Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 280




Mạc lão gia tâm như rơi vào hầm băng, g.i.ế.c người mà bọn chúng lại nói đơn giản như vậy, thì cũng biết được, bọn chúng trước đây rốt cuộc đã làm bao nhiêu chuyện thất đức?

Quả nhiên là rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con của chuột biết đào động thì sao có thể khá hơn được? Bọn chúng có người mẹ tàn nhẫn như vậy, con cháu phải chăng cũng kế thừa được một phần tâm tính này?

Mạc Tam hít một ngụm khí lạnh, như vậy cũng thật ác độc, hắn ta cũng không dám.

Mắt Mạc Đại sáng lên: “Cha, thừa dịp bọn họ còn chưa về, hay là chúng ta nhanh chóng sắp xếp….”

Ngoài cửa lúc này chợt có động tĩnh, sắc mặt bọn họ bỗng chốc biến đổi, vội chạy ra mở cửa phòng, thì một thân hình nhỏ bé không kịp đứng vững ngã xuống.

Là Tiểu Bát. Cô bé vô cùng sợ hãi nhìn những người lớn này, biểu cảm lại giống như nhìn thấy ma quỷ.

“Bác cả, bác hai, các người muốn g.i.ế.c Cố Vân Khê sao? Các người điên rồi sao? Sao có thể tùy tiện g.i.ế.c người? Cô ấy cũng không phải người bình thường, là thiên tài độc nhất vô nhị của quốc gia…”

Mạc Tam hoảng sợ, vội vàng đuổi con gái đi ra ngoài: "Mau trở về phòng đi.”

Tiểu Bát liều mạng giãy dụa, thét chói tai: "Không thể g.i.ế.c người, không thể g.i.ế.c Cố Vân Khê, cô ấy là người tốt.”

Mạc Nhị giận tím mặt: "Câm miệng, cút về phòng mình đi.”

Mạc Tam ôm chặt lấy con gái gần như là bỏ chạy, hắn cũng tiện tay đóng cửa phòng lại.

Mạc lão gia lớn tiếng quát: "Lão nhị, con có biết con đang làm gì cái gì không?”

“Con rất rõ ràng.”Mạc Nhị cảm thấy, cần giải quyết vấn đề gì nữa. Chỉ cần đem người tạo vấn đề giải quyết đi không phải là xong rồi sao? Như vậy cũng càng bớt việc.

“Cũng không thể trách con. Muốn trách thì hãy trách Cố Vân Khê kia quá thông minh lại có bản lĩnh như vậy. Nếu cô ta còn không chết, thì nhà chúng ta vĩnh viễn cũng không có ngày yên ổn. Con đây đều là vì tốt cho Mạc gia.”

Mạc Đại cũng tức giận bất bình nói: "Cha, con biết người luyến tiếc Cố Vân Khê, nhưng mười mấy người của chúng con còn kém Cố Vân Khê sao? Cha, tương lai khi cha về già, người chăm sóc cha là chúng con,chứ không phải Cố Vân Khê.”

Mạc lão gia nhìn một hai người con trai từng là niềm kiêu ngạo của ông, không khỏi đau lòng như cắt: "Có phải có một ngày nếu cả cha cũng cản đường các con, thì các con cũng sẽ không chút do dự mà g.i.ế.c cha không?” “Điều này sao có thể? Ngài là cha ruột của chúng con, là người chúng con kính yêu nhất.” Mạc Đại ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng lại có một suy nghĩ khác. Một người nửa sống nữa c.h.ế.t như ông đây, thì có thể cản đường bọn họ cái gì?

Mạc Nhị ánh mắt âm trầm cầm lấy điện thoại: "Cha, chuyện này cứ quyết định như vậy, con sẽ liên lạc với bọn người kia để giải quyết cô ta.”

“Lão Nhị.” Sắc mặt Mạc lão gia đã sắp khống chế không được: "Cha ra lệnh cho con, để điện thoại xuống! Lập tức, ngay lập tức!”

Mạc Nhị tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào hủy đi tiền đồ của mình, Mạc gia này nhất định phải là của hắn.”Cha, người không cần lo lắng, việc này bọn con sẽ giải quyết êm đẹp. Chúng con sẽ ngụy trang chuyện này thành cái c.h.ế.t ngoài ý muốn, cảnh sát tuyệt đối sẽ không tra đến trên đầu chúng ta…”

Nói xong, hắn nhanh chóng bấm một cú điện thoại: "Alo, là tôi, cô giúp tôi g.i.ế.c một người.”

“Cô ấy tên là Cố Vân Khê, là cô gái đại lục…”

Theo lời hắn nói, ánh mắt Mạc lão gia tử càng ngày càng bi thương. Ông thua rồi, thua một cách triệt để!

Ông nghĩ, có lẽ đây chính là báo ứng của ông. Cho dù trước khi chết, ông cũng không được an bình.

Đây có lẽ cũng chính là cách trả thù của Cố Vân Khê. Cô không g.i.ế.c ông, nhưng lại để cho vợ chồng ông từ từ xa cách, sau đó trơ mắt nhìn các con cháu của bọn họ lần lượt xảy ra chuyện.

Mạc Nhị cúp điện thoại, cả người đều trở nên thoải mái: "Ngày mai có thể nhận được tin Cố Vân Khê chết. Cô ta mới mười sáu tuổi, còn trẻ như vậy, cũng thật thảm nha.”

Ha ha, Cố Vân Khê, cô không phải luôn tự cho mình là rất thông minh sao? Nhưng thật ra cô cũng chỉ là một kẻ ngốc, tuổi trẻ không hiểu sự đời, còn bộc lộ hết tài năng của mình, hùng hổ dọa người. Nếu bọn tôi không diệt trừ cô, thì bọn tôi cũng không thể ngủ ngon được.

Hiện tại thì tốt rồi, cái gì thành tựu cùng tiền đồ, cái gì mà thiếu nữ thiên tài, tất cả đều không có!

Ha ha ha, đúng là ngu xuẩn.

Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, một đám người trang bị vũ trang bất ngờ xông vào.

“Cảnh sát đây, không được nhúc nhích.”

“Mạc Tư Trung, Mạc Tư Hoa, các người bị tình nghi liên quan đến một vụ mưu sát, các người đã bị bắt.”

"Các vị đều có quyền giữ im lặng, nhưng mỗi lời các vị nói ra đều có thể được dùng làm bằng chứng trước tòa..."