Bạc Yến thằng tiến hướng tới đình viện trong phủ. Cả chặng đường hắn đều mang theo vẻ mặt hậm hực. Hắn cũng không rõ bản thân vì sao lại phải bực tức.
Tận cho tới khi tới nơi, hắn dừng lại. Nhìn ra xa thấy bóng lưng Bạc Cung Thương đã đi xa. Ở trong đình viện có bóng lưng một nữ nhân đưa mắt nhìn theo Bạc Cung Thương.
Thu Yên nhìn theo bóng lưng nam nhân vừa rồi hào phóng cho cô thêm 5% điểm hảo cảm đã đi xa, lúc này cô mới từ từ ngồi xuống, khóe miệng gợi lên nụ cười cong đậm.
[ Kí chủ, sao vừa rồi cô không nói toạc ra cho hắn biết cô đã từng gặp hắn ở vách núi Hoa Sâm đi! ].
Hệ thống nó không khỏi thắc mắc, đem nghi vấn hỏi đến kí chủ nhà nó.
Thu Yên đối với câu hỏi này chỉ có thể mỉm cười, nhàn nhạt trả lời lại nó.
"Ngươi không biết sao. Đây gọi là úp mở nhưng không lộ liễu. Hắn cũng không phải ngu. Nói như vậy mà còn không nhận ra ta thì đúng là không xứng danh nam chính rồi ".
Hệ thống nó càng nghe càng thấy đúng. Nó không thể không trầm trồ mà cảm thán một câu khen ngợi.
[ Kí chủ! Ta thật nể phục cô! ).
" Chuyện! Ta mà lại! ".
Ngay lúc Thu Yên còn đang dương dương tự đắc thì hệ thống ở bên trong sớm đã cảm nhận được một luồng khí lạnh tỏa ra từ phía sau lưng Thu Yên. Nó muốn nhắc nhở kí chủ nhà mình một chút.
(Kí.kí chủ! Đ.ằng. đắng sau cô kìa! ).
Thu Yên nhướn mày không hiểu nó nói cái gì. Cô lẩm bẩm. " Đằng sau có gì chứ? ".
Đồng thời cùng lúc cô quay đầu lại, kết quả liền nhìn thấy vạt y phục màu xám bạc đập ngay vào mắt. Lúc này cô đang ngồi trên ghế, từ từ ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một khuôn mặt lạnh tanh âm u nhìn xuống mình mà nhíu chặt mày.
Thu Yên bị cái bộ dáng này của Bạc Yến làm cho giật mình suýt thì té khỏi ghế.
" Chàng...chàng...".
Bạc Yến nhìn biểu cảm kinh ngạc, sửng sốt của nữ nhân, điệu bộ vụng về như vậy, hắn nhịn không được nhếch mép cười nghệch một cái.
" Sao vậy? Nhìn thấy ta lại không vui à?".
"Kh. không không có. Ta rất vui! ".
Thu Yên thu hồi lại cái dáng vẻ giật mình ban nãy của mình, mỉm cười ôm lấy cánh tay hắn mà lấy lòng. Nhưng trong mắt Bạc Yến lại cảm giác như cô là vì chột dạ.
Hắn càng không vui ra mặt. Hai hàng lông mày nhăn lại, giọng nói hậm hực, khó chịu mà chất vấn cô.
" Vừa rồi nàng đã cùng đại ca nói chuyện gì? ".
Thu Yên bị hắn tra hỏi, cô làm ra vẻ mặt khó hiểu, ngây ra vài giây mới thành thật trả lời hắn.
" Ừm.cũng không có nói gì hết. Huynh ấy chỉ là đi ngang qua đây, gặp được ta...bọn ta nói một số chuyện xong thì... ".
Còn chưa để cho cô có cơ hội nói hết câu, hắn sớm đã không thể nhẫn nại được nữa. Đưa tay ra nắm chặt lấy cổ tay cô mà hằn giọng.
" Bọn ta? Từ lúc nào mà nàng lại trở nên thân thiết với ca ca ta như vậy? ".
Thu Yên nhìn sang cổ tay nhỏ nhắn trắng trẻo của mình bị hắn túm chặt, có chút đau. Khuôn mặt ủy khuất đáng thương mà nhìn hắn tội nghiệp muốn giải thích.
" A Yến! Ta đau!".
Bạc Yến mặc dù rất tức giận nhưng khi nhìn đến gương mặt đáng thương của nữ nhân, vẫn là không thể kìm lòng được mà buông xuống giận dữ. Hai hàng lông mày cũng từ từ giãn ra. Tay đang nắm chặt cổ tay cô cũng từ đó mà buông lỏng.
Hắn nhàn nhạt nói với cô.
" Nàng là nữ nhân của ta. Ta không muốn nàng thân thiết quá mức với nam nhân khác ".
Thu Yên bị giọng nói cao lãnh của hắn làm cho sững người. Trong đầu cô lúc này không khỏi trầm trồ một phen.
Chà chà! Đúng là câu thoại của mấy vị công tử bá đạo.
Nếu là đem những lời này nói với mấy cô nương khác, khẳng định là sẽ khiến cho đám nữ nhân mê muội. Nhưng nói với một người xuyên không từ hiện đại, lại còn biết trước hướng đi của cốt truyện như cô đây thì không có tác dụng nha!
Thu Yên làm bộ mặt ngây thơ, hồn nhiên khẽ hỏi.
"Nhưng đó là ca ca của chàng mà!".
" Dù là ca ca của ta cũng không được! ".
Bạc Yến khó chịu nói. Lại nhận thấy hình như thái độ của mình thể hiện ra hơi thái quá. Vẫn là không biết vì sao mình lại trở nên mất kiểm soát như vậy. Hắn thật sự ghét cái cảm giác này!
Hắn không dám đối mặt với dáng vẻ ngây thơ, khó hiểu của Thu Yên lúc này mà quay người bỏ đi. Lúc đi còn khẽ để lại một câu.
" Thời gian này ở trong phủ đừng qua lại thân thiết quá mức với ca ca ta. Nếu không muốn bị người trong phủ bàn tán ".
Hắn giống như là muốn viện có cho lời nói của mình. Lại vì ở trong lòng không muốn Thu Yên thân mật với Bạc Cung Thương. Giống như là khi đồ vật của hẳn bị người khác để ý đến, hắn hoàn toàn không cho phép điều đó xảy ra.
Thu Yên nhìn đến bóng lưng Bạc Yến bỏ đi, cô ở phía sau chỉ cười nhạt một cái. Bạc Yến này cũng quá ấu trĩ rồi!
Nhưng là, hắn như vậy thực giống với đang ghen!
Vừa hay! Cô lại muốn để cho hắn ngập trong mùi giấm chua. Hẳn là sẽ tức chết hắn luôn!
Hệ thống biết được suy nghĩ đó của cô, nó không khỏi bất lực. [ Kí chủ! Ta thật bái phục cái suy nghĩ này của cô!
Vậy mà cũng nghĩ ra được. Nhưng mà...ta thích cái ý tưởng này nha! Ngược hẳn đi! Ngược càng thảm càng tốt!
Hehe...].
Thu Yên: "..."
Hệ thống này còn biết trở mặt nữa cơ à?