Tác giả: Trường Diệp
Edit: ChiiChoo
Beta: Hikaririiin_
______________________
Cố Họa ngồi ở ghế phụ âm thầm cổ vũ cho bản thân, Tần Giao nhìn thấy mắt Cố Họa từ kính chiếu hậu, cảm giác được cô có hơi không tự nhiên, nghĩ đến ban ngày cô lớn mật như thế nào mà bây giờ lại rụt rè, khóe miệng hơi nhếch.
Cố Họa lấy điện thoại từ trong túi ra định đeo tai nghe vào, do dự một lát lại cất điện thoại đi.
"Chuyện này......" Cố Họa đánh vỡ bầu không khí yên lặng trong xe.
"Ừ?" Tần Giao vô thức để lộ ra sự tò mò.
"Anh trai, anh thích cô gái như thế nào?" Lời vừa thốt ra, Cố Họa căng thẳng nhắm mắt lại, môi mím thật chặt, trong lòng tự mắng bản thân: A! Cố Họa mày điên rồi sao! Không phải nói tấn công từ từ sao! Mới qua có hai phút, hiện tại rút lại có kịp không!
"Ha ha..... Hình như hơi nóng." Cố Họa dùng tay phẩy phẩy gió, hít thở để giảm bớt căng thẳng trong lòng.
Tần Giao ngay lúc đứng chờ đèn đỏ, quay đầu nghiêm túc nhìn Cố Họa. Cố Họa nhận thấy được ánh mắt của Tần Giao thì sắc mặt đỏ bừng, tuy rằng ban ngày bản thân rất chủ động, nhưng rốt cuộc vẫn là một người mới yêu lần đầu.
"A, tại sao lại nóng như vậy!" Cố Họa mở cửa sổ xe, quay sang cửa sổ giả bộ hóng gió, Tần Giao liền đóng lại.
"Như vậy sẽ cảm lạnh!"
Xe lại bắt đầu chạy, đề tài xấu hổ vừa rồi giống như đã qua, Cố Họa trong lòng yên lặng chìm vào giấc ngủ. Khi đến trước cửa nhà, Cố Họa mới tỉnh dậy.
Cố Họa tháo dây an toàn, "Cảm ơn anh trai, anh lái xe trở về nhớ chú ý an toàn nha."
Đẩy cửa xe ra xuống xe. Tần Giao ừ một tiếng, cũng xuống xe theo.
"Cố Họa." Lời nói của Tần Giao nghe nhẹ nhàng nhưng không có một chút cảm xúc nào vang lên. Cố Họa ngoan ngoãn đứng yên, siết chặt hai tay, giống như một học sinh bị giáo viên phạt đứng.
"Tôi thích những cô gái bằng tuổi tôi." Tần Giao trịnh trọng nói, "Được rồi, em vào đi."
Cố họa nghe được Tần Giao nói thì sửng sốt một chút, xoay người bước đi, một bên che miệng cười trộm: Cái lí do này thật sự rất tốt nha! Suy nghĩ nửa ngày để cho cô câu trả lời này sao?
Tần Giao nhìn thấy Cố Họa thân người hơi run, còn tưởng rằng cô đang khóc, tâm tình trở nên có chút không tốt.
Trên đường trở về, Tần Giao nghiêm túc tự hỏi, có phải nữ sinh tuổi dậy thì đều dễ dàng nảy sinh hâm mộ với nam sinh hay không. Câu hỏi của Cố Họa rất rõ ràng, chỉ có điều, anh suy nghĩ một đường mới nghĩ được câu trả lời này. Không đến mức đả kích đến Cố Họa, chỉ có thể làm cho Cố Họa hết hy vọng.
Tần Giao cảm thấy đối với tâm tư của cô thấy rất khó giải quyết, nếu như cô có ý xấu thì còn tốt, anh sẽ không mềm lòng. Nhưng cố tình lại là tình cảm rung động của nữ sinh, anh ngược lại có chút không biết làm sao.
Cố Họa về đến nhà thì cứ một mực ngây ngô cười, ngay cả Cố Nghị cũng không thể chịu đựng được nữa, "Con gái, hôm nay con bị sao vậy? Hay là sốt đến choáng váng ở đâu rồi?"
