"Đừng hiểu lầm, ý tôi không phải vấn đề tiền bạc."
Cố Vân Khê có chút không thoải mái, thù lao cô cũng đã trả, anh ta còn lề mề cái gì nữa chứ?
“Vậy vấn đề là gì? Anh nói chuyện dứt khoát một chút đi, nếu anh thật sự không làm được thì thôi vậy, tôi sẽ đi tìm người khác.”
“Cô đừng vội như vậy chứ, cũng không phải là tôi không có biện pháp, chỉ là...”Tưởng Quảng Xương thừa nước đục thả câu.
“Là cái gì?”
Tưởng Quảng Xương thấy thời cơ đã đến, lúc này anh ta mới nói ra yêu cầu của mình: "Người ta chưa chắc cần tiền.”
“Không cần tiền, vậy muốn sắc sao?”Cố Vân Khê tựa như gặp phải xui xẻo lui về phía sau, trong ánh mắt tràn đầy ghét bỏ, nói: "Anh nói đùa cái gì vậy? Tôi chỉ muốn mua xe thôi mà.”
Tưởng Quảng Xương im lặng, đây là tư duy cái quỷ gì vậy?
“Cô hiểu lầm rồi, ý của tôi là, đối phương có thể muốn dùng vật đổi vật với cô, chính xác hơn là muốn đổi vài thứ mới lạ….”
Anh ta tận tâm nhắc nhở cô một câu, "Chính là, vật mà người khác không có, nhưng cô thì lại có. Chỉ có như vậy, đoán chừng cuộc giao dịch này mới có thể thành công.”
“Tôi chỉ có một cái đầu vô cùng thông minh, người khác đều ngốc hơn tôi.”Cố Vân Khê chỉ chỉ đầu mình, "Cái này có tính không?”
Tưởng Quảng Xương: … Cô cũng không cần phải nói như vậy trước mặt mình chứ. “Còn có cái gì khác không? Cô trước cứ suy nghĩ thật kỹ đi rồi trả lời tôi.”
Cố Vân Khê cau mày trầm tư suy nghĩ. Suy nghĩ cả nửa ngày, cô chỉ đành lắc đầu, nói: "Không nghĩ ra. Thứ tôi có, thì tất cả mọi người đều có, tôi ngoại trừ có chỉ số thông minh cao hơn người bình thường, tiền cũng nhiều hơn người khác một chút, ngoài hai cái này ra thì không có cái gì khác.”
Tưởng Quảng Xương không biết trong lòng anh ta hiện tại là tư vị gì, hai thứ này của cô cũng đã đủ để hơn chín mươi chín phần trăm người trên thế giới này rồi. Qủa nhiên có một số người sinh ra đã có thể đứng trên người khác rồi.
"Nghe nói cô đã nghiên cứu thành công một phần mềm quản lý xí nghiệp trên máy tính, gọi là tất thắng, có đúng không?"
Cố Vân Khê bây giờ như đã hiểu ra ý của anh ta: "Thì ra mục đích các anh là muốn tất thắng, anh cần gì phải vòng vo như vậy chứ.”
Cô một bộ dáng không quan tâm nói: “Cái này thì đơn giản thôi, tôi sẽ cho anh một phần. Nhưng nơi mà tôi đã bán thì anh không thể bán, tôi sẽ chọn một thị trường tốt khác cho anh. Cứ như vậy đi, trước mắt anh cứ chuẩn bị trước một triệu đô la đem tới để cùng tôi ký hợp đồng trước đã, niệm tình chúng ta quen biết, tôi sẽ giảm giá chín mươi phần trăm cho anh."
Một triệu đô? Tưởng Quảng Xương nghe mà có chút đau răng, cô gái này không phải chỉ là dạng có tiền bình thường mà là dạng vô cùng có tiền. Hiện tại, chỉ là chưa đủ các mối quan hệ mà thôi. Nếu không cô cũng không tìm đến anh ta, dù sao hàng xa xỉ ở nước ngoài không phải cô có tiền là có thể mua được.
"Tôi không phải có ý này. Cô có thể cải tiến phần mềm tất thắng để trao đổi, không phải sao?"
Cố Vân Khê nói vài câu, khoát tay, "Quên đi, anh không hiểu được đâu. Dù sao tôi chỉ có một câu nói cho bọn anh biết là, tất thắng là kỹ thuật tân tiến của một thời đại, những phần mềm cơ bản khác rất khó vượt qua và chúng ta cũng rất khó để cải tiến nó được."
Tưởng Quảng Xương có cảm giác như chỉ số thông minh của mình bị sỉ nhục vậy, nhưng những phòng bị lúc đầu của anh ta cũng buông xuống vài phần, "Nghe nói cô có thể hack cả kỹ thuật theo dõi của người ta?"
Anh ta rốt cuộc cũng vô chủ đề chính. Cố Vân Khê có chút sửng sốt, lập tức nhíu mày, ánh mắt mang theo phòng bị nhìn anh ta: "Anh muốn cái này? Loại hành vi hack vào camera của người ta này chính là phạm pháp.”
Tưởng Quảng Xương ra vẻ thờ ơ nói, "Không phải tôi muốn, tôi nghe một người bạn của tôi nói, kỹ thuật này rất lợi hại, là một bước tiến lớn của hệ thống an ninh mạng. Hiện tại người có tiền đều sợ chết, có kỹ thuật này giống như có thêm một công cụ hỗ trợ vậy, cho nên rất nhiều phú hào ở HK đều đang ra giá với số tiền lớn, giá cả ở chợ đen thì không cần phải nói, càng cao hơn rất nhiều lần.”
Cố Vân Khê vẻ mặt mơ hồ, càng nghĩ đến vấn đề anh ta nói, cô không khỏi khiếp sợ.