Xuyên Thành Nam Thê Của Đại Thiếu Gia Nhà Họ Lê

Chương 15: Bày tỏ




Khi Trần Mạnh Quân tỉnh dậy đã là đầu giờ chiều, cậu thử động đậy tay chân, cơ thể liền truyền đến cảm giác đau nhức. đầu v* tróc da cọ vào chăn tê rát còn hai mép bướm thì sưng phì ma sát vào nhau, mỗi cử động của Trần Mạnh Quân đều tố cáo với cậu việc cậu vừa bị chơi quá thảm

Cậu từ bỏ việc cử động mà nằm yên suy nghĩ lại tất mọi việc vừa xảy ra, cậu biết bản thân yêu Lê Minh đây là chuyện không thể chối cãi, mấy việc xẩu hổ này nọ vừa rồi cậu cũng thích làm với hắn.

Về phía Lê Minh cậu nghĩ tới nghĩ lui đều cam đoan ít nhất hắn sẽ không đến mức chán ghét cậu, nếu không cũng không chơi đến vui vẻ như vậy, còn khả quan hơn hẳn là Lê Minh cũng thích cậu, nếu không hắn cũng không tức giận đến mức đó chỉ vì cậu bị tên khốn khác chạm vào một chút

Suy nghĩ rõ ràng hẳn hoi Trần Mạnh Quân cũng thầm vui vẻ, ai lại không vui nếu người thương của mình cũng thích mình chứ, huống chi Lê Minh còn đẹp như vậy dù đã nhìn không biết bao nhiêu lần cậu cũng không cầm lòng được mà cứ phải lòng hắn lần này đến lần khác. Truyện Lịch Sử

Trần Mạnh Quân nhịn đau nghiên người mặt đối mặt với Lê Minh, ngắm nhìn hình dáng hắn lúc ngủ say. Hàng mi cong rũ xuống che khuất đôi mắt hẹp dài, tạo nên cái bóng hình rẽ quạt khiến mắt hắn trông càng sâu hơn. Cái mũi cao thẳng, không khí không ngừng được hít vào thở ra bao trùm cậu trong hơi thở của hắn. Cặp mày dày rậm từng sợi từng sợi như vẽ ra hoàn hảo không tỳ vết

Dưới cùng là đôi môi mỏng khép chặt nhìn qua có chút lạnh lùng, cậu nhớ lại xúc cảm khi chạm vào nó như đang ăn một miếng bánh pudding mềm mại mà ngọt ngào vừa ngậm vào miệng liền muốn tan ra, từng chút một câu lấy cánh môi cậu làm loạn. Phía sâu bên trong ẩn giấu đầu lưỡi đỏ tươi không ngừng quấy rầy đầu lưỡi của cậu hết quấn quýt rồi lại mút mát, gai lưỡi ma sát cả khuôn miệng cậu tê tê ngọt ngọt làm cậu muốn ngừng mà không ngừng được

Đang mãi chìm trong suy nghĩ của mình Trần Mạnh Quân nghe được ai đó hỏi

"Đẹp không?" cậu vô thức trả lời "Đẹp"

Hắn lại hỏi tiếp "Thích không?" Cậu không do dự "Thích"

Liền nghe được tràn cười không chút che giấu của Lê Minh, đôi mắt hắn không biết đã mở ra lúc nào đang nhìn cậu, yêu thương trong mắt như muốn tràn hết ra ngoài làm tim cậu cứ xao xuyến từng hồi

Hắn kéo cậu lại gần hơn nữa, mũi chạm mũi đề nghị "Nếu thích sao em không hôn anh?"

Trần Mạnh Quân xấu hổ không có chỗ trốn, không biết có nên giả vờ ngủ lại không thì lại nghe tiếng hắn thúc giục "Không muốn hôn anh sao?"

Hơi thở hắn như có như không trêu đùa cánh mũi Trần Mạnh Quân, quyến rũ cậu đến quên tên họ, máu toàn thân cậu khi đông cứng khi chảy ngược chưa kịp suy nghĩ gì đã dẩu môi bẹp một phát hôn lên môi hắn, sau đó nhanh lẹ chôn đầu vào ngực hắn giả làm đà điểu

Lê Minh yêu thương xoa xoa tóc sau gáy cậu, hôn trán cậu một cái như phần thưởng, phu nhân của hắn hiện tại muốn mạng hắn cũng được rồi. Hắn siết chặt vòng tay, đôi môi cong cong bày tỏ

"Phu nhân à! Anh yêu em chết mất!" Đột ngột nghe lời thổ lộ của Lê Minh Trần Mạnh Quân ngẩng đầu lên ngốc ngốc mà nhìn hắn

Thấy cậu cứ ngơ ngơ Lê Minh cũng không vội hôn vài cái lên môi cậu, không tiếc chút thời gian mà dừng lại liếm láp tới lui, chọc cậu ngứa ngáy vươn lưỡi ra đáp trả. Thành công dụ thỏ ra khỏi hang, hắn cũng không buông tha mà bắt lấy cái lưỡi nhỏ dây dưa một hồi, cướp đoạt mật ngọt của cậu đến khi cậu gần hết hơi mới buông ra, đầu lưỡi hư hỏng còn không tha mà liếm liếm bên ngoài

Trần Mạnh Quân thoáng đầu khá bất ngờ, sau cậu cũng lấy lại được bình tĩnh, đều là kết quả cậu đã đoán trước được nhưng khi nghe hắn trực tiếp thổ lộ cậu cũng không bình tĩnh được như đã nghĩ.

