Xuyên Thành Cung Nữ Của Tần Thủy Hoàng Thời Niên Thiếu

Chương 37: Ôm làm (H)




Thiếu Đế ôm tiểu cung nữ ân ái trong hồ, nàng thật sự rất khít, g//ậy th//ịt phá vỡ tầng tầng trở ngại đâm vào chỗ sâu nhất, suối nước nóng là nước chảy, dòng nước bị g//ậy th//ịt mang theo tiến sâu vào trong lỗ nhỏ, lại kéo theo chất lỏng của tiểu cung nữ động t//ình ra ngoài.

Không có bôi trơn, Doanh Chính vẫn làm theo ý mình mà ra vào vừa sâu vừa mạnh, tiểu cung nữ từ cắn môi r//ên r//ỉ biến thành vỗ vai hắn, ư ư a a khóc lóc cầu xin.

“Vương thượng nhẹ nhàng một chút, nô tỳ sắp bị chơi nát rồi, dừng lại đi… a!”

Nàng khóc vô cùng đáng thương, nam nhân ôm và đ//ụ nàng lại thờ ơ, thậm chí nghe thấy, g//ậy th//ịt lại to thêm một vòng ở trong lỗ nhỏ nàng.

Tiểu cung nữ thút thít hai tiếng, lại hạ giọng xuống.

Thật sự là rất khó chịu.

Nàng tựa như lục bình trong nước, không rễ không đất, cũng không có gì để giẫm lên, vươn thân qua biến thành dây leo quấn quanh Thiếu Đế, để hắn đỡ nàng.

Nhưng cách mà hắn dùng để đỡ nàng, chính là dùng dư//ơng v//ật cứng rắn như sắt kia khuấy đảo trong lỗ nhỏ của nàng, không có nặng nhẹ nhanh chậm, cũng không nông sâu, chỉ là hết lần này đến lần khác tiến vào chỗ sâu nhất, lực đạo lớn đến mức muốn đâm xuyên nàng.

Bờ ngực rộng của Doanh Chính bao phủ cả người nàng ở trong lòng hắn.

Lạc Thù ngước mắt nhìn cằm hắn nhỏ giọt mồ hôi, theo động tác ôm nàng nâng lên hạ xuống đâm rút của hắn mà cặp v//ú cũng điên cuồng vung vẩy trên dưới, thậm chí nàng hoài nghi hắn muốn ôm làm với mục đích đâm xuyên nàng.

Thiếu Đế cúi đầu, nhìn thấy tiểu cung nữ khóc đến mức đôi mắt đỏ hoe, gương mặt nóng đến ửng hồng, hắn cười, hỏi nàng: “Bây giờ còn lạnh không?”

Toàn thân hai người đều là mồ hôi tinh mịn, bị nước hồ mang đi lại toát ra cả người, dính nhớp ôm lấy nhau.

“Vương thượng oai hùng, nô tỳ đương nhiên không lạnh.” Hai mắt tiểu cung nữ lóe sáng, giận dỗi nói.

Một chút tính xấu trong lúc h//oan á//i, Lạc Thù xử lý vẫn rất đúng mực, Thiếu Đế là người kiêu ngạo, nếu ngươi chỉ tỏ ra sợ hắn, khóc lóc trốn tránh, sẽ chỉ càng khiến hắn mất hứng thú.

Một cung nữ thông phòng muốn sống tốt làm sao có thể để cho đế vương mất hứng trên giường.

Thiếu Đế quả nhiên đã bị nàng lấy lòng.

Hắn cười ôm nàng đạp nước đi đến bậc thang nhỏ bên cạnh Lam Điền ngọc trì, đặt nàng xuống.

Tiểu cung nữ đã có chỗ đặt chân, còn chưa có đứng vững, chân lại mềm nhũn ra, người lười nhác muốn ngâm mình vào trong hồ.

Doanh Chính đỡ eo nàng lên, để nàng đưa lưng về phía mình, trầm giọng nói: “Đỡ chắc vào.”

Hắn vừa nói, ngón tay thon dài liền đút vào trong â//m đ//ạo của nàng, nhẹ nhàng thọc vào rút ra, trong gian tắm yên tĩnh, tiếng nước òm ọp vang lên, tiểu cung nữ đỏ mặt bám lấy mép hồ.

Bên trong lỗ nhỏ lại dần dần bị lấp đầy, tiểu cung nữ cắn môi, tay bám chặt vào mép hồ, quả nhiên người phía sau không tạm dừng một chút nào, đâm rút ra vào liên tục, môi â//m h//ộ bị g//ậy th//ịt kéo ra rồi vào dập vào, túi t//inh đập vào bờ mông trắng nõn của thiếu nữ.

Thiếu Đế nắm lấy nhào nặn hai cái, sau đó kéo tay tiểu cung nữ để cho nàng nghiêng người qua, lộ ra hai bầu v//ú đung đưa.

Thiếu Đế thở hổn hển, lại nắm lấy và xoa bóp hai cái, kéo tay tiểu cung nữ để nàng nghiêng người sang một bên, để lộ ra hai bầu v//ú lắc qua lắc lại. Hắn nắm lấy một bên nhào nặn trong lòng bàn tay, đầu ngón tay nhéo n//úm v//ú đỏ hồng kéo ra ngoài một chút, nghe thấy nàng r//ên r//ỉ không thể kiềm chế được, dưới thân điên cuồng đâm rút mấy trăm cái, bắn t//inh d//ịch nồng đậm vào trong.

C//ôn th//ịt còn chưa mềm xuống của Doanh Chính cũng chưa được rút ra, cứ như vậy ôm tiểu cung nữ ngồi ở bên cạnh hồ, vẻ mặt lười biếng, một bàn tay còn đặt ở bên eo nàng, ngước mắt nhìn Lạc Thù đang ngồi trên người hắn.