Thu Yên đi đằng trước, cô cứ có cảm giác như giữa Bạc Yến và Dương Lạc Anh có gì đó mờ ám. Dường như hai người bọn họ có bí mật gì đó. Cô cũng không rõ. Chỉ là linh cảm như vậy.
Mà Bạc Yến và Dương Lạc Anh đi ở đằng sau khẽ liếc mắt nhìn sang nhau có vẻ thần bí. Dương Lạc Anh như thể ra ám hiệu gì đó đánh mắt ra dấu cho Bạc Yễn.
Bạc Yến nhìn lên phía trước thấy Tần Diệp đi sát bên cạnh cô thì vội vàng tiến lên chen vào giữa hai người, bờ vai không biết vô tình hay cố ý hất vai Tần Diệp.
Thu Yên quay sang khuôn mặt khó hiểu chỉ nhìn thấy Bạc Yến khuôn mặt tươi cười với mình.
Tần Diệp lại ở một bên mặt mày khó chịu cau có nhìn sang tên chen vào hắn và nữ nhân hắn thích.
Dương Lạc Anh nhìn tới tình tay ba trước mắt này, khuôn mặt gượng gạo, cánh môi khẽ giật giật.
Nhớ lại mấy ngày trước cô còn đang đau đầu suy nghĩ không biết nên tiến hành gán ghép Trịnh Thu Yên với ai.
Nghĩ tới nghĩ lui, cân nhắc một hồi cũng chỉ thấy tên Tần Diệp là phù hợp.
Nhưng như thế nào Bạc Yến lại tìm tới. Còn kinh ngạc hơn là hắn biết cô chính là người nắm giữ cốt truyện.
Hắn còn bắt cô phải giúp hắn cùng Thu Yên ở bên nhau, nếu không sẽ đem bí mật của cô nói ra. Dương Lạc Anh bất đắc dĩ chỉ đành cùng Bạc Yến bắt tay hợp tác.
Lúc này đây Dương Lạc Anh chỉ biết đỡ trán lắc đầu. Thầm đánh giá tên Bạc Yến này thật có chút muốn rớt liêm sỉ ra ngoài luôn rồi.
Nhưng mà, Bạc Yến hắn cũng là một lựa chọn không tồi. Ngẫm lại bây giờ trong thế giới này không chỉ có cô là nằm được cốt truyện mà Bạc Yến cũng đã thức tỉnh ý thức của riêng hẳn.
Đám bốn người cùng nhau đi tới một quán trọ có tên < Châu Thạch Quán >.
Theo một nguồn tin của đám thuộc hạ do Tần Diệp và Bạc Yến đều cho người điều tra thì kẻ nội gián của nước địch đang trú ngụ ẩn mình ở đây.
Đám người Thu Yên bước vào bên trong. Đi tới chỗ của tiểu nhị chỗ này, Bạc Yến tiến lên hỏi dò thông tin.
"Ngươi có biết vị khách ngoại quốc nào ở đây không? ".
Tiểu nhị kia nghe được câu hỏi thì sắc mặt có chút biến đổi. Xong lại khẽ khàng cười gạt đi mà vội phủ nhận.
" Chỗ này làm gì có khách ngoại quốc nào chứ?".
"Ngươi có chắc không?". Bạc Yến ánh mắt sắc bén như lưỡi đao nhìn chằm chằm tiểu nhị đầy sát khí khiến cho tiểu nhị kia lạnh sống lưng, ở bên trong không khỏi run lên cầm cập.
Cái khí thế toát ra từ trên người Bạc Yến khiến cho hắn có linh cảm người này không dễ động vào. Thế là mặt mày tái mép tiểu nhị đành phải khai ra.
"Ở...ở căn phòng bí mật...".
Tiểu nhị dẫn bốn người đi tới một căn phòng trên lầu gác. Lúc mở cửa bước vào căn phòng trống không chẳng có gì đặc biệt.
Thu Yên đảo mắt nhìn xung quanh. Lúc này tiểu nhị mới từ từ lững khững từng bước run rẩy đi đến chỗ vách tường trong phòng, cúi xuống chỗ chậu cây lớn đặt ở dưới đất mà xoay một cái.
Ngay lập tức khung gian bí mật sau bức tường mở ra một cơ quan. Dẫn cả đám đi xuống một bậc thang tầng hầm.
Tiểu nhị kia cũng vì run rẩy, sợ hãi mà cả khuôn mặt tái xanh không dám cùng đám người đi xuống.
