Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Sớm Chết Của Nam Phụ Cố Chấp

Chương 5-1




Tác giả: Trường Diệp

Edit: ChiiChoo

Beta: Hikaririiin_

_______________________

Dịch Noãn cảm nhận được tâm trạng của Cố Họa không được tốt, nhưng chỉ nghĩ rằng do Tần Giao không ở đây, nên tâm trạng cô mới không tốt thôi, cười hì hì lại gần kéo Cố Họa đi, "Anh hai mình sẽ trở về nhanh thôi, đi thôi đi thôi, bị muộn rồi."

Cố Họa ở trường luôn buồn bã không vui đến cả Vu Khê Vũ cũng không chịu đựng nổi, "Cậu đây là làm sao vậy?"

Cố Họa nhìn Vu Khê Vũ đang làm mặt quỷ với mình, vẫn không thể nào vui nổi, nhắm mắt lại để kệ bản thân.

Vu Khê Vũ thở dài, thua keo này lại bày keo khác, "Tâm trạng hiện giờ của câu không được tốt, vậy thì sao có thể thắng thi đấu, thật khó khăn mới vượt qua được vòng loại, cậu định bỏ cuộc trước ngưỡng cửa của trận chung kết hả."

Cố Họa vừa nghe, tinh thần tỉnh táo, "Không được, mình nhất định phải giành được vé vào cửa, đi xem buổi biểu diễn của ông xã!"

Vu Khê Vũ nhịn cười lại, đối với tình yêu mà Cố Họa dành cho ca sĩ Fenno có thể miêu tả là cực kì cuồng nhiệt, lúc trước vì muốn giành được vé xem biểu diễn, nên ngay từ sáng sớm cô đã lôi Dịch Noãn đến giúp cô đoạt vé, ba người cùng đi đoạt vé ấy vậy mà đến một cái vé cũng không cướp được.

Cố Họa cũng vì vậy mà buồn bực vài ngày, đúng lúc này nhà trường lại tổ chức một cuộc thi ca hát, giải nhất sẽ được nhận một vé tham gia buổi biểu diễn của Fenno, vì để tăng tỉ lệ chiến thắng, Cố Họa lôi cả Dịch Noãn và Vu Khê Vũ cùng tham gia.

Dịch Noãn không may đã bị loại từ vòng sơ loại, giờ chỉ còn Cố Họa và Vu Khê Vũ tham gia chung kết.

Cố Họa vốn đang uể oải nhưng nghĩ đến Fenno liền lập tức lấy lại tinh thần, "Trận chung kết khi nào diễn ra?" Cố Họa hỏi.

Vu Khê Vũ trợn tròn mắt, "Chiều thứ sáu tuần sau! Cậu đã chuẩn bị xong bài hát chưa?"

Cố Họa gật đầu, "Rồi, mình muốn hát bài Dũng cảm của Fenno." lúc Cố Họa nói đến dũng cảm, đôi mắt cô như lóe lên ánh sáng.

Mỗi ngày cô đều phải đuổi theo Tần Giao, thật sự rất mệt, tự an ủi bản thân rằng không được buông tay, nhưng cũng có lúc không tránh được tổn thương, thậm chí đôi lúc bản thân cô còn hoài nghĩ mình làm vậy thì đổi lại được gì.

Có những lúc buổi tối cô chờ Tần Giao về nhà, bài hát "Dũng cảm" của Fenno đã vang lên trong tai nghe, bài hát này là sự cổ vũ cho Fenno dũng cảm theo đuổi ước mơ, nhưng cũng trong buổi tối yên tĩnh đó nó cũng là một sự động viên cho Cố Họa mọi lúc "Dũng cảm". Cũng chính là ngày đó, Cố Họa trở thành fan của Fenno.

Rất nhanh đã đến ngày diễn ra trận chung kết, Cố Họa mặc một cái váy dài màu trắng in hình trăng non, mái tóc dài buông xuống trên vai Cố Họa, nghe người dẫn chương trình giới thiệu, Cố Họa điều chỉnh lại hơi thở, xách váy chuẩn bị bước lên sân khấu.

Ánh đèn trong hậu trường quá mờ, khiến Cố Họa không nhìn thấy đạo cụ dưới chân, giày cao gót bị vướng vào đạo cụ, làm cô bị trượt chân ngã rất nặng.

Dịch Noãn nắm hai bàn tay nhỏ lại, hào hứng chờ Cố Họa lên sân khấu, "Sao Cố Họa vẫn chưa lên sân khấu, chẳng lẽ chưa đến lượt cậu ấy sao?"

Hướng Hàn chỉ vào bảng cổ vũ trên tay cổ, trêu ghẹo nói: "Có thể là cậu giơ sai, nên Cố Họa không muốn lên sân khấu đó."

