Thẩm Tuấn Hào bước ra ngoài dùng ánh mắt kỳ thị cũng như khinh bỉ thắc mắc hỏi Tần Sở “Nè cậu tới đây thật à?”
“Chẳng phải chú bảo tôi tới sao?” Tần Sở giả bộ ngây thơ nhìn Thẩm Tuấn Hào.
Thẩm Tuấn Hào cũng chẳng muốn can thiệp vào cuộc đời, cuộc sống của người trước mặt nhưng thật sự là thấy chết không cứu thì không thể được.
“Cậu cũng gan to thật bộ cậu không sợ Tần Ca nữa sao?”
Tần Ca Tần Hảo á? Ủa sao lại kéo người cha kia của mình vào chuyện
Sự đúng lúc thì muốn trốn cũng không được, nhóm người của Tần Ca hùng hổ bước tới gần khu vực của lớp, chỉ có đám nhãi nhép còn Tần Ca chẳng thấy mặt mũi đâu.
Ánh mắt đằng đằng sát khí tỏa ra phía sau lưng Tần Sở, ánh mắt của Thẩm Tuấn Hào cũng dành cho anh sự lo lắng.
Chưa kịp quay đầu lại thì một kẻ đã khoác lấy vai anh, nhìn xuống bảng tên “Tiền Lăng” hắn ta chính là cánh tay phải đắc lực của Tần Ca.
“Thằng nhóc này cũng gan lì thật đấy, Tần Ca đã bảo mày không được tới gần khu vực lớp 11-1 nữa mà mày không nghe, mày tới số rồi con trai.”
Chưa để Tần Sở hiểu chuyện gì thì anh đã bị cánh tay vạm vỡ của Tiền Lăng kéo đi dưới ánh mắt lo lắng cũng như bất lực của Thẩm Tuấn Hào.
Tần Sở bị kéo tới một chỗ trống giữa hai tòa nhà, thường thì nơi này sẽ là nơi mấy bọn bắt nạt hoạt động ở đây. Bị kéo tới nơi này Tần Sở cũng biết rõ nhưng anh chẳng thấy vậy mà lấy làm sợ, anh cũng giãn cốt chân tay để có thể nghênh chiến bất cứ lúc nào.
Đôi bàn tay vạm vỡ của Tiền Lăng định dừng lại trên gương mặt của Tần Sở nhưng khi mới vung lực đưa tay lên thì bị một cánh tay chặn lại. Là Tần Ca.
“Bọn mày định làm gì nó?”
Như chó thấy chủ Tiền Lăng cụp đuôi xuống mà vẫy, Tiền Lăng cũng không lằng nhằng vội giải thích lý do kéo kẻ bị bắt nạt Tần Sở tới nơi này, định dùng chút vũ lực để khiến Tần Sở ngoan ngoãn không được động vào người phụ nữ của Tần Ca.
Lúc đầu nghe Tiền Lăng luyên thuyên một hồi Tần Sở cũng chẳng quan tâm, anh ngồi xuống chỗ bàn ghế bỏ mà lắng nghe câu chuyện đã bị thêm mắm thêm muối của hắn, rồi đột nhiên anh phát hiện ra... nguyên nhân bản thân tới đây là vì một người phụ nữ, người phụ nữ của Tần Ca.
Tất nhiên đầu Tần Sơ nảy số rất nhanh, anh khẳng định chắc nịch chắc chắn người phụ nữ của ba chính là mẹ, quả như lời ba mẹ kể hai người họ vừa gặp đã yêu.
Tần Ca đút tay túi quần tiến lại gần chỗ Tần Sở đang ngồi, phong thái này quả thật rất giống ba anh khiến một kẻ cao ngạo như Tần Sở cũng phải cụp cái đuôi của mình xuống. Dù gì đó cũng là ba anh mà ba của anh thì chỉ có anh hiểu rõ, một khi ba nóng thì mẹ cũng chẳng thể cản nổi, nhà anh đã phải mua phòng dự trữ biết bao chiếc chổi phủi bụi ở trong kho là đủ hiểu anh cũng sợ ba anh như những người khác.
“Mày lại tới tìm bé Gia Tuệ của tao à? Chẳng lẽ chuyện tao cảnh cáo mày, mày không nghe à?”
Hả?Gia Tuệ? Lại còn bé? Bé Gia Tuệ là đứa nào?
Hồi chuông cấp độ hai vang lên trong đầu Tần Sở, anh cũng hiếu kỳ Gia Tuệ là ai? Sao lại bị kéo trong trường hợp này?
“Con...Tôi tới tìm Lý Như Hồng mà.”
“Lý Như Hồng?” Tần Ca nghi hoặc hỏi “Mày với nó có quan hệ gì?”
Sao lúc nào gặp ba thì ba cũng hỏi anh vậy trời? Hết hỏi ông nội rồi lại đến hỏi người vợ tương lai của mình? Ba anh nên đi làm luật sư hoặc phóng viên như thế mới thỏa mãn sự tò mò của bản thân như thế mới đúng chứ làm kinh doanh thì thảo nào thỏa mãn sở thích không được nên sinh ra cáu bẩn, người chịu lại là Tần Sở anh.
“Tôi là anh trai nhà bác họ ngoại nhà chú ruột của chị dâu của Lý Như Hồng” Não anh nhảy số trả lời mặc dù chẳng hiểu bản thân đang nói gì, dù sao trả treo cũng là nghề của anh khi đứng trước mặt ba.
Cả đám Tần Ca nhìn nhau có kẻ thì phân tích những gì Tần Sở nói, còn Tần Ca cũng chẳng nhiều lời dùng ngón tay chỉ thẳng vào ngực Tần Sở mà cảnh cáo “Tao không biết là mày đang nói thật hay nói dối, nhưng tao nói rồi nếu mày dám tiếp cận người phụ nữ của tao thì dù mày không có quan hệ gì với Tần Hằng thì mày cũng đi đời. Biết chưa?”
Tần Sở cũng vội gật đầu dù bản thân chẳng hiểu gì, sau này chắc chắn anh phải điều tra thật rõ tình địch của mẹ là người như thế nào, nếu có thể thì phải giúp đỡ ba mẹ đến với nhau.
So với mục đích tìm hiểu lý do tại sao bản thân lại ở đây thì anh lại hiếu kỳ về câu chuyện tình cảm lạnh của ba mẹ mình hơn.
Tiền Lăng đầy Tần Sở đi ra khuôn viên trường đuổi anh đi cho đỡ bẩn mắt Tần Ca nhưng đâu có biết sau này Tần Sở còn làm bẩn mắt đại ca mình cả đời, đuổi cũng không dứt, cắt cũng không lìa.
Lang thang trong mạch suy nghĩ về người phụ nữ Gia Tuệ đó. Tần Ca muốn quay lại lớp 11-1 nhìn xem người đó dáng vẻ ra sao nhưng bản thân vừa bị cha cảnh báo nếu mà tới đó nữa là chó con như anh sợ rằng không nết nổi về nhà.
Mà nhà mình ở đâu? Sắp tan học rồi?