Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 608




Đoạn đường này đoàn người mênh m.ô.n.g cuồn cuộn, xếp hàng nghiêm chỉnh.

Tề Thiệu đưa cô đến phòng nghỉ của cô dâu, thuận tay giúp cô sửa tóc: “Tiểu Khê, em ở lại đây một lát, anh đi tiếp khách.”

“Được, anh mau đi đi.”

Trong phòng nghỉ của cô dâu tụ tập tất cả nữ sinh đang líu ríu nói cười rôm rả, Cố Vân Thải đem điểm tâm và kẹo cưới chia cho mọi người ăn, mọi người vui vẻ nói chuyện phiếm.

Hoắc Minh Duyệt và Vân Vân làm phù dâu, một tấc không rời ở bên cạnh Cố Vân Khê.

Hoắc Minh Duyệt nhịn không được sờ lên hỉ phục: “Chị Tiểu Khê, hôm nay chị đẹp quá, lần đầu tiên em biết mũ phượng khăn quàng vai có thể làm áo cưới, lúc em kết hôn cũng sẽ không chọn mặc váy cưới mà mặc hỉ phục truyền thống này, cả người đỏ rực, có không khí vui mừng lại còn xinh đẹp, càng phù hợp hơn với tiêu chuẩn cái đẹp của đất nước chúng ta.”

Cố Vân Khê cười tủm tỉm trêu ghẹo cô: “Đầu tiên, em phải có một người bạn trai, hôm nay có rất nhiều anh đẹp trai đến đây, em coi trọng ai, chị giúp em giật dây.”

Hoắc Minh Duyệt chớp chớp mắt: “Chọn ai cũng được sao?”

Cố Vân Khê vội sửa lại: “Người nào đã có đối tượng thì không được.”

“Em cũng muốn chọn một anh đẹp trai.” Thi Vân Vân hăng hái bừng bừng giơ tay. “Em thích nam sinh đẹp trai.”

“Đều có thể. Cố Vân Khê vui vẻ. “Chị, chị cũng chọn đi, nên chọn một người thuận mắt, nói không chừng có duyên phận.”

Cố Vân Thải làm người chủ hôn ở phía nhà gái, bận rộn bốn phía, làm gì có thời gian nghĩ đến việc linh tinh khác.

“Người xưa đều nói phụ nữ kết hôn liền thích làm bà mai, một chút cũng không sai.”

Cố Vân Khê liếc mắt xem thường, không phải cô đang suy nghĩ thay mọi người sao.

Học sinh cô dẫn theo có hiểu biết nhất định, dù xem xét nhân phẩm tố chất hay năng lực cũng không thành vấn đề, bọn họ cũng không dám xằng bậy với chị em tốt của cô.

Điều kiện của chị em nhà mình cũng không kém, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, đúng không?

“Đây là cơ hội ngàn năm có một cho mọi người, mọi người xem xét rồi quyết định đi.”

Cơ hội khua chiêng gióng trống như vậy, ước chừng cũng chỉ có một lần trong đời.

Thân thích bằng hữu nhà trai đều là thương nhân, mà thân thích bên phía nhà gái một nửa là thương nhân, một nửa là theo con đường học thuật, nhóm người này chỉ có Cố Vân Khê tiếp đãi.

Cố Hải Triều ở bên ngoài vội vàng kêu lên: “Tiểu Khê, có khách tới, em mau qua đây đón khách.”

Người tới đều là đồng nghiệp và bạn bè của Cố Vân Khê.

Cố Vân Khê kỳ thật không muốn mời nhiều người như vậy, thân thích bằng hữu nhà mình bày mấy bàn cơm ăn trong vui vẻ là được, nhưng đi dạy trong trường học sẽ bị người ta chủ động hỏi tới, ngay cả ông Triệu ở Trung tâm Hàng không Vũ trụ cũng gọi điện thoại tới hỏi. Cô cũng không biết chuyện cô kết hôn vì sao lại truyền ra ngoài?

Nhưng nếu đã như vậy, cô dứt khoát phát một vòng thiệp mời kết hôn, về viẹc khách mời có tới hay không đều không sao cả.

Kết quả, tất cả đều tới, còn có người không mời cũng tự tới.

“Anh cả, có đủ bàn tiệc không?”

Cố Hải Triều cũng không nghĩ tới sẽ có nhiều người tham dự như vậy: “Trước đó anh đã chuẩn bị thêm năm bàn, hẳn là đủ rồi.”

Hai người đang nói chuyện, một giọng nói vang lên: “Cố Vân Khê.”

Đoàn người đi tới, đi đầu là người đã lâu không gặp, boss của Uy Nhuyễn.

“George? Sao ông lại tới đây?” Cố Vân Khê nhớ mình không mời ông ta, nhịn không được nhìn về phía Tề Thiệu, Tề Thiệu khẽ lắc đầu với cô, anh cũng không mời.

Đây coi như là một nhóm người không mời tự tới, nhưng có thể đuổi đi bọn họ đi sao?

George đánh giá Cố Vân Khê vài lần, không thể không thừa nhận, lúc con gái kết hôn là xinh đẹp nhất, mặc lên trang phục cưới đặc biệt của đất nước này càng hợp với cô hơn.

“Không hoan nghênh?”

“Cầu còn không được.” Cố Vân Khê còn có thể nói gì bây giờ?

George tự mình tới thì xã giao qua loa tùy tiện liền coi như xong, nhưng ông ta còn mang theo một nhóm người.

“Để tôi giới thiệu, đây là đối tác hợp tác của tôi, Jennifer…”

Đều là bạn bè hợp tác làm ăn ông ta mời tới, ý định cùng nhau khảo sát thị trường Hoa Hạ.

Đầu Cố Vân Khê muốn trướng lớn, bọn họ đều là mấy ông lớn có tiền, nên chiêu đãi như thế nào mới không thất lễ đây?

Đây vốn nên là trách nhiệm của Bộ Ngoại Giao, sao trước đó bọn họ lại không tiết lộ một chút tin tức nào?

“Anh nhỏ, anh qua đây phụ trách chiêu đãi khách thay em, dẫn bọn họ tới phòng nghỉ ngơi của khách quý.”

“Được.” Cố Hải Ba lập tức hướng về phía đám người George làm tư thế mời.

Này một đám người nước ngoài lập tức thu hút vô số chú ý: “Thật lạ, sao lại có cả người nước ngoài đến làm khách? Tề Minh Châu, cháu có biết bọn họ là khách do bên nào mới đến không?”

Tề Minh Châu im lặng: “Chú tôi du học ở nước ngoài nhiều năm, chắc là bạn của chú ấy.”

Một vị khách khác không nhịn được nói: “Sao tôi lại cảm thấy bọn họ có vẻ giống bạn bè của cô dâu hơn?”