quá bình thường, hắn liền vẽ thêm một con mèo nhỏ màu đen ngay bên cạnh.

Mắt của mèo đen nhỏ có màu vàng kim, thân thể thon dài, khí chất so với Cố Thanh Trì có chút tương đồng.

Đây là một cái fanart khá nổi tiếng của một fans Cố Thanh Trì vẽ ra, hiện tại đã tồn tại trong fandom như một linh vật tượng trưng cho Cố Thanh Trì, kỳ thật hình vẽ này cũng không quá phổ biến, người bình thường sẽ không biết điều này.

Cũng chỉ có fan thâm niên như Tạ Lục Dữ mới có thể đào ra được.

Tám phần là ngay cả bản thân Cố Thanh Trì cũng không biết.

Tấm biển do chính tay Tạ Lục Dữ tự mình vẽ, hắn tới quá sớm, chờ đến nhàm chán, nhàn rỗi không có việc gì còn vẽ thêm mấy con cá nhỏ bên cạnh, con nào con nấy đều to béo như nhau, nếu vẽ quá nhỏ thì lại sợ mèo đen nhỏ bên cạnh lại ủy khuất.

Vẽ xong, hắn đắc ý cực kỳ, còn chụp gửi qua cho Cố Thanh Trì.

【 Đợi lát nữa tôi sẽ giơ nó, cậu thấy thì tới chỗ tôi. 】

Còn không quên thuận tiện cáo trạng về Tiểu Li Hoa.

【 Sáng nay tôi có cân Tiểu Li Hoa một chút, lại béo thêm một cân, bác sĩ nói quá mập rồi. 】

Cố Thanh Trì một cái cũng không trả lời, thế mà hắn vẫn tự nói tự gửi rất hăng say.

Lúc Tạ Lục Dữ đang chờ, bên cạnh còn có một đám người vọt tới, khoảng mười mấy người, tất cả đều cầm theo bút, vở cùng với poster.

Tạ Lục Dữ nhìn một cái liền biết là fans đón máy bay, hắn nhìn xung quanh một chút, kéo khẩu trang lên cao thêm, tính đổi chỗ đứng, nếu không chút nữa sẽ rất hỗn loạn do đông người chen lấn.

Tạ Lục Dữ cầm lấy bảng hiệu, chuẩn bị dời đi.

Mới vừa đứng lên, bên cạnh có hai cô gái tò mò nhìn về phía tấm bảng của hắn.

"Anh cũng tới để đón sân bay của Trì Trì hả?"

Tạ Lục Dữ lúc này mới bỗng nhiên ý thức được, mười mấy người kia là tới để đón sân bay của Cố Thanh Trì, hiện tại fans của Cố Thanh Trì thoạt nhìn có vẻ rất nhiều, nhưng phần lớn đều là fans không lâu dài.

Diệp Lí trước giờ vẫn luôn cố gắng lọc fans, muốn lập ra một diễn đàn fan trung thành, nhưng trước mắt bởi vì tác phẩm mà Cố Thanh Trì đóng không nhiều lắm, muốn lập ra không dễ dàng, cho nên đến bây giờ còn chưa có diễn đàn dành cho fans của Cố Thanh Trì.

Dưới tình huống như vậy, có thể có fans trăm cay ngàn đắng tìm ra được lịch trình máy bay của Cố Thanh Trì cũng rất khó có được rồi.

Nếu chuyến bay của Tạ Lục Dữ bị rò rỉ ra ngoài, thì không chỉ riêng fans, mà toàn bộ người ở sân bay đều sẽ đến đây xem náo nhiệt, người đứng hai bên đều là cầm di động hướng về phía Tạ Lục Dữ, mỗi lần như vậy đều là ở bảo an và nhân viên an ninh của sân bay hộ tống hắn vội vàng rời đi.

Căn bản là không thể dừng, người nhiều như vậy nếu dừng lại sẽ rất dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Nhưng thời điểm hắn vừa mới nổi một chút, cũng từng có một đoạn thời gian như vậy, được một đám người tới đón máy bay, không nhiều cũng không ít, lúc đó cho dù hắn rất mệt, nhưng vẫn sẽ vui vẻ dừng lại ký tên cho bọn họ, và trò chuyện cùng nhau vài câu, mỗi một phong thư mà fans gửi cho, hắn đều đọc rất nghiêm túc.

