Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 547




Cố Vân Khê vẻ mặt kỳ quái, tựa hồ đang nói, người này có bệnh sao?

“Cho nên?” Tay cô đút trong túi hơi khẽ động, đầu óc xoay chuyển rất nhanh.

Ian là ở hai tháng trước trời xui đất khiến theo dõi cô, không tra không biết, vừa tra anh ta liền không khỏi giật nảy mình. "Tôi có chứng cứ nghi ngờ cô là gián điệp nước ngoài được cài vào dây."

Cố Vân Khê không dám tin mở to hai mắt nhìn anh ta, sau đó nổi giận, thét lên nói: "Mẹ nhà anh, anh mới là gián điệp, cả nhà anh đều là gián điệp!!! Đúng là bệnh thần kinh.”

Phản ứng của cô nằm ngoài dự liệu của Ian. "Cô đang chột dạ sao?”

Cố Vân Khê tức cười, nói: "Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do, anh mau đưa giấy tờ xác minh thân phận của mình cho tôi xem. Tôi còn đang nghi ngờ anh là kẻ giả mạo đây.”

Ian giơ tờ giấy xác minh thân phận trước mặt cô, nói: "Cô thân là người nước ngoài, lại xuất hiện trong hạng mục cơ mật, chuyện này hình như không được bình thường cho lắm?” Thần sắc anh ta ý vị thâm trường, nói: "Trừ phi cô có thể chứng minh cho chúng tôi thấy mình không phải gián điệp.”

Loại chuyện ma quỷ này chỉ có thể hù dọa một chút tiểu cô nương không rành thế sự mà thôi, chứ không thể dọa được Cố Vân Khê.

"Có một điều luật bảo vệ nhân quyền trong các công ước quốc tế, đó là nguyên tắc giả định vô tội, và trước khi xét xử, người bị buộc tội là vô tội. Vì vậy, tôi không có nghĩa vụ chứng minh điều đó, mà nghĩa vụ chứng minh tôi là gián điệp là thuộc về các anh."

Nếu có chứng cớ, Ian sẽ không có hành động như vậy.

“Cô rất thông minh. "Ian nhướng mày, bộ dáng nắm chắc phần thắng, cười nói: " Nhưng cô đừng quên, đây là tội ‘gián điệp’, không giống với các tội danh bình thường, nên nếu như chúng tôi hoài nghi cô là gián điệp thì có thể mang cô đi bất cứ lúc nào.”

Cố Vân Khê trầm mặc, nhất thời không rõ lời này của anh ta là thật hay là giả.

Nhưng có một điều chắn chắn rằng, người đàn ông này mục đích là nhắm vào cô.

Ian thấy hình như anh ta đã làm cô sợ, lập tức thay đổi sắc mặt, cười nói: "Thật ra cô có thể gả cho người nước M để lấy được thẻ xanh, sau đó rửa sạch tội danh của mình.”

Trong đầu Cố Vân Khê bất chợt hiện lên một suy nghĩ, nhưng cô không dám tin là thật, như thế thì cũng quá CMN thái quá rồi.

Cô có chút thăm dò anh ta: "Tuy rằng tôi quen rất nhiều người nước M, nhưng có thể lọt vào mắt xanh của tôi thì không nhiều lắm..."

Ian trào phúng cười nói: "Lúc này còn chọn cái gì? Chỉ cần hắn có thể che chở cô là được.” Cố Vân Khê xem như đã hiểu ra, được, đây là anh ta đang muốn lừa cô, chỉ cần cô đồng ý thả ra một tin tức, thì đã coi như thừa nhận cáo buộc này của hắn rồi.

Cũng đúng, cô làm việc từ trước đến nay một giọt nước cũng không lọt, hầu như là không hề liên lạc với bất kỳ người bên ngoài nào, anh ta lấy đâu ra cái gọi là chứng cứ ‘gián điệp’?

Trước khi muốn nhắm tới cô, anh ta phải điều tra thật kỹ thân phận của cô một chút, xác định nó sẽ không có lo ngại gì cho tương lai của mình sau này.

"Anh đây là đang ám chỉ tôi gả cho anh, thì anh sẽ giúp tôi tẩy sạch tội danh này sao?"

Ấn tượng của Ian đối với cô là một con mọt sách thông minh, chỉ biết đọc sách, không tham gia hoạt động xã giao, còn đặc biệt biết kiếm tiền.

“Đúng vậy, tôi cũng không phải người bình thường, đủ để che chở cho cô rồi.”

Những lời này quá giả dối, Cố Vân Khê một chữ cũng không tin. Hắn đây rõ ràng là câu cá mà, trước là sẽ đem tiền của cô lừa đi, sau đó lại tìm cách g.i.ế.c c.h.ế.t cô.

"Nhưng anh vừa rồi còn lấy thân phận của đặc vụ cục ZQ để tố cáo tôi là gián điệp, vừa quay đầu liền muốn cưới tôi. Anh làm vậy không sợ đồng nghiệp của anh hoài nghi lòng trung thành của anh đối với Tổ quốc mình sao?"

“Đây là chuyện của tôi.”

"Tôi hiểu rồi, gián điệp là giả, anh muốn lừa tiền lừa sắc của tôi mới là thật, Anh đây là để ý đến khối tài sản kia của tôi, tôi nói có đúng không?”

Ian không khỏi thẹn quá hóa giận, giơ tay lên định đánh xuống mặt cô: "Làm càn.”

Cố Vân Khê phản ứng nhanh hơn hắn, gậy điện vung qua, Ian liền ngã xuống đất, đau đến không còn sức lực, nằm trên mặt đất không thể động đậy được.

Nhưng thần kỳ chính là, hắn thế nhưng lại không có ngất đi, cái khối thân thể này phải nói là rất tốt nha. Xem ra trước đây hắn có thể đã trải qua rất nhiều khóa huấn luyện đặc biệt rồi.

Cố Vân Khê không nói hai lời, tiện tay cầm lấy một cái đồ vật dùng để che mặt hắn lại, sau đó điên cuồng đánh hắn một trận: "Cứu mạng a, vô lễ a, có sắc lang”.

Ian vô lực chống đỡ, chỉ có thể lấy tay che mặt, trong lòng hận đến nghiến răng.

Trăm triệu lần không nghĩ tới cô thế nhưng lại ‘tiên hạ thủ vi cường’, ra tay lại tàn nhẫn như vậy, thật sự là muôn đánh đến c.h.ế.t hắn a.

Cố Vân Khê vẫn biết cách khống chế bản thân mình, không đánh vào các chỗ trí mạng.