Lâm Tú Nhã bưng tới một đĩa trái cây, "Hôm nay đi chơi cùng với Dịch Noãn vui đến vậy sao." Sau đó đưa cho hai người một người một miếng hoa quả.
Cố Họa gật gật đầu, " Đúng vậy hôm nay con chơi rất vui."
Cố Nghị cùng Lâm Tú Nhã hai người nhìn nhau trao đổi ánh mắt, Cố Nghị gập lại tờ báo ho khan hai tiếng, "Khụ khụ, cái kia, con gái..."
Cố Họa ăn hết trái cây rồi nhìn Cố Nghị, "Làm sao vậy ba?"
Nhìn Cố Nghị vẻ mặt khó xử, Cố Họa đáy lòng nghĩ tới hàng vạn tình huống: Chẳng lẽ mình không phải con gái ruột? Không đúng, trong tiểu thuyết làm gì chuyện này! Hay là cha mẹ muốn ly hôn? Cũng không phải, bầu không khí vừa rồi cũng không giống! Trong nhà phá sản? Nhìn qua cũng không giống như sắp phá sản mà......
"Chuyện là cha và mẹ con chuẩn bị đi du lịch cùng nhau." Cố Nghị ấp úng mà nói.
Cố Họa thở dài nhẹ nhõm một hơi, bình tĩnh mà trả lời "Vâng.", lại tiếp tục lấy một miếng trái cây.
"Hả? Phản ứng của con là sao vậy?" Lâm Tú Nhã hỏi.
Cố Họa suy nghĩ một hồi, "Ba mẹ hai người đi chơi vui vẻ nhớ gửi ảnh cho về cho con nhé!"
"Con vừa mới lên cấp ba, ba mẹ liền đi ra ngoài chơi, con có trách ba mẹ không ở bên cạnh con không?" Cố Nghị thử nói.
Cố Họa nhớ lại một chút, "Nhưng mà ba mẹ đã chăm sóc con 17 năm." Cố Họa cười cười, "Còn nữa, có dì Lý chăm sóc con mà, dì Lý so với mẹ nấu ăn ngon hơn nhiều." Nói xong, hướng về Lâm Tú Nhã thè lưỡi.
Lý Ngọc lan bưng một ly sữa bò đi tới đưa cho Cố Họa, Cố Họa cười tủm tỉm mà nói: "Cảm ơn dì Lý."
Dì Lý sờ đầu Cố Họa rồi nói với Lâm Tú Nhã và Cố Nghị, "Tiên sinh, phu nhân, hai người cứ yên tâm mà ra ngoài chơi tôi sẽ chăm sóc thật tốt tiểu thư." Cố Họa cũng gật đầu phụ họa.
Lâm Tú Nhã nhìn nhìn Cố Họa, dặn dò nói, "Nếu vậy con phải thật nghe lời dì Lý đừng để xảy ra chuyện gì." Cố Họa dơ tay lên "Ok", nghịch ngợm mà nói, "Ok Ok, thỏa thuận thành công."
Mấy ngày kế tiếp, Cố Họa ngày ngày đi học rồi lại tan học, không có lại đi quấy rầy Tần Giao, quan trọng nhất là không có cơ hội. Dịch Noãn mấy ngày nay đều là ở nhà Cố Họa, Tần Giao bận quá, đã vài ngày không có về nhà.
Thứ hai là Dịch Noãn hỏi cô đã làm gì Tần Giao chưa, ngày đó buổi tối Tần Giao về nhà thì biểu tình khó có thể miêu tả, cho dù cô ấy có hỏi như thế nào, Tần Giao đều không nói một lời.
Trước hai ngày lúc Cố Nghị cùng Lâm Tú Nhã xuất phát đi du lịch, Cố Họa đột nhiên nghĩ đến một kế hoạch thật hoàn hảo. Cô lập tức nói với Dịch Noãn, hai người nói xong đều vô cùng vui vẻ.
Buổi tối, Cố Họa tri kỉ pha trà cho Cố Nghị, lại giúp Lâm Tú Nhã gọt trái cây, nịnh nọt hỏi, "Ba mẹ, có hài lòng không?"
Cố Nghị cùng Lâm Tú Nhã đoán chừng Cố Họa lại có chuyện gì muốn xin, cố ý làm giá nói, "Cũng tạm ổn."