Thời gian Tạ Lục Dữ im lặng có hơi lâu.

Cô gái bên kia thấy vậy liền dựng thẳng ngực.

"Fans nam của Trì Trì nhà chúng tôi cũng có rất nhiều, chỉ là bọn họ không có kinh nghiệm đi đón máy bay, ngay cả thuật ngữ truy tinh bình thường cũng không hiểu, anh cũng không tệ lắm, còn biết đem theo cả bảng hiệu."

Tạ Lục Dữ khịt mũi 'hừ' một tiếng, có chút không phục, hắn ở trong diễn đàn fans của Cố Thanh Trì đều là quản trị viên, còn là người thành lập siêu thoại Fan CP, mỗi ngày đều tương tác nhiệt tình.

Tạ Lục Dữ vén tay áo, hắn biết mục đích hắn tới đây là để đón Cố Thanh Trì, vậy nên hắn cũng không rời đi, kéo khẩu trang lên cao, cầm bảng hiệu tham gia vào đoàn fans đón sân bay.

Một lát sau.

Tạ Lục Dữ đứng trong đoàn người, bị vây quanh ở trung tâm.

Nói là đi đón sân bay, Tạ Lục Dữ tuy rằng chưa từng truy tinh, nhưng mấy năm nay hắn luôn được người khác truy.

Chưa từng ăn qua thịt heo nhưng cũng thấy không ít lần heo chạy, nhìn nhiều cũng từ biết, hắn dám chắc, ở phương diện này truy tinh, những người ngồi ở đây đều không hiểu biết bằng hắn.

"Tôi tin là mọi người đều yêu thích Trì Trì, hành vi fans tiêu tiền cho thần tượng là hoàn toàn bình thường, hành động của chúng ta đại diện cho mặt mũi của Trì Trì, chúng ta không được làm loạn ở sân bay, làm ảnh hưởng tới người khác cũng như ảnh hưởng đến thanh danh của Trì Trì, chúng ta và cậu ấy phải là những người văn minh."

Mười mấy người nghe vậy liền cùng nhau gật đầu, Tạ Lục Dữ giống như người lớn trong nhà, nhưng hắn uy nghiêm công chính như vậy, thế mà còn trộm mang theo bảng hiệu viết tên thần tượng để truy tinh.

"Còn nữa, lát nữa Trì Trì xuống máy bay đi đường dài như vậy, chắc chắn sẽ rất mệt, mọi người muốn ký tên hay làm gì thì thông cảm một chút, mỗi người xin ký tên một cái thôi, đừng xin ký tên nhiều cho họ hàng cô chú bác gì đó, để cậu ấy về nhà nghỉ ngơi sớm một chút ."

Mười mấy người lại làm động tác nhất trí gật đầu.

Tạ Lục Dữ 'Khụ' một tiếng.

"Vậy trước đó hãy cầm sẵn thư và quà tặng trên tay đi, đợi lát nữa chúng ta phải cho Trì Trì một cái kinh hỉ."

Tạ Lục Dữ ban đầu kêu Trì Trì còn cảm thấy có chút ngượng miệng, hiện tại một câu Trì Trì, hai câu Trì Trì, còn cảm thấy cái biệt danh này thật đáng yêu.

Cố Thanh Trì theo thường lệ đi đẩy xe hành lý, Tiểu Khả đi tới bên cạnh cậu.

Hắn vừa đi vừa xem điện thoại.

Tạ Lục Dữ đã gửi vài tấm ảnh chụp tới.

【 Tôi ở ngay bên ngoài lối ra của sân bay nè, cậu đi ra là có thể nhìn thấy. 】

Cố Thanh Trì xem xong liền cất điện thoại vào trong túi, chuyên tâm đẩy xe hành lý.

Bọn họ vừa mới nhận được hành lý.

Lúc đi đến lối ra Cố Thanh Trì ngẩng đầu nhìn xung quanh một chút, cảm giác phương hướng của cậu không tốt lắm, cho dù có đi theo đoàn cũng rất dễ đi nhầm. Sau đó cậu nghe thấy ở nơi xa xa có người gọi.

"Trì Trì, Trì Trì! Quay đầu lại nhìn một cái đi!"

Cố Thanh Trì không phản ứng lại, cậu không có để ý tới cái Nickname này của fans đặt cho cậu.

Thẳng đến khi có người kêu to.