"Hả?" Dịch Noãn nhìn bảng trên tay của mình, mặt trên viết "Khê Vũ Khê Vũ, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi", Dịch Noãn xấu hổ cười hai tiếng, lấy ra một bảng cổ vũ khác từ trong túi xách, "Mình căng thẳng quá nên lấy sai rồi."

Trước khi Dịch Noãn lấy ra, người trong hậu trường ồn ào chạy đến, tiếp theo là tiếng hét hoảng hốt của Vu Khê Vũ, "Dịch Noãn mau gọi xe cứu thương đi!"

Nụ cười Dịch Noãn cứng đờ, lập tức chạy tới hậu trường, Hướng Hàn nhận thấy không ổn, cũng vội vàng đi theo.

Dịch Noãn đẩy mọi người ra, liền nhìn thấy Vu Khê Vũ tay chân luống cuống quỳ xuống bên cạnh Cố Họa, mặt Cố Họa trắng bệch không còn một giọt máu. Dịch Noãn cố nén nước mắt, xe cứu thương rất nhanh đã tới, hai người đi theo xe cấp cứu tới bệnh viện.

Hướng Hàn nhìn thấy Dịch Noãn đang rất hoang mang hoảng sợ, cũng lo lắng chạy tới bệnh viện, Dịch Noãn lo lắng không yên cứ đi đi lại lại.

"Đã báo cho ba mẹ Cố Họa chưa?" Hướng Hàn hỏi.

Dịch Noãn lắc đầu, "Chú và dì đang đi du lịch, không thể trở về ngay bây giờ, làm sao bây giờ đây......"

Dịch Noãn đột nhiên nghĩ ra điều gì, vội vàng lấy điện thoại trong túi ra, Hướng Hàn lúc này mới chú ý vết máu trên tay Cố Họa, "Dịch Noãn, cậu bị thương rồi!"

Dịch Noãn ngây ngốc lau vết máu vào quần áo mình, "Đây là...... máu của cô ấy......"

Cô run rẩy gọi điện thoại, cố gắng giữ cho mình tỉnh táo. Đúng lúc này bác sĩ lại mang quần áo của Cố Họa ra, Hướng Hàn nghĩ đến vết máu trên tay Dịch Noãn, sợ cô nhìn thấy máu trên quần áo Cố Họa lại càng lo lắng hơn, liền cầm lấy quần áo Cố Họa.

Tần Giao vừa kết thúc cuộc họp, đang trên đường trở về khách sạn liền nhận được cuộc gọi của Dịch Noãn, Tần Giao chưa kịp nói thì tiếng khóc của Dịch Noãn đã vang lên trong điện thoại.

"Anh...... Họa đã xảy ra chuyện......" câu nói đứt quãng, Tần Giao nghe được Dịch Noãn đang sợ hãi, trong đầu anh đột nhiên hiện ra hình ảnh Cố Họa sắc mặt trắng bệch.

Tần Giao nghĩ đến bộ dạng tủi thân của Cố Họa trước khi anh đi, anh muốn điều chỉnh lại bản thân, nhân cơ hội đi công tác để trốn tránh, nhưng lại không ngờ rằng trong khoảng thời gian tránh né ngắn ngủi này Cố Họa lại xảy ra chuyện.

Tần Giao tận lực vẫn duy trì bình tĩnh, "A Noãn, em gọi điện cho bác sĩ đi. Em đừng sợ, anh sẽ trở về ngay lập tức." Tần Giao an ủi Dịch Noãn đang hoảng sợ.

Rồi tiếp tục nói, "Cố Họa sẽ không sao đâu." Những lời này không chỉ an ủi Dịch Noãn mà cũng là an ủi bản thân Tần Giao.

Dịch Noãn nức nở nhìn xung quanh, "Không có...... Không có bác sĩ, Họa chảy rất nhiều máu, bác sĩ...... Bác sĩ đều đang ở trong phòng mổ."

Hướng Hàn lấy điện thoại Dịch Noãn, "Xin chào, tôi là Hướng Hàn bạn học của Dịch Noãn và Cố Họa, bây giờ Cố Họa đang trong phòng phẫu thuật, tình hình cụ thể chúng tôi cũng không rõ ràng lắm, đợi lát nữa tôi sẽ gửi định vị bệnh viện cho anh."

Tần Giao giờ phút này cũng không có thời gian tìm hiểu nam sinh trong điện thoại là ai, dặn dò nói, "Vậy phiền cậu, bây giờ tôi sẽ trở về ngay."

Hai người cúp máy, Hướng Hàn gửi định vị bệnh viện cho Tần Giao rồi trả lại điện thoại cho Dịch Noãn.~Còn tiếp~

______________________

Lời của edit: Mặc dù mik vẫn còn khá bận, dl ngập đầu nhưng mình sẽ cố sắp xếp tg để ra chương ms nha, không để mn chờ quá lâu đâu?. Chúc mn đọc truyện vui vẻ!?