Xuyên Thành Nữ Phụ Tai Tiếng

Chương 13




Khuyết Dĩ Ngưng theo đoàn người ra ngoài, vì tránh ánh mắt của Khuyết Lâm Dương tìm được mang về nhà trước, nên tìm đến chỗ Biện Bác Diễn lên xe của hắn.

Biện Bác Diễn: "Khuyết tiểu thư, đúng là biết lợi dụng người ta triệt để nha."

Biện Bác Diễn còn tưởng là Khuyết Dĩ Ngưng sẽ không đến nữa, nào ngờ nàng đến đi nhờ xe hắn tới, giờ còn muốn đi nhờ xe hắn về.

Khuyết Dĩ Ngưng cười he he: "đi đến nơi về đến chốn nha."

Biện Bác Diễn: "xem ra cô đã làm xong chuyện cần làm rồi, tâm tình tốt quá ha."

Khuyết Dĩ Ngưng: "đúng vậy, không uổng công anh dẫn tôi đến."

Nói chuyện một chút Khuyết Dĩ Ngưng không để lộ chút gì khác, Biện Bác Diễn dựa vào nét mặt của nàng không nhìn ra được gì, chỉ có thể cười một cái kết thúc.

Khuyết Dĩ Ngưng cũng không nhờ Biện Bác Diễn đưa nàng về nhà, đi được nửa đường thì muốn xuống xe.

Hiện tại còn chưa đến 2 giờ chiều, Biện Bác Diễn cũng không cần lo lắng an toàn cho Khuyết Dĩ Ngưng.

Khuyết Dĩ Ngưng nhìn xe đi xa, lấy di động gọi cho Kiều Vũ Sơ.

Kiều Vũ Sơ trả lời với âm thanh ngái ngủ: "có chuyện gì?"

Khuyết Dĩ Ngưng: "muốn đổi kiểu tóc, có tiệm nào được chỉ cái coi?"

Kiều Vũ Sơ lên tinh thần, "có a, cái tiệm đó lần trước tôi có đi với mấy người bạn, thầy Tony đó cắt rất đẹp, dáng cũng đẹp, tôi định cưa thử, ai ngờ là gay, đúng là mắt tôi mù rồi, làm chuyện uổng công."

Khuyết Dĩ Ngưng không quan tâm vấn đề giới tính, kêu Kiều Vũ Sơ chỉ chỗ.

Kiều Vũ Sơ: "để tôi đi hỏi một chút, bà chờ tôi đi, tôi với bà, đúng lúc tôi muốn đi gội đầu luôn."

Khuyết Dĩ Ngưng cũng không đứng trong gió rét mà chờ, nàng tìm một quán cà phê vào ngồi trước, rồi soi gương nhìn chính mình, nghĩ xem chút nữa sẽ cắt kiểu tóc gì.

Nàng nhìn chính mình một hồi, sau đó mở app chat trên di động lên, nhắn tin cho Cố tiểu thư để hình avatar là con mèo của nàng.

[ Khuyết Dĩ Ngưng ]: Cố tiểu thư, tôi định đổi kiểu tóc, nếu tôi cắt tóc cô nghĩ có đẹp không?

Khuyết Dĩ Ngưng không định để đối phương cho ý kiến về mái tóc của mình, chỉ nhân lúc nàng đang muốn đổi kiểu tóc, thử hỏi suy nghĩ của đối phương, để đối phương có cảm giác như đang tham dự vào cuộc sống của nàng.

Cố Sơn Tuyết không nhắn tin trả lời liền, Khuyết Dĩ Ngưng cũng không vội, mở thông tin bạn bè của Cố Sơn Tuyết.

Thông tin bạn bè trống rỗng, chỉ có hình một con mèo, hoạt động không.

Khuyết Dĩ Ngưng không biết Cố Sơn Tuyết có xem tin thông tin bạn bè của nàng không, nhưng mà có nhấn vào xem thì chắc cũng không thấy được gì.

Danh bạ của nguyên chủ có không ít số, Khuyết Dĩ Ngưng cũng không có xóa đi, qua ba ngày có thể thấy rõ, đem mọi trạng thái của nguyên chủ ẩn hết. Bạn bè của nguyên chủ trong group chat Khuyết Dĩ Ngưng cũng đã xem qua, không có manh mối gì, phần đông chỉ là việc vặt hàng ngày, còn có một số tin tức liên quan đến Phó Văn Tĩnh.

Chừng chục phút sau, di động Khuyết Dĩ Ngưng vang tiếng báo có tin nhắn.

[ Cố Sơn Tuyết ]: sẽ đẹp.

Câu trả lời đơn giản, không quá dài dòng.

[ Khuyết Dĩ Ngưng ]: tôi còn đang do dự, chưa từng thử kiểu tóc ngắn, cũng thấy lo lắng hiệu quả, không biết bản thân thích hợp với tóc dài hay tóc ngắn hơn.

Khuyết Dĩ Ngưng không định cắt tóc, nàng cảm thấy tóc dài cũng là một loại vũ khí tốt.

