Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Ảnh Đế Vứt Bỏ

Chương 45: Ngoài ý muốn




Tuần lễ thời trang thu đông của SV sắp bắt đầu tại nước F, hàng chục nghìn nhà thiết kế thời trang mang theo dàn ekip nhà mình cùng tề tựu tại đây.

Ở đây có nhà thiết kế tốt nhất, người mẫu tốt nhất, gương mặt và hình thể đẹp nhất.

Tuần lễ thời trang của SV là một trong những triển lãm thời trang cao cấp đứng đầu trong giới thời trang, là trung tâm hội tụ những nhân vật giàu có và quyền lực nhất đại diện cho xu hướng ăn mặc.

Những người nghe tin mà tới còn có các nhà đầu tư cùng với hàng loạt những minh tinh nổi tiếng, bọn họ được nhận thiệp mời bằng các đường khác nhau.

Đối các minh tinh mà nói, đây là dịp để họ tăng lên mức độ tồn tại cũng như là cơ hội được các nhãn hiệu để mắt đến.

Tiền lương từ các nhãn hàng là một trong những nguồn thu nhập quan trọng của minh tinh, đặc biệt là đối với minh tinh lưu lượng. Vì vậy, để chuẩn bị cho các loại tình huống, sửa soạn và trang điểm xinh đẹp để xuất hiện trước công chúng là một chuyện cực kỳ quan trọng.

Mà các minh tinh lâu năm so với các minh tinh mới nổi còn có nhiều ý đồ hơn, bọn họ muốn được các nhà thiết kế lớn thưởng thức, từ đó mở ra con đường sự nghiệp riêng và phát triển càng tốt hơn.

Nhưng tuần lễ thời trang của SV không giống liên hoan phim Tây Lâm, thiệp mời ở đây cực kỳ ít ỏi, chủ yếu phân phát cho các nhãn hàng, các nhãn hàng cũng đang cố gắng để trở nên nổi bật trên show thời trang, điều này có quan hệ tới doanh thu sáu tháng cuối năm của bọn họ.

Còn có một vài các nhà thiết kế tự do có tiếng tăm cũng được phát thiệp mời.

Ngoài ra còn một phần nhỏ dành cho các nhà thiết kế mới chưa có tên tuổi. Điều này cũng coi như là một sự kiện đặc sắc của tuần lễ thời trang SV, bọn họ sẽ chọn lựa ra một vài nhà thiết kế mới, những người được chọn sẽ có được một tấm vé tham gia tuần lễ thời trang.

Bất luận là nhà thiết kế này trước đó khốn cùng nghèo nàn như thế nào, nhưng sau khi tham gia tuần lễ thời trang, đều sẽ được các công ty lấy hậu đãi săn đón mời tới, có thể nói là một bước lên trời.

Nhưng cũng có rất nhiều nhà thiết kế bị từ chối không được tham gia.

Giống như vị nhà thiết kế này, anh ta là một người có tài hoa, nhưng là ở SV, ở nước F, nơi mà tràn ngập các thiên tài trong giới thời trang, thì anh ta vẫn quá bình thường.

Vợ của anh, một người Hoa khôn khéo và thông minh, cô biết rằng, chồng mình cần có một lối tắt.

"Laura, chúng ta mời không nổi cô ta, cô ta là người mẫu cho nhà V đợt trước, kỳ thật, người mẫu nào cũng giống nhau mà thôi, chỉ cần bọn họ có vóc dáng cao gầy, đi qua đi lại trên sàn diễn vài bước ——"

Laura không đồng ý nhìn anh ta.

"Em biết chúng ta cần cái gì, Charlie, chúng ta cần một người mẫu xuất sắc tới mức bất kể người đó mặc cái gì sẽ không có một ai có thể phủ nhận người đó."

Charlie nhún vai, anh ta là một người lạc quan, có thể vui vẻ cả ngày dù không có gì xảy ra.

"A, em tìm được rồi, một cục cưng đáng yêu."

Laura ngẩng đầu, mỉm cười.

Charlie cắn pizza đi đến nhìn một cái.

"Nhìn gương mặt này là biết chúng ta không mời nổi rồi."