"Cố Thanh Trì, quay đầu lại! Ở đây này!"

Cố Thanh Trì liền ngừng lại, quay đầu xem là ai gọi cậu, cậu không rõ tình huống hiện tại là gì, còn tưởng là công ty phái ai đó tới đón cậu.

Trong tay nắm lấy tay cầm của xe đẩy, lúc đẩy xe còn hơi nghiêng nghiêng, có vẻ như muốn ngã ra sau, nhưng thoạt nhìn hành lý vẫn đang đứng im, cậu do dự.

Thẳng đến khi bên kia lại kêu lên.

"Lại đây đi! Trì Trì! Đừng cản đường!"

Cố Thanh Trì đang đứng ở lối ra, diện tích xung quanh cũng không rộng lắm, đẩy xe như vậy xác thật là rất cản đường.

Nghe xong lời này, cậu liền lập tức cúi đầu, nhường đường cho người đi đằng sau đồng thời khom lưng xin lỗi, sau đó mới đẩy xe đi qua.

Gần đó có mấy người tò mò nhìn qua vài lần, nhưng cũng không vây lại xem.

Cố Thanh Trì đi tới, kia một đám fans liền trở nên kích động vẫy bảng hiệu trong tay, Cố Thanh Trì đẩy xe đi qua còn có chút không xác định, vừa đẩy vừa quay đầu nhìn xem, có phải hay không đằng sau còn có minh tinh nào nữa hay không.

Cậu không ngừng ngẩng đầu nhìn bọn họ giơ bảng hiệu.

Trên bảng hiệu gắn đèn có viết nickname của cậu trên đó, nhưng vì bảng hiệu bị vẫy vẫy nên nhìn không rõ lắm.

Chỉ có một tấm bảng không có đèn xen lẫn trong đó là rõ ràng nhất, trên tấm bảng đó có vẽ một con mèo đen mắt vàng, xung quanh con mèo có một vài con cá béo ú, Cố Thanh Trì nhận ra Tạ Lục Dữ, cậu kinh ngạc nhìn Tạ Lục Dữ một cái, Tạ Lục Dữ liền làm mặt quỷ nháy mắt ra hiệu với cậu.

Cố Thanh Trì lúc này mới không nhìn chằm chằm hắn nữa, lúc cậu đến gần còn có chút chần chờ chỉ vào mình.

Các cô gái đều rất vui vẻ, có một cô gái vừa mở miệng liền tràn ngập khẩu âm hào sảng của vùng Đông Bắc.

"Là anh đó, đừng quay đầu nhìn nữa, không còn người khác nữa đâu!"

Cố Thanh Trì đến gần, bọn họ đưa quà và thư cho cậu, trong chốc lát đã ôm được một đống quà trong ngực.

Tiểu Khả chạy nhanh tới tiếp nhận, còn nói.

"Cảm ơn mọi người đã yêu thích Trì Trì, đừng tặng cái gì quý giá quá, nếu là món quà nhỏ thì được, nhưng nếu quà nào quá quý giá, chúng tôi sẽ không nhận, đến lúc trả lại sẽ rất phiền não, hy vọng mọi người hiểu cho."

Hai cô gái đứng gần Cố Thanh Trì nhất đi đến trước mặt cậu, trên tay còn cầm poster và bút lông.

"Trì Trì, em thích anh lâu lắm rồi, anh có thể ký tên cho em được không?"

Cố Thanh Trì không nói chuyện, cầm lấy bút, từng nét từng nét ký tên của mình lên.

Sau đó Cố Thanh Trì bị vây quanh lại, nhưng mười mấy người họ đều rất có trật tự, không ồn áo cũng không náo loạn, kiên nhẫn xếp hàng.

Chờ bọn họ đều được ký tên xong liền vui vẻ rời đi, Tạ Lục Dữ đưa tay ra.

Trong giọng nói của hắn còn ẩn ẩn mang theo ý cười.

"Này anh trai, có thể cho ký tên cho em không?"

Cố Thanh Trì nhìn hắn một cái, cúi đầu viết vài lòng bàn tay hắn ba chữ Cố Thanh Trì, vẫn là từng nét bút đều viết rất nghiêm túc, vừa thấy là biết ngay đây là chữ của học sinh tốt, nét chữ vừa tiêu sái lại hào phóng, cuối cùng còn viết thêm một câu.