Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 535




Đây là ý tốt của họ, bọn họ muốn để cho tài năng của Cố Vân Khê thật sự nổi bật trong quốc gia bọn họ.

Nhưng càng là như vậy, thì sẽ càng gây ra bất lợi cho kế hoạch của Cố Vân Khê, vì thế cô quyết đoán cự tuyệt. "Không, cám ơn, tôi ở trước mặt các vị ấy sẽ rất khẩn trương.”

Đây cũng là bệnh chung của nhân tài kỹ thuật, ngại giao tiếp, tổ trưởng cũng không nghĩ nhiều đến vấn đề này, cười nói: "Bình thường nhìn không ra nha, cô cùng với bọn Mike, quan hệ không phải rất tốt sao?”

“Đó là đàn anh của tôi, là người trong nhà, không giống với bọn họ được.” Cố Vân Khê nhắm mắt lại nói dối, cô có giỏi hay không, hoàn toàn dựa vào cô có vui hay không.

Một đám người vây quanh một người đàn ông tóc đỏ đi tới, tổ trưởng cùng phó tổ trưởng một trái một phải tiến lên nghênh đón. Hai người họ còn vô cùng tỉ mỉ giới thiệu tình huống bên trong thí nghiệm, bọn họ còn cố ý nhấn mình mình không có tiêu tiền lung tung, mỗi một phân tiền đều đặt vào đúng chỗ.

Về phần có bao nhiêu phân tiền bị đặt sai chỗ, thì cũng chỉ có mình bọn họ biết.

Người đàn ông tóc đỏ còn rất hiểu nghề, thỉnh thoảng đặt câu hỏi, từng câu hỏi đến chỗ mấu chốt, đem hai tổ trưởng hỏi đến đầu đầy cả mồ hôi.

Cố Vân Khê trốn trong đám người hỏi: "Người này là ai?”

Đồng nghiệp bên cạnh trả lời một câu: "Đại tá Robert, ngài ấy là sinh viên ưu tú của đại học Harvard, học máy tính, phụ trách hệ thống thông tin vô tuyến trong quân đội.”

“Trách không được!”

Cố Vân Khê vô cùng khiêm tốn, nhưng diện mạo và khí chất của cô đều khá nổi bật, phải nói là nổi bật nhất trong đám người.

Ánh mắt Robert rơi vào trên người cô, hỏi bọn họ: "Đây là ai?”

Tổ trưởng tươi cười giới thiệu: "Học trò dưới trướng của giáo sư Miller khoa công nghệ Massachusetts, Cố Vân Khê.”

Vừa nghe không phải tên tiếng Anh, Robert nhíu mày, nói: " Cô lại đây.”

Người này đúng là có chút kiêu căng vô lễ, nhưng Cố Vân Khê chỉ làm như không nghe ra, yên lặng đi lên phía trước.

Robert đem cô từ đầu đến chân đánh giá một lần, ánh mắt này khiến cho Cố Vân Khê rất không thoải mái. "Cô nói cho tôi nghe một chút số liệu giao diện nguyên lý không dây 485/422."

Cố Vân Khê im lặng, "Đây là một điểm vô cùng quan trọng trong công nghệ thông tin không dây... Cô nói trật tự rõ ràng, đạo lý rõ ràng, đều nói đến thuộc tính trọng tâm.

Robert liên tiếp hỏi vài vấn đề kỹ thuật, Cố Vân Khê đều trả lời.

Lúc này hắn mới ngạo mạn gật đầu, nói: "Không sai, không làm mất mặt thầy giáo của cô.”

Cố Vân Khê rũ mi mắt, che đi một tia mất kiên nhẫn.

Ngay khi cô lặng lẽ lui xuống, phía sau liền truyền đến giọng nói của Robert: "Cô là người Hoa gốc Mỹ sao?”

Cố Vân Khê cũng không quay đầu lại, nói: "Không phải.” Cô không giải thích nhiều, thái độ có chút lãnh đạm.

Robert sắc mặt không vui, tổ trưởng vội vàng giải thích: “Cô ấy là người Hoa.”

Cố Vân Khê mặc dù không có kinh tài tuyệt diễm như trong tưởng tượng bọn họ, tính tình còn có chút nhỏ nhen, nhưng cô thắng bọn họ ở chỗ là cô rất chăm chỉ hiếu học, bình dị gần gũi, vì vậy tất cả mọi người đều rất thích cô.

Robert nhíu mày: "Còn chưa nhập tịch sao? Vậy không nên để cô ta tiến vào nơi bí mật quân sự này.”

Hắn ta lạnh lùng hạ lệnh, nói: "Mời cô ta rời đi đi.”

Nói là mời, kỳ thật là đem cô đuổi đi, đối với bất luận kẻ nào mà nói đều là vũ nhục, huống chi là một người nhân viên khoa học kỹ thuật tâm cao khí ngạo như cô.

Mọi người nghe vậy liền thay đổi sắc mặt. Tổ trưởng rất khó xử, nói: "Ách? Cái này......”

Cố Vân Khê vốn chỉ muốn khiêm tốn làm việc, không muốn quá bắt mắt, nhưng tuyệt đối không muốn bị đuổi đi như vậy. Thể diện của cô không thể mất trong tay người đàn ông này được!

Đây không chỉ là thể diện của một mình cô, còn quan hệ đến thể diện của thầy cô.

Người này rốt cuộc chỉ là bới móc cô? Hay là hắn thật sự có thù hận gì đó với thầy cô?

Cô không khỏi bật cười nói: "Thì ra, người Mỹ được xưng là đệ nhất cường quốc thế giới lại tự ti, yếu ớt đến như vậy. Lại nói một vị thượng tá cao cao tại thượng như ngài đây lại đi sợ một cô gái yếu đuối như tôi.”

Lời này vừa nói ra, không khí lập tức biến, Robert nổi giận, quát lớn: "Cô nói cái gì?"

Cố Vân Khê cười to, nói: "Tôi đến nước M học, là cảm thấy nước Mỹ dưới hào quang nữ thần tự do sẽ là một quốc gia tự do tiến bộ, vừa tốt đẹp lại vừa cởi mở, bao dung. Ở chỗ này có tôi sẽ có thêm cơ hội để học tập, tự do thể hiện bản thân mình.”