Tóc dài có thể đánh vào má người khác, có thể chạm đến đầu gối, có thể làm nhiều kiểu mới lạ, nhưng tóc ngắn thì làm chuyện này khó hơn.

Cố Sơn Tuyết nhìn màn hình suy nghĩ một chút, nàng định nói Khuyết Dĩ Ngưng làm theo sở thích của mình là được, nhưng lại nhịn không được nghĩ đến nếu Khuyết Dĩ Ngưng cắt tóc ngắn, so với mái tóc dài hiện tại của nàng.

Có thể nói Khuyết Dĩ Ngưng để tóc dài rất có tư vị nữ nhân, hợp cùng khuôn mặt quyến rũ người, đến cả mình là nữ Cố Sơn Tuyết cũng không thể không thừa nhận mị lực của Khuyết Dĩ Ngưng.
Tuổi cũng không quá lớn, nhưng cảm giác như phong tình lắng đọng, không tùy tiện nhưng mê người.

Cuối cùng, Cố Sơn Tuyết cho ra đáp án từ trong lòng.

[ Cố Sơn Tuyết ]: cá nhân tôi nghĩ, thì tóc dài sẽ đẹp hơn.

[ Khuyết Dĩ Ngưng ]: tôi cũng cảm thấy như vậy, chờ có thời gian tôi sẽ thử sau, làm phiền Cố tiểu thư rồi, cám ơn ý kiến của cô nha.

Khuyết Dĩ Ngưng thả icon mèo đáng yêu, ngón tay nắm đuôi tóc quay quay.

Cố Sơn Tuyết không nhắn lại, box chat im lặng.

Khuyết Dĩ Ngưng lại lấy gương ra soi tóc của mình, lên kế hoạch ngày nào đó cắt tóc.

Tuy nàng không định cắt, nhưng nàng ám chỉ với Cố Sơn Tuyết, Cố Sơn Tuyết sẽ nghĩ nàng vì nàng mà để tóc dài lại, đến ngày nào đó cần lợi dụng điểm này, nàng có thể đi cắt tóc luôn.

Khuyết Dĩ Ngưng nhìn chính mình trong gương đang mỉm cười, dùng ngón tay chọc chọc.
Nàng thì thầm: "ngươi thật hư a."

Khuyết Dĩ Ngưng cạch một cái đóng gương lại, uống một ngụm cà phê.

Kiều Vũ Sơ cũng không để Khuyết Dĩ Ngưng chờ lâu, sau cuộc gọi chừng 40 phút, thì đến chỗ Khuyết Dĩ Ngưng.

Kiều Vũ Sơ không có trang điểm đậm, mặt thật rốt cuộc cũng xuất hiện trước mắt Khuyết Dĩ Ngưng.

Khuyết Dĩ Ngưng: "tối hôm qua chơi đến mấy giờ, sưng hết hai mắt rồi."

Kiều Vũ Sơ: "uống hơi nhiều, không nhớ là mấy giờ, vội đi về không có tháo mi giả ra, bà nói xem tui có nên đi thẩm mỹ viện cắt mí không? hình như kỹ thuật cũng không tệ."

Khuyết Dĩ Ngưng: "thích thì đi đi."

Kiều Vũ Sơ: "làm tóc xong thì phải đi rồi, thật ra tôi còn muốn nâng mũi nữa, giống như bà thì tốt rồi, nhưng nghĩ lạ thì bỏ đi."

Kiều Vũ Sơ dùng di động làm gương soi, nhìn trái nhìn phải mặt mình rồi lầm bầm nói: "lỡ như ngày nào đó cãi nhau với tiểu tiện nhân, đánh méo mũi tôi thì tiêu luôn, thôi để mặt như vậy là tốt nhất, làm rồi đi đâu cũng sợ."
Nàng nói khiến Khuyết Dĩ Ngưng bật cười, càng nghĩ càng mắc cười.

Kiều Vũ Sơ: "tôi nói thật đó, không phải nói đùa đâu, lần trước cũng có một người không nhớ là ai, tiểu tam này bị vợ chưa cưới nhìn thấy, mà cô vợ chưa cưới này cũng không phải dạng vừa đâu, tụi tôi ngồi ở một góc thôi mà, nàng chạy đến tát một cái, tiểu tam lăn ra đất cái mặt đi sửa cũng méo qua một bên luôn."

Khuyết Dĩ Ngưng: "chậc, mạnh dữ."

Kiều Vũ Sơ, dừng xe, nhấn địa điểm muốn đến, tiếp tục nói chuyện với Khuyết Dĩ Ngưng: "cô vợ sắp cưới kia á đúng là huấn luyện viện á, khí lực mạnh lắm, không nói thì thôi nói đến cái mặt sửa kia bị đánh méo nhìn đúng dọa người luôn á."

Kiều Vũ Sơ: "Haiz, không nói chuyện này nữa, tối hôm qua đi chơi tôi còn mệt lắm, bà gần đây làm việc nghỉ ngơi vẫn tốt chán nha, mặc đồ như vậy, mới từ chỗ nào về hả?"
Khuyết Dĩ Ngưng: "đi gặp người trong lòng."

Kiều Vũ Sơ: "Phó..... Cố Sơn Tuyết hả?"

Kiều Vũ Sơ suýt choáng, theo bản năng liền nói cái tên đó, nói được một chút thì cảm thấy không đúng, liền đổi câu.

Khuyết Dĩ Ngưng: "phải."

Kiều Vũ Sơ: "bà được nha, hành động cũng nhanh ghê, có tiến triển gì không?"

"Một chút!" Khuyết Dĩ Ngưng cười đáp, sau đó lại nhớ ra cái gì, nhìn Kiều Vũ Sơ hỏi: "mà ở chỗ đó, tôi vừa thấy anh trai nhà tôi nữa, bà cảm thấy anh trai tôi là người thế nào?"

Khuyết Dĩ Ngưng cũng không phải không có lý do mà hỏi như vậy, là do vừa rồi trong đầu nàng lại xuất hiện một đoạn ký ức ngắn.

Nguyên chủ và Kiều Vũ Sơ quen biết nhau, cũng là do nguyên chủ tự mình làm quen.

Hai người học chung trường cấp ba, nhưng mỗi người chơi riêng không bao giờ gặp mặt, bất quá có một lần nguyên chủ nhìn thấy Kiều Vũ Sơ và Khuyết Lâm Dương đi chung, thì mới tiếp xúc với Kiều Vũ Sơ.
Trong lòng nguyên chủ, Khuyết Lâm Dương là người anh trai lớn để nàng y lại, anh trai đi cùng em gái khác, nguyên chủ dĩ nhiên là lẻ loi, về sau làm bạn với Kiều Vũ Sơ cũng nói đến chuyện này, Kiều Vũ Sơ lại nói giữa hai người không có gì cả, không lâu sau Khuyết Lâm Dương cũng kết hôn, nguyên chủ cũng quên luôn chuyện này.

Cho đến vừa rồi, Khuyết Dĩ Ngưng nhìn Kiều Vũ Sơ nghĩ đến vừa rồi mình đụng phải Khuyết Lâm Dương, một chút ký ức vun vặt từ sâu bên trong lại xuất hiện.

Kiều Vũ Sơ nghe nàng nói, cũng sửng sốt trả lời: "anh trai bà, rất là tốt a."

Khuyết Dĩ Ngưng phát hiện giọng nói của nàng có chút ngập ngừng, liền hỏi: "có phải bà đang gạt tôi cái gì không?"

Kiều Vũ Sơ nói giỡn: "tôi gạt bà cái gì chứ?"

Khuyết Dĩ Ngưng nhìn vào mắt nàng, Kiều Vũ Sơ bị nàng nhin liền rụt cổ lại, nhịn không được mở miệng: "nói một chút thôi, tôi sẽ nói mà, thật ra cũng không có gì..... chỉ là......."
Nàng đến gần bên tai Khuyết Dĩ Ngưng, nhỏ giọng nói: "thì năm học cấp ba á, tôi tỏ tình với anh trai bà, crush đầu tiên của tôi là ổng á."

Đột nhiên Khuyết Dĩ Ngưng cũng không biết nói gì, biểu tình có thể nói là khó tả.

Kiều Vũ Sơ: "bà đừng chưng biểu tình này mà, khi đó ổng có mị lực rất lớn, lại là kiểu yêu thích lúc đó của tôi, bà định hỏi sao tụi tui quen biết rồi chia tay quá nhanh đó hả? không phải ông kết hôn rồi còn gì? cho nên tôi cũng không có nói, mắc công bà hỏi nữa."

Vẻ mặt Kiều Vũ Sơ ước ao: "nhưng mà anh bà đối với bà rất tốt a, lúc chúng ta còn chưa biết nhau, tôi đã biết ổng rồi, ổng còn hỏi tôi việc học của bà ở trường thế nào nữa mà. Sau đó chúng tôi làm bạn, ổng cũng thường xuyên hỏi chuyện của bà hơn, đến cả khi chúng tôi chia tay ổng cũng thường xuyên hỏi hai câu, có vài món quà tôi tặng bà thật ra là ổng mua á, anh trai tốt như vậy, sao tôi không có nhỉ?"
Kiều Vũ Sơ: " ah đến rồi, không nói nữa, chúng ta đi làm tóc thôi!"

Kiều Vũ Sơ kéo Khuyết Dĩ Ngưng xuống xe, nhưng không nhìn thấy sắc mặt Khuyết Dĩ Ngưng trầm xuống.

Tâm tư của Khuyết Dĩ Ngưng thay đổi liên tục, trong lòng đem cái tên Khuyết Lâm Dương bỏ vào danh sách đề phòng.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Cố tỷ: nàng quyết định giữ tóc dài vì ta.

Khuyết tỷ: [ chân thành ] đúng vậy, đúng vậy.