Cố Họa chân chó lấy cho Cố Nghị tờ báo, Cố Nghị vừa xem báo, vừa hưởng thụ Cố Họa bóp vai, "Ba thân yêu của con, con muốn đến nhà A Noãn ở, ba nói xem có được không ạ?"
"Chẳng phải con cũng thường xuyên đến nhà A Noãn ở sao? Vậy thì cứ đi thôi." Cố Nghị thuận miệng nói.
Cố Họa thở dài, "Con muốn là khi hai người đi du lịch, con đến nhà A Noãn ở, chờ khi nào hai người chở về, con lại về nhà."
Sau đó, Cố Họa chạy đến Cố Nghị trước mặt ngồi xổm xuống, nhìn lên Cố Nghị, chớp chớp đôi mắt, làm nũng nói, "Ba ba, đi mà...!."
Cố Nghị run run, mắt nhìn biểu tình của Lâm Tú Nhã, đem tờ báo che lại ánh mắt của cô, "Chuyện này con hỏi mẹ đi, ba không làm chủ được."
Cố Họa lập tức thăm dò tình huống, chạy đến trước mặt Lâm Tú Nhã, "Đi mà mẹ....."
Lâm Tú Nhã xoa đầu cô, "Không được gây phiền toái cho Dịch Noãn."
Cố Họa vui vẻ mà nhảy vài cái, "Mẹ là tốt nhất!"
Cố Nghị hơi chua chát, "Vậy ba ba không tốt sao?"
Cố Họa chạy tới khoác tay Cố Nghị, "Ba ba cũng tốt."
Người một nhà vui vẻ hòa thuận. Ầm ĩ một lúc, Cố Họa lên lầu trở về phòng mình.
Dịch Noãn cất điện thoại đi, quan tâm hỏi, "Thế nào thế nào? Chú dì đồng ý không?"
Cố Họa đắc ý gật gật đầu, "Đây là đương nhiên!"
"Cô bé, sắp bắt đầu cùng gia ở chung rồi, có cao hứng không?" Cố Họa cười xấu xa, nhéo cằm Dịch Noãn hỏi.
Dịch Noãn lộ ra biểu tình ghét bỏ, lại thay đổi thành một bộ dáng thụ sủng nhược kinh, khoa trương mà trả lời, "A... em thật là vui vẻ..! Đây quả thực là vinh hạnh của em nha."
Cố Họa bĩu môi, "Tại sao cậu lại không thẹn thùng chứ?"
Dịch Noãn mở điện thoại ra tiếp tục xem, "Miễn dịch. Thuận tiện sửa một chút, nói chính xác là cậu ở chung với anh của mình."
Cố Họa gật đầu kết luận, "Lại tiến một bước đến thành công! Fighting!"
Sau đó liền cầm quần áo chuẩn bị đi tắm rửa, thuận tiện hướng về phía Dịch Noãn ghé vào giường nói, "Cô bé, ngoan ngoãn chờ gia tắm xong rồi ra nha!"
Dịch Noãn một chút đều không có nhìn đến cô, có lệ xua xua tay, chuyên tâm mà nhìn điện thoại.
Cố Họa tắm xong rồi sấy tóc, lập tức bổ nhào vào trên giường, "Little Girl, gia tới rồi." Giường nảy lên hai cái, Dịch Noãn lại bất vi sở động.
Cố Họa thấy Dịch Noãn rầu rĩ không vui, hỏi "Làm sao vậy, vừa rồi vẫn ổn mà?"
Dịch Noãn quay đầu đáng thương hề hề mà nhìn Cố Họa, "Họa......"
"Ừ." Cố họa không biết đã xảy ra cái gì, chỉ có thể ôn nhu mà trả lời, ý bảo Dịch Noãn còn có mình.
"Cố Họa.... Có chuyện rồi......" Dịch Noãn nói, giọng điệu không chắc chắn cùng lo lắng.
"Làm sao vậy? Có chuyện gì? Cậu đừng quá lo lắng." Cố Họa trấn an nói.
"Mọi người nói Hướng Hàn ngày mai xin nghỉ."
Dịch Noãn trả lời. Cố Họa nhẹ nhàng thở ra, "Mình còn tưởng có chuyện gì đâu, vậy là nói cậu ấy ngày mai có việc bận."