Laura cúi đầu, đột nhiên lại ngẩng đầu lên nhìn Charlie.

"Không không không, mau đổi toàn bộ người mẫu đã mời đi, mời cậu ấy, chỉ cần cậu ấy là đủ rồi."

Charlie nuốt xuống miếng pizza cuối cùng trong miệng, thò đầu lại gần.

"Cậu ta là người nước ngoài, hừm, để anh nhìn xem, có lẽ là diễn viên, hình như không quá nổi tiếng, nhưng cách xa như vậy."

"Vậy thì làm sao, đây chính là SV, sẽ không ai cự tuyệt SV."

"Nhưng chúng ta không nhất định sẽ lấy được thiệp mời."

"Làm sao cậu ta biết được, chúng ta có thể không nói."

Hai người ngẩng đầu nhìn nhau liếc mắt một cái.

Thời điểm Diệp Lí gọi cho Cố Thanh Trì là lúc cậu đang ở bệnh viện, Tiểu Li Hoa bị bác sĩ ôm đi chích, kêu đến tê tâm liệt phế.

"Bên này có một cái thông cáo quay chụp ở nước ngoài, tám phần có thể đến SV."

Bởi vì bị nhân vật trước làm chậm trễ, nên gần đây Cố Thanh Trì rất rảnh, Diệp Lí lại không tính hướng cậu trên con đường lưu lượng, cho nên các tài nguyên dùng để câu lưu lượng gửi đến lại không thể dùng, Diệp Lí rất hiểu Cố Thanh Trì.

Tuy rằng đối với chuyện một diễn viên tham dự SV có chút cảm giác không làm việc đàng hoàng.

Nhưng dù sao cũng rảnh rỗi, kiếm thêm chút thu nhập cũng là chuyện tốt.

Tên tuổi của SV rất lớn, nhưng Diệp Lí đã thấy nhiều rồi, đối với những người mới khác có lẽ sẽ mừng phát khóc, nhưng anh ta biết thật ra cũng chả làm nên được gì, nhiều lắm là đi để lấy thêm kinh nghiệm mà thôi.

Để bước trên sàn catwalk cũng không quá khó, để đi được trình độ hạng nhất thì mới nan giải, chứ nếu chỉ cần đi giống như bình quân những người mẫu bình thường khác thì đơn giản.

Cố Thanh Trì rất nghiêm túc, cẩn thận suy xét, sau một lúc thì cậu cảm thấy có lẽ mình cũng làm được.

Cậu không phải là lần đầu tiên làm người mẫu, nhưng lần trước làm người mẫu cho nhà V cũng chỉ là chụp ảnh tại studio.

Cậu chưa từng nghĩ đến, trên thế giới này còn có công việc như catwalk.

"Ừ, tôi có thể."

"Ngày mai lên máy bay, bay đến Paris, hiện tại cậu nhanh sắp xếp hành lý đi, còn mấy ngày nữa là tuần lễ thời trang của SV bắt đầu, thời gian rất gấp."

Cố Thanh Trì chưa từng nghe nói tới tuần lễ thời trang của SV, cậu vẫn bình tĩnh "ừ" một tiếng.

Chờ đến khi cúp điện thoại, Tiểu Li Hoa lắc lư từ phòng khám bệnh đi ra, Cố Thanh Trì bế nó lên.

Tiểu Li Hoa dúi đầu vào ngực Cố Thanh Trì, làm nũng trong lòng ngực cậu, thân mình kịch liệt phập phồng, giống như muốn khóc, một bộ dáng chịu ủy khuất rất lớn.

Bác sĩ đi ra, thấy nó không chạy thở phào một hơi, còn không quên giải thích một chút.

"Nó không sao, không cần căng thẳng, đây chỉ là giả bộ, ăn vạ thôi, tám phần muốn được ăn gì đó ngon ngon."

Tạ Lục Dữ và Cố Thanh Trì tới cùng nhau.

"Có thông cáo mới?"

Cố Thanh Trì gật đầu, đặt Tiểu Li Hoa đang cố gắng liếm cằm cậu không ngừng xuống bàn, đi lấy hóa đơn mà bác sĩ đưa cho.

Tạ Lục Dữ cũng không hỏi cái gì.

