Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 188




Khí thế của cô quá mức mạnh mẽ, ngay từ đầu đã nắm tiết tấu trong tay, khiến Mạc Khải Hàng không tự chủ được đi theo cô.
Mạc Khải Hàng cảm thấy nói chuyện với cô có chút... khó chịu, "Tôi muốn gặp mặt nói chuyện với anh trai cô.”
Cố Vân Khê đã đoán được ý đồ đến đây của người này, Mạc gia cũng không phải đèn cạn dầu, cô cũng không muốn bị cuốn vào.
“Vậy phải làm anh thất vọng rồi, gần đây anh ấy vô cùng bận rộn, không rảnh gặp mặt.”
Mảnh đất kia đã bắt đầu xây dựng, thủy điện bắt đầu trải ra, Cố Hải Triều mỗi ngày ở công trường nhìn chằm chằm, bận rộn không chịu được.
Mà hai chị em Cố Vân Thải, vào dịp hè sẽ tình nguyện đến làm công nhân ở xưởng nhà mình, lấy kinh nghiệm xã hội.
Cố Hải Triều cho rằng, em trai em gái tiếp xúc xã hội sớm một chút, đối với bọn họ có lợi, mà đối với việc làm ăn trong nhà cũng sẽ hiểu rõ hơn một chút.
Về phần Cố Vân Khê coi như xong đi, cô thân thể yếu, đầu óc lại quá tốt, người bình thường lừa không được cô, hơn nữa chỉ nghỉ mười ngày, cho nên tốt nhất cứ ở nhà nghỉ ngơi đi.
Mạc Khải Hàng nhìn cô thật sâu, bất thình lình ném ra một quả b.o.m hạng nặng, "Nhận người thân, chuyện quan trọng như vậy, cũng không rảnh?"
“Tôi nhận mới là thân, không nhận thì chính là người xa lạ?” Thần sắc Cố Vân Khê lạnh nhạt, nói ra lời khí phách nhất, nhận thân, cũng phải xem cô có đồng ý hay không.
Mạc Khải Hàng kinh ngạc không thôi, "Cô không muốn nhận?” Có lầm không? Cô có biết trở thành người Mạc gia có ý nghĩa như thế nào sao?
Cố Vân Khê ha hả cười, Mạc gia ở trong mắt người khác là bánh trái thơm ngon, nhưng ở trong mắt cô, thì chính là hố.
“Khương Nghị, đi lấy mấy chai nước cam chiêu đãi khách, trời nóng như vậy uống chút đá cho tỉnh lại đầu óc.”
“Được.” Khương Nghị lập tức đi vào tủ lạnh phòng bếp lấy ra bốn chai nước cam, chia cho mọi người.
Mạc Khải Hàng cầm bình nước cam lạnh vù vù, thần sắc phức tạp, "Cố Vân Khê, cô còn thông minh hơn tôi tưởng tượng, nhưng nói thế nào đi nữa, chúng ta là huyết thống, chảy cùng một dòng máu, đánh gãy xương cốt còn dính gân.”
Cố Vân Khê uống một ngụm nước cam, vuốt vuột nắp chai, "Đừng nói chuyện tình cảm trước mặt tôi, chỉ vô dụng thôi, bởi vì tôi và anh, cùng Mạc gia không có tình cảm gì đáng nói, huyết thống quan trọng, nhưng cũng không quan trọng.”
“Cha ruột của cô là con cháu Mạc gia.” Mạc Khải Hàng hít sâu một hơi, không nghĩ tới Cố Vân Khê đối với tình thân lại đạm bạc như thế: “Cô không muốn nhận, nhưng cha cô thì sao? Tôi nghĩ không có một đứa con lưu lạc nào ở bên ngoài sẽ cự tuyệt nhận tổ quy tông.” Cố Vân Khê dĩ nhiên không mắc bẫy, cô vốn thuộc loại người có tình cảm đặc biệt đạm mạc, "Tôi không biết ông ấy có đồng ý nhận