Xuyên Thành Người Mợ Ác Độc Của Nữ Chính Truyện Ngược

Chương 8:




Dựa trên mức sinh hoạt của nhân khẩu nông thôn ở thế giới này để tính toán, một người trưởng thành không làm ruộng, một năm tốn nhiều nhất 5 lượng bạc, trẻ con thì chia đôi. Ba người sống một năm cũng chỉ tốn 10 lượng. 50 lượng bạc, ít nhất đủ để nàng vừa nuôi bọn nhỏ vừa làm cá mặn được dăm ba năm.

"Triệu thị này!"

Hạ Đại Sơn tức giận đến đập bàn đứng dậy: "Ta về hỏi nàng ấy, bảo nàng ấy trả tiền cho muội!" Nói xong, cũng không đề cập đến việc bán trẻ con nữa, vội vã đi ra ngoài.

Hạ Du Du: "..."

Nàng òn định hỏi ngoài bánh cao lương còn món nào khác hay không.

Bên ngoài cửa viện.

Triệu thị ló đầu nhìn Hạ Đại Sơn đi ra.

Vừa rồi nàng ta đúng là bị Hạ Du Du đột nhiên trở nên bạo lực hù dọa.

Nhưng sau đó suy nghĩ lại thì lại thấy không đúng lắm.

Nghi ngờ Hạ Du Du vì cái chết của cha nên chịu đả kích quá lớn, dẫn đến tính tình thay đổi lớn!

Nếu không sao có thể trở nên không nghe lời nàng ta như thế?

Lại còn thô bạo như vậy...

Thế là, nàng ta lập tức về nhà thổi gió bên tai trượng phu của mình, giật dây hắn ta đi thăm dò.



Thấy Hạ Đại Sơn đi ra, Triệu thị vội vàng kéo người tới phía sau gốc cây, vội hỏi: "Thế nào? Con nhỏ... Đại muội, đại muội nói thế nào?"

Mặt mũi Hạ Đại Sơn u ám: "Đại muội chuẩn bị nuôi hai đứa nhỏ đó."

Triệu thị cười khinh: "Cái con nhỏ chết tiệt này, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà! Quả nhiên là hồ đồ! Thế mà lại muốn nuôi hai đứa con hoang của tên quỷ Bùi Yến kia thật! May mà ta còn có ý tốt giới thiệu Trương ma ma cho nó!"

Nghĩ đến việc này, Triệu thị lại kéo góc áo Hạ Đại Sơn, lo lắng hỏi: "Chẳng phải đại muội bị thúc phụ nuông chiều đến yếu đuối sao? Ngày trước một ngón tay cũng không dính nước, nhưng chàng đoán xem hôm nay đã xảy ra chuyện gì? Dùng tay bẻ gãy một khúc cây to bằng bắp tay! Chàng không cảm thấy rất kỳ lạ sao? Có phải là đại muội bị ma nhập rồi không?"

"Sao lại nói đến ma quỷ rồi? Từ nhỏ muội ấy đã có sức rồi!"

"Đây... Vậy sao ta lại không biết? Chàng và thúc phụ đã từng nói đến bao giờ đâu?"

"Nữ nhi phải yểu điệu, sức còn lớn hơn nam nhân, truyền ra ngoài thì thành ra cái gì? Sao mà gả được nữa chứ?"

Triệu thị nghe xong thì á khẩu.

Hạ Đại Sơn thấy nàng ta lại lấy ma quỷ ra nói bậy bạ, nghĩ đến vừa nãy Hạ Du Du khóc đỏ mặt, lửa giận đè nén trong lòng lại bốc lên, chộp lấy cánh tay Triệu thị, lạnh giọng chất vấn: "Ngược lại là nàng! Nói thật cho ta, có phải nàng đã cầm 50 lượng bạc mà thúc phụ để lại cho đại muội hay không?"

"Không có..."

Triệu thị thấy hắn ta giận thật, cảm thấy vừa hoảng vừa buồn, rõ ràng trong lòng nam nhân này rất coi trọng thúc phụ. Bình thường nàng ta quậy thế nào cũng được, nhưng nếu liên quan đến thúc phụ, hoặc trắng trợn bắt nạt Hạ Du Du, nam nhân của nàng ta nhất định sẽ xử lý nàng ta.

"Không có lấy. Chỉ là... giữ hộ thôi, đúng! Ta chỉ là giữ hộ đại muội 50 lượng này thôi!" Triệu thị vội vàng giải thích, đảo mắt liên tục, không dám đối diện với trượng phu.

Hạ Đại Sơn nhíu mày, không quá tin tưởng lời này, chìa tay về phía nàng ta: "Vậy đưa bạc cho ta, ta trả lại đại muội."