Chuông điện thoại lúc này cũng đột ngột vang lên, anh vội nghe máy, giọng nói quen thuộc vang lên trong micro: "Vân Sơn, Cố Vân Khê đã xảy ra chuyện, hiện đang hôn mê bất tỉnh. Cậu ngay lập tức dẫn đội y tế tốt nhất trong nước đến HK. Nhớ kỹ, không tiếc bất cứ giá nào cứu sống cô ấy, tuyệt đối không được để cho cô ấy có việc gì. Không chỉ chúng ta mà ngay cả quốc gia cũng đang cần cô ấy.”
Hốc mắt Hoắc Vân Sơn đỏ lên: "Phải.”
“Hoắc lão gia bên kia cũng đã nhận được tin, hiện đã bay thẳng tới HK, trễ nhất ngày mốt có thể tới.”
“Vâng.”
Cố Vân Khê nằm trên giường bệnh hai mắt nhắm chặt, không nhúc nhích, ánh đèn hơi vàng chiếu lên khuôn mặt tái nhợt của cô, càng khiến cô trông yếu đuối hơn.
Tề Thiệu run rẩy tay vuốt v e mặt của cô, cảm giác lạnh như băng này làm cho tâm hắn đau như d.a.o cắt, cô làm sao có thể lạnh như vậy?
“Tiểu Khê, có phải em lạnh lắm không, anh giúp em làm ấm tay.”
“Tiểu Khê, em nhất định phải khỏe lên, xin em, mở mắt ra nhìn anh đi.”
“Tiểu Khê, anh không thể không có em, em đã hứa sẽ theo anh đến đầu bạc.”
“Tiểu Khê, em đã nói sẽ sinh em bé cho anh, em đã nói, không thể nói không giữ lời.”
“Tiểu Khê, Tiểu Khê, em mau tỉnh lại, anh mua đồ ăn ngon cho em, em muốn ăn gì, em nói đi.”
Hắn từng tiếng từng tiếng kêu lên vô cùng bi thương, trong lòngcũng tràn đầy bất lực cùng sợ hãi.
Hắn thậm chí còn không dám dùng sức ôm cô, bác sĩ nói, mặc dù đã tiêm cầm m.á.u cho cô rồi, nhưng trong sọ cô vẫn còn chảy máu, nhất thời không ngừng lại được.
Hắn sắp điên rồi, tại sao có thể như vậy?
Đổng tiên sinh nhìn thấy hắn bất lực quỳ xuống bên giường bệnh, tiếng gọi càng ngày càng thê lương, hốc mắt ông cũng không khỏi đỏ lên.
Bọn họ đẹp đôi đến như vậy, phải nói là Kim Đồng Ngọc Nữ, hiện tại sao lại biến thành như vậy? Kẻ nào tàn nhẫn như vậy chứ, ngay dưới mắt bọn họ lại muốn ra tay g.i.ế.c người.
“Tề Thiệu, cậu bình tĩnh một chút, hiện tạiTiểu Khê đang rất cần cậu.” Cố Vân Khê hiện đang hôn mê, Tề Thiệu hiện không chỉ là chồng của cô, mà còn là người duy nhất có thể quyết định bước điều trị tiếp theo như thế nào?
Tề Thiệu nhắm mắt lại, đúng vậy, hắn không thể sụp đổ được, hắn nhất định phải chống đỡ. “Đúng vậy, cô ấy cần tôi.”
Tiếng gõ cửa lúc này bất chợt vang lên: "Bác sĩ Tưởng tới rồi.”
Là một chuyên gia khoa não rất nổi tiếng của HK, sau khi xem phim xong, ông ấy hơi nhíu mày, nói: "Lượng m.á.u chảy hơi nhiều, tôi đề nghị mau chóng làm phẫu thuật mở sọ, chuyện này càng nhanh càng tốt, không nên kéo dài."
“Phẫu thuật mở sọ?” Tề Thiệu vừa nghe liền thay đổi sắc mặt: “Các người có thể đảm bảo thành công là 100% không?”
Bác sĩ Tưởng im lặng, hắn đang nói cái quỷ gì vậy chứ? Cho dù là cuộc phẩu thuật nhỏ cũng không thể chắc chắn 100% được. "Điều này không thể, chỉ cần phẫu thuật thì đều sẽ có rủi ro.”
Quên đi, nếu người nhà bệnh nhân đã không đồng ý thì ông cũng không thể làm gì khác.
Ai ngờ, Tề Thiệu nói một câu: "Tôi muốn cô ấy an toàn 100%, không chấp nhận thất bại.”
Bác sĩ Tưởng cảm thấy ông ta hiện tại không có cách nào để giao tiếp với hắn được nữa, dù sao ông ta cũng chỉ là bác sĩ, chứ không phải thần. “Vậy tôi cũng không có biện pháp nào khác, tạm biệt.”
Ánh mắt Tề Thiệu bỗng lạnh xuống, nói: "Không được đi, trước khi vợ tôi tỉnh lại thì không ai được đi.” .
||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! |||||
“Cậu..." Bác sĩ Tưởng hiện tại cũng rất tức giận, nhưng khi ông vừa quay đầu định tiếp tục đi thì đã thấy họng s.ú.n.g đen đang nhắm ngay mình, không khỏi than một tiếng. Mẹ ơi, cái tên này đã điên rồi.
“Suỵt.” Tề Thiệu phất phất tay, nói: "Mời bác sĩ Tưởng sang phòng bên cạnh ngồi một lát, bác sĩ Tưởng, ngài cứ tiếp tục nghiên cứu bệnh tình của vợ tôi đi. Cô ấy tốt, thì tất cả mọi người đều tốt. Nhưng nếu cô ấy không tốt, thì các người cũng cùng nhau xong đời đi.”
Bác sĩ Tưởng:...... Đây là muốn bọn họ chôn cùng vợ hắn luôn sao? Hắn sẽ không điên đến mức như vậy chứ?
Trong một khoảng thời gian ngắn có rất nhiều các bác sĩ nổi tiếng tới đây, bọn họ cùng nhau hội chẩn, nhưng mỗi người cũng đều có phương pháp riêng của mình.
Nhìn chung thì, Tây y đề nghị mổ sọ, phẫu thuật càng sớm càng tốt. Còn Đông y thì bảo thủ trị liệu, muốn dùng châm cứu để cầm m.á.u trước.
Hai bên đều đưa lý do riêng của mình, không ai nhường ai.
Mà Tề Thiệu từ trước đến nay được ca ngợi là thông minh tuyệt đỉnh như thế nào thì vào giờ khắc này hắn lại vô cùng bàng hoàng, hắn không biết nên lựa chọn như thế nào mới tốt.