Ngay khi Thu Yên cùng ba người Bạc Yến, Tần Diệp và Dương Lạc Anh đi xuống tận tầng hầm. Cảnh tượng mà cả đám nhìn thấy chính là một gã nam nhân ngoại quốc đang nằm gục xuống bàn say mèm, trên bàn là rượu thịt không ngớt.
Tên nam nhân này nghe thấy tiếng động thì lờ mờ ngầng đầu nhìn bóng người xuất hiện. Miệng mấp máy nói trong cơn say xỉn.
"Nhị hoàng tử...ngài sao hôm nay lại tới rồi? ".
Tên kia như thể đang trong trạng thái không được tỉnh táo cho lắm. Thế nhưng lại lỡ miệng tiết lộ cho đám người bọn cô biết được kẻ đứng sau cấu kết với hẳn.
Tần Diệp vừa nghe thấy hắn gọi nhị hoàng tử liền hiểu ra. Ánh mắt tức giận nóng nảy đi đến túm cổ tên kia kéo dậy hỏi tội.
"Ngươi chính là kẻ nội gián do nước địch phái tới? Ngươi đã thông đồng với tên nhị hoàng tử kia? ".
Tên nam nhân lúc này dụi dụi mắt như nhận ra mình đã bị lộ. Hắn có chút hốt hoảng, lại chối đay đảy.
"Ngươi... ngươi là kẻ nào? Ta không biết ngươi đang nói gì hết ".
Thu Yên đứng ở một bên khẽ cau mày nhìn hắn.
Bạc Yến khẽ quay sang cẩn thận để ý biểu tình trên gương mặt cô. Bạc Yến đưa tay lên khẽ xoa đầu cô. Thu Yên giật mình quay sang. Chỉ thấy Bạc Yến ánh mắt dịu dàng, cưng sủng nhìn cô mà trấn an.
Bạc Yến lúc này mới xoay gót chân, đi đến chỗ tên nội gián kia. Ánh mắt dịu dàng lúc nãy dành cho cô liền biến thành vẻ sắc lạnh mà đi đến trước mặt tên nội gián. Bạc Yến quay sang nói với Tần Diệp.
" Đừng nhiều lời với hắn. Đem tên này đến trước mặt hoàng thượng đi! ".
Tần Diệp gật đầu một cái. Lại thấy không đúng lắm. Giật mình quay đầu sang trừng mắt nhìn Bạc Yến.
Tên Bạc Yến này đang ra lệnh cho hắn sao?
Cả bọn áp giải tên nội gián đưa đến trước mặt hoàng thượng. Bởi vì quan hệ của Tần Diệp và Bạc Yến với hoàng đế rất thân thiết nên cả bọn vào cung không bị cản trở.
" Sao? Đám các khanh sao lại dẫn nhau tới đây? ".
Hoàng để ngồi trên ngai vàng, mặc áo long bào, giọng nói nửa đùa nửa thật hỏi đám người đứng chính giữa đại điện.
Bạc Yến cùng Tần Diệp đều lên tiếng bẩm báo.
" Khởi bẩm hoàng thượng! Chúng thần có chuyện muốn bẩm báo! Tên này chính là nội gián của nước địch phái tới. Mà vụ việc của Trịnh gia đều là do tên này cùng với kẻ chủ mưu đứng đằng sau sai khiến hãm hại Trịnh gia! ".
Bạc Yến trình rõ đầu đuôi.
Tần Diệp lôi tên nội gián đến trước mặt hoàng thượng, để hắn quỳ xuống đất mà lớn giọng nói.
"Hoàng thượng! Tên này còn cấu kết với người khác trong nội quốc ta. Khẩn mong người tra khảo hắn, trả lại sự trong sạch cho Trịnh gia! ".
Hoàng đế thoáng chốc không khỏi kinh ngạc. Từ trước đến nay đích tử Tần gia này cùng với nhị thế tử Bạc gia như nước với lửa, hiếm khi ông thấy hai người bọn họ lại đồng chí hướng như vậy.
Hoàng đế ngồi trên ngai vàng nhiều năm ánh mắt tinh tường liền khế liếc đến chỗ Trịnh Thu Yên. Thoáng chốc ông như hiều ra. Chỉ khẽ bật cười, phất nói một câu.
"Được rồi! Tên này cứ để ta giao cho hình bộ thẩm vấn. Các ngươi cứ trở về trước đi! ".