Ba đứa con trai của Mạc gia trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt hoài nghi nhân sinh.
“Điều này sao có thể?”
Mạc gia bọn họ không thiếu tiền, lại không có yêu cầu chính trị, làm sao có thể xen vào loại chuyện này?
Gián điệp J, đây cũng không phải là đùa giỡn, xử lý không tốt, cả nhà đều phải xong đời.
Đã năm 89 rồi, nếu như đắc tội với Đại Lục thì bọn họ còn lăn lộn thế nào nữa? Chẳng lẽ cả nhà đều di cư sao?
Nền tảng của Mạc gia bọn họ ở HK, sản nghiệp đều ở HK, làm sao di dân?
Sắc mặt của Mạc lão gia rất kém, hoài nghi nhìn các con mình, "Thật sự không phải các con làm?”
Con trai thứ hai lập tức kêu oan, "Không phải con làm, loại chuyện này xử lý không tốt, sẽ liên lụy toàn bộ Mạc gia, vạn kiếp bất phục.”
Đứa thứ ba cũng lập tức nói rõ, "Cũng không phải con, cha từ nhỏ đã dạy chúng ta, không thể tham gia vào chính trị, loại chuyện này đối với chúng ta có trăm hại mà không có một lợi, con lại không ngốc.”
Bọn họ đấu thì đấu, nhưng điểm mấu chốt vẫn phải giữ.
Đối với mình không có lợi, đối với gia tộc cũng không có lợi, vậy thì làm cái lông gì?
Về phần con lớn của Mạc gia thì càng không cần phải nói, Mạc Khải Hàng là con ruột của hắn, có lý do gì hại con mình?
Người con lớn mặt trầm như nước, "Phụ thân, con hoài nghi là đối thủ thương trường làm, muốn hủy Mạc gia chúng ta.”
Đầu óc mấy người Mạc gia xoay chuyển, liệt kê đối tượng khả nghi ra, giống như mấy năm nay đắc tội với không ít người?
Mạc lão gia cũng đang hoài nghi mấy đối thủ cũ của mình, nhưng trước mắt, quan trọng nhất là rửa sạch hiềm nghi.
Mạc gia tuyệt đối không thể mang tội danh này.
"Lão đại, con lập tức dẫn người đi đại lục, tất phải xử lý sạch sẽ, càng phải để cho đối phương rõ ràng lập trường của nhà chúng ta, khi cần thiết quyên một khoản tiền cho bọn họ."
“Vâng.”
Cùng lúc đó, Cố Vân Khê cũng nhận được điện thoại, "Tìm được chị tôi rồi sao? Bị bắt ở cửa khẩu? Được, tốt quá, tôi lập tức bay qua.”
Người con lớn của Mạc gia suốt đêm chạy tới Thâm Thành, trước thông qua quan hệ để gặp con trai, chỉ có gặp mặt nói chuyện mới có thể biết chân tướng.
Hắn nhìn đứa con trai uể oải không phấn chấn, vừa tức vừa đau lòng, "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Nếu tin tức này truyền ra ngoài, sẽ trở thành đả kích không nhỏ đối với Mạc gia.
Mạc Khải Hàng là con thứ của đích trưởng Mạc gia, đi đến đâu cũng được bợ đỡ, nhưng bỗng nhiên thua trận, lại mang tội danh lớn như vậy, đánh cho đầu óc hắn choáng váng.
“Con không biết, con cái gì cũng không làm.” Hắn thật sự vô tội!
Mạc lão đại nhíu mày, hắn ta đã tìm người hỏi thăm qua, cũng không biết vấn đề ở chỗ nào. "Nghe nói con bị bắt lúc thông quang, lúc ấy còn ôm một cô giái đang hôn mê?”
“Cái này...” Mạc Khải Hàng lộ vẻ chần chừ.
Thấy hắn đến lúc này vẫn còn che giấu, làm Mạc lão đại lo lắng, "Nói thật đi.”
Mạc Khải Hàng lộ vẻ mặt đau khổ, "Đó là Cố Vân Thải.”
Mạc lão đại nghe cái tên xa lạ này, nhất thời phản ứng không kịp, "Là ai?”
“Con gái Cố Kiến Quốc.” Mạc Khải Hàng vốn định lặng lẽ làm việc, dùng để tranh công lấy lòng ông nội, tăng thêm lợi thế cho mình.
“Cố Kiến Quốc?” Mạc lão đại bừng tỉnh đại ngộ, người này chính là anh trai còn cha khác mẹ của hắn.
Vợ chồng Cố Kiến Quốc đã sớm qua đời, chỉ để lại bốn đứa con không nơi nương tựa.
Mà Cố Kiến Bình kia làm chú hai của bọn nhỏ, lại không đối xử tử tế với bọn nhỏ, còn mạo danh thay thế, muốn chiếm tiện nghi của Mạc gia bọn họ.
"Cho nên, con không phải đi công tác, mà là đi tìm người?"
Về phần nguyên nhân, trong lòng mọi người đều biết rõ ràng.
"Đúng, nhưng mọi chuyện không thuận lợi, nhà bọn họ không ăn mềm cứng, mà con chỉ muốn đưa Cố Vân Thải về HK, những người khác cũng tự nhiên sẽ đi theo, nhưng ai ngờ…” Kế hoạch của Mạc Khải Hàng rất chu đáo chặt chẽ, chờ sau khi đưa Cố Vân Thải qua, sẽ liên lạc với anh em Cố gia.
Chỉ cần Cố Vân Thải ở trong tay hắn, Cố Vân Khê ném chuột vỡ bình có thể kiêu ngạo tới lúcnào? Còn không phải sẽ ngoan ngoãn nghe lời hắn?
Ý tưởng rất đẹp, nhưng không biết đã sai ở đâu.
"Con thật sự không phải gián điệp J?”
Mạc lão đại nghe con trai trần thuật, cũng trăm mối vẫn không có cách giải, "Con xác định không có chuyện gì khác?”
“Không có, con dám thề.” Mạc Khải Hàng đã sắp sụp đổ.
“Con ở chỗ này an phận một chút, cha sẽ nhanh chóng đưa con ra ngoài.”
Nghe cha nói xong, Mạc Khải Hàng an tâm hơn nhiều, hy vọng cha đủ mạnh mẽ.
Sau đó, Mạc lão đại liền vận dụng tất cả mối quan hệ để tìm hiểu tin tức, nhưng vụ án gián điệp J này quá nhạy cảm, tất cả mọi người đều tránh không kịp, không ai dám xen vào.
Mạc lão đại nghĩ hết biện pháp, vung rất nhiều tiền ra ngoài, mới tìm hiểu được một tin tức.
“Vấn đề nằm ở thiếu nữ thiếu chút nữa bị đưa ra khỏi cửa kia.”
Chỉ một câu như vậy, những thứ khác cũng không dám nhiều lời.