Dịch Noãn lắc đầu, "Nhưng mà các cô ấy bảo hôm nay có một nữ sinh tới đón cậu ấy, Hướng Hàn còn cùng nữ sinh kia nói chuyện, hai người có vẻ rất quen thuộc."
Dịch Noãn bắt đầu liên tưởng: Hướng Hàn chẳng lẽ có ý với nữ sinh kia? Hay Hướng Hàn là một đôi với cô ấy? Hướng Hàn về sau sẽ kết hôn với cô ấy sao?
Dịch Noãn trong nỗi buồn sâu thẳm liền bộc phát trí tưởng tượng của mình để suy nghĩ lung tung.
Cố Họa nhìn Dịch Noãn đang ngẩn người, càng ngày càng thương tâm, gõ đầu cô ấy hỏi "Cậu đó biết được tin tức này từ chỗ nào?"
Dịch Noãn mở điện thoại ra, mở ra lịch sử trò chuyện, Cố Họa nhìn tên nhóm: Fans hâm mộ số một của Hướng Hàn.
Cố Họa xem xong lịch sử trò chuyện, thuận tiện nhìn xuống Dịch Noãn ở trong nhóm có bao nhiêu sôi nổi, sau đó phát hiện Dịch Noãn lại là nhóm trưởng. Cố Họa dựng cái ngón tay cái với Dịch Noãn.
"Nhìn không ra nha A Noãn, cư nhiên còn lập ra nhóm fans, tên nhóm còn là: Gia đình bà xã của Hướng Hàn."
Dịch Noãn mặt mất tự nhiên đỏ bừng, nói sang chuyện khác, "Chuyện này không phải trọng điểm, trọng điểm là Hướng Hàn đi cùng xe nữ sinh nha!"
Cố Họa click mở hình ảnh trong nhóm, phóng to lên nhìn, "Hướng Hàn cũng không phải lên xe của phú bà, hơn nữa thì nhìn hai người cũng không quá thân mật."
Dịch Noãn nhìn kỹ xem, hai người nhìn chung thì không có bất kỳ hành động thân mật nào, tâm tình trở nên tốt hơn, chỉ là vẫn là có một chút lo lắng, "Nhưng mà......."
Cố Họa thở dài, "Không có nhưng mà, ngày mốt Hướng Hàn sẽ đến, cậu có thể hỏi cậu ấy có quan hệ gì với cô gái đó."
Dịch Noãn vội vàng lắc đầu, "Hướng Hàn sẽ thấy mình là người hay xen vào chuyện của người khác mất, hay là thôi đi."
Cố Họa xem Dịch Noãn rối rắm thành như vậy, rất muốn nói cho cô: Đừng nghĩ lung tung, Hướng Hàn sớm hay muộn là của cậu thôi.
Dịch Noãn rối rắm cả đêm, trằn trọc khó ngủ, ngày hôm sau mạnh mẽ lấy tinh thần nghe giảng bài, tan học thì lại nhìn chỗ của Hướng Hàn phát ngốc.
Thật vất vả trải qua xong một ngày, Dịch Noãn nghĩ đến ngày hôm sau liền có thể nhìn thấy Hướng Hàn, cảm xúc lại tăng vọt.
Dịch Noãn giúp Cố Họa thu dọn đồ đạc. Cố Nghị lái xe đưa hai người đưa đến nhà Tần Giao,
"Con gái, đừng xảy ra chuyện gì nha. Chờ ba cùng mẹ con trở lại, liền tới đón con." Cố Nghị dặn dò nói.
Cố Họa gật đầu, "Con biết rồi."
Hai người kéo hành lý vào phòng, Cố Họa ở phòng đối diện Dịch Noãn, cũng là bên cạnh phòng Tần Giao.
Dịch Noãn xem phim xong thì đã ngủ, Cố Họa đắp cho cô ấy một chiếc chăn mỏng, rón ra rón rén đi ra khỏi phòng Dịch Noãn rồi đóng cửa lại.
Cố Họa nhìn thời gian, đã 12 giờ, có chút thất vọng hôm nay không có nhìn thấy Tần Giao.
Cố Họa xuống lầu mở đèn lên, lấy cho mình một cốc sữa bò nóng, đang chuẩn bị bưng sữa bò lên lầu thì cửa lại được mở ra.
~Hết~
_____________________________
Lời của editor: Quà noel ❄☃?? cho mọi người!