"Tiểu Li Hoa thì để ở nhà tôi đi? Tôi năm nay cũng xem như rảnh rỗi."

Tạ Lục Dữ dùng tay đè Tiểu Li Hoa đang lăm le muốn nhảy xuống cái bàn, con mèo này tuy rằng tính tình không tốt, nhưng trước giờ lại không cào hay cắn người.

Hắn làm bộ lơ đãng nói.

"Khụ, cái kia, tôi xem lịch rồi, hai ngày nữa là sinh nhật cậu."

Cố Thanh Trì ngẩng đầu nhìn Tạ Lục Dữ một cái.

"Tôi không tổ chức sinh nhật, cũng chỉ là sinh nhật mà thôi."

Lần này đi nước F vẫn là Tiểu Khả đi cùng Cố Thanh Trì.

Tiểu Khả còn mang theo một cái máy phiên dịch, trình độ tiếng Anh của cô đọc viết thì không sao, nhưng nói đến giao tiếp thì cô vẫn hơi kém.

Đi mới phát hiện không có gì cần dùng, Cố Thanh Trì tự mình giao tiếp cũng được.

Tiểu Khả rất khôn khéo, tuy rằng ngôn ngữ không thông, trước kia cũng chưa từng tham gia SV, nhưng cũng làm việc không ít, mới tới không lâu cô liền phát hiện có vấn đề, lập tức gọi điện thoại cho Diệp Lí.

"Anh Diệp, bọn họ căn bản không có thiệp mời, chúng ta phải đi về sao?"

Diệp Lí nhưng thật ra rất bình tĩnh.

"Bọn họ nói thù lao như thế nào."

"Nếu ở lại, sẽ thêm 20%, nếu chúng ta đi, họ sẽ chỉ đưa tiền đặt cọc với tiền vé máy bay thôi."

"Bàn lại một chút, 50% thì ở lại, còn không thì về."

Cố Thanh Trì ban đầu làm nghệ sĩ, chỉ tính im lặng chờ kết quả, nhưng là trình độ giao tiếp của Tiểu Khả tiếng Anh không đủ, đành phải miễn cưỡng làm phiên dịch trung gian cho hai bên.

Cuối cùng, Charlie đồng ý thêm 50% thù lao.

Nhưng mà Cố Thanh Trì trước kia chưa từng tiếp xúc với catwalk.

Phần lớn thời gian cậu đều sử dụng để tập luyện điệu bộ cùng với thần thái trên sàn diễn, chưa luyện được mấy ngày đã phải lên sân, nghe nói là sơ tuyển. Trước đó, Charlie đã nộp tác phẩm của mình lên.

Sau khi catwalk xong vòng sơ tuyển, nếu không vào được, chuyến đi chuẩn bị cho SV này coi như bỏ.

Đến lượt Cố Thanh Trì ra sân, Tiểu Khả vẫn cổ vũ cho cậu.

"Anh Cố, anh đừng khẩn trương, khi đi thì dựa theo nền nhạc mà đi, không có nhiều yêu cầu lắm, những người mẫu được các nhãn hàng mời đều là người phát ngôn của họ, tất cả đều là minh tinh, bọn họ cũng giống anh, chưa từng học catwalk."

Cố Thanh Trì "ừ" một tiếng, cầm quần áo đến phòng thay đồ.

Phòng thay đồ đã không còn người nào, nhưng đợi tới khi Cố Thanh Trì thay xong quần áo, đi tới hậu trường, lúc này mới có nhiều người.

Cố Thanh Trì vừa mở cửa đi vào, các người mẫu và nhà thiết kế đứng xung quanh đều quay lại nhìn cậu.

Bên trong vẫn không có tiếng người nói chuyện, tiếng nhạc catwalk ở phía ngoài rất rõ ràng, trong không khí nổi lên cảnh giác nhàn nhạt.

Thân hình nhóm người mẫu đều rất cao gầy, phần lớn là tóc vàng mắt xanh, mọi người đều đến từ các quốc gia khác nhau, lúc này bọn họ đứng thẳng người lên, khí thế tràn đầy, bầu không khí giương cung bạt kiếm so với giữa các nhà thiết kế còn kinh khủng hơn..