Dù xấu hổ Trần Mạnh Quân xưa giờ vẫn là người công bằng lắm, cậu nhận được lời thổ lộ của Lê Minh cậu cũng không muốn hắn thiệt thòi, liền đường đường chính chính mà nói

"Em...em cũng thích anh" Cậu nhìn Lê Minh, mang theo hơi thở hơi rối loạn đáp trả lời bày tỏ của hắn

Hắn cười càng tươi hơn, siết cậu càng chặt hơn, khoảng chừng một lúc lâu sau cậu cũng đưa tay ra ôm chặt lấy hắn, đôi môi đỏ tươi không giữ được mà nở một nụ cười thật ngọt ngào

"Anh...anh không thấy cơ thể em kỳ lạ sao?" cậu không nhịn được tò mò mà hỏi

"Không kỳ lạ, anh thấy rất xinh đẹp, rất hợp với em, anh cũng rất yêu thích nó vừa mềm vừa ướt" hắn không keo kiệt mà bày tỏ sự yêu thích của hắn với cơ thể cậu, vừa nói vừa híp mắt nhớ lại cảm giác khi dương v*t mình không chút trở ngại mà cùng cái bướm non của Trần Mạnh Quân thân mật

Nghe xong lời hắn nói mặt cậu liển nóng hôi hổi, thầm chửi tên khốn kiếp này vậy mà không biết ngượng nhưng cũng yêu thích không thôi cái miệng không biết xấu hổ đó

Trần Mạnh Quân cũng không còn xoắn xít vấn đề cơ thể mình nữa, cậu muốn đi tắm rửa còn chuẩn bị cơm cho Lê Minh nhưng vừa động đậy cả cơ thể đã đau nhức rã rời, Lê Minh biết lỗi liền ngồi dậy xoa bóp tay chân cho cậu, không quên lén lút chấm mút cậu một chút

Đến khi hồi phục được chút sức lực Trần Mạnh Quân thay một bộ đồ khác thu dọn quần áo lộn xộn, xóa sạch dấu vết dâm loạn vừa rồi. Lê Minh hiện tại còn chưa khôi phục hoàn toàn, thêm việc phải giấu giếm sức khỏe của mình nên mọi việc vẫn do Trần Mạnh Quân làm. Hắn nhìn cậu ngược xuôi tới lui đau lòng không thôi nhưng bản thân lại không giúp được gì

Sau khi nhờ tiểu Đồng chuẩn bị đầy đủ nước tắm Trần Mạnh Quân đỡ Lê Minh ngồi vào bồn, sau đó lại chui vào chung với lý do của Lê Minh là tiết kiệm thời gian và để hắn xoa bóp cho cậu khi đang tắm

Sợ Trần Mạnh Quân vất vả cuối cùng người đau lòng vẫn là hắn, nên Lê Minh chỉ chuyên tâm tắm rửa cho cậu cuối cùng hôn hôn một chút, trước khi bị mỹ sắc mê hoặc thì bước ra

Sau khi hai người bày tỏ tâm ý của nhau cuộc sống vốn dĩ bình thường trở nên càng ngọt ngào hơn. Suốt ngày chít chít meo meo chim chuột khắp nơi.

Lê Minh càng thêm điên cuồng mà luyện tập đi lại, có hôm Trần Mạnh Quân giật mình tỉnh dậy thấy chỗ nằm bên cạnh trống trơn, hơi ấm từ lâu đã nguội lạnh. Cậu liền đẩy cửa đi tìm Lê Minh thì trông thấy hắn đang đứng dựa vào tường tập đi

Hắn sợ nếu tập trong phòng tiếng động lớn sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ của cậu nên ra bên ngoài. Trần Mạnh Quân tim mềm nhũn đứng nhìn hắn bước từng bước một. Mồ hôi trượt từ trán hắn xuống cằm rồi rơi trên mặt đất lạnh lẽo

Trần Mạnh Quân đến gần ôm hắn từ phía sau, đầu tựa vào cái lưng ướt đẫm mồ hôi của hắn hít lấy mùi hương nam tính vào phổi mình. Người này là người đầu tiên ngoại trừ gia đình có thể khiến cậu cam tâm tình nguyện làm mọi thứ vì hắn