Charlie nhưng thật ra lại vui tươi hớn hở chào hỏi.

Sau lại phát hiện có chút không đúng, "khụ" một tiếng, xấu hổ đi tới bên cạnh Cố Thanh Trì.

Những người mẫu ở đâu đều là mỹ nhân, có xấu thì cũng là dáng người cao ráo, khí chất ngời ngời, mỹ nhân thấy mỹ nhân liền giống như vua gặp vua, giương cung bạt kiếm, đều kiêu ngạo như thiên nga.

Cố Thanh Trì đi vào nhưng lại như không cảm nhận được bầu không khí căng thẳng ở đây.

Nói cho đúng thì không phải là cậu kiêu ngạo, mà là cậu không quan tâm những người khác, cũng như trời sinh cậu đã có khí chất thanh lãnh lạnh lùng.

Vì để quần áo không bị nhăn, ở đây có ghế dựa, nhưng lại không có mấy người ngồi, có người ngồi thì cũng đều là nhà thiết kế, những người mẫu xung quanh không có ai ngồi cả.

Cố Thanh Trì vào cửa liền đứng ở một khoảng đất trống.

Người mẫu xung quanh theo bản năng mà tránh ra một chút.

Charlie theo sát cậu.

Tuần lễ thời trang thu đông của SV, chủ đề đương nhiên là trang phục thu đông.

Cha của Charlie là người nước Đức, mẹ là người Anh, anh ta chịu ảnh hưởng rất lớn từ cha mẹ, phong cách nghiêm cẩn, không khác người, nhưng lại mang đến cảm giác hoa lệ.

Chế phục được cắt may nghiêm cẩn, lại thêm sự lộng lẫy hoa lệ của quý tộc Anh quốc.

Cố Thanh Trì hiện tại mang lên một trang phục như vậy, hoàn mỹ phác họa ra eo thon cùng đường cong trên lưng cậu.

Hai hàng cúc áo trang trí hai bên, nút áo cài lên đến tận cổ, vừa lúc che đi xương quai xanh, lại mơ hồ có thể lộ ra một chút.

Trước ngực còn có trang trí thêm một cái huy hiệu.

Vai phải có mang thêm một chiếc áo choàng, chỉ che đi vai phải, kéo dài đến phía sau lưng, khá ngắn, chỉ dài qua xương sườn một chút.

Cổ tay áo được thêu bằng chỉ vàng, phối thêm hai cái khuy măng sét cài trên cổ tay áo rất xinh đẹp.

Trên tay trái còn mang một cái bao tay đen.

Thắt lưng là màu nâu, kiểu bản rộng, mặt trước có khoá kim loại chắc chắn.

Thân dưới chỉ là quần tây bình thường, nhưng trên chân lại đi một ủng dài bằng da, có gót, đi ở trên sàn nhà liền phát ra âm thanh rất đặc biệt.

Đường cong trên bắp chân được đôi ủng da phác họa một cách xinh đẹp, quần nhét trong giày tạo ra những nếp uốn trên đôi ủng.

Trên đầu đội một chiếc mũ quân đội, nhưng huy chương trên mũ là thiết kế riêng của nhãn hiệu của Charlie.

Tóc của Cố Thanh Trì vì để hợp với bộ đồ mà cắt ngắn, dưới mũ chỉ thấy được vài sợi tóc lộ ra, dài đến cổ.

Cậu đứng thẳng người, khí thế sắc nhọn như một thanh kiếm mới ra khỏi vỏ, bất kỳ ai nhìn vào đều sẽ theo bản năng mà tránh đi.

Bất luận là ai cũng cảm thấy, người đứng ở đó là một vị quan quân tuổi trẻ đầy hứa hẹn.

Mặt khác, các nhà thiết kế và người mẫu đều như cố ý vô tình hướng mắt về phía gương mặt của Cố Thanh Trì.

Cố Thanh Trì lại làm như không thấy, đứng đằng sau nhà thiết kế của mình, cậu so với Charlie còn cao hơn một chút, thường thường xoay người lại nghe Charlie lẩm bẩm giao phó rồi đáp lại một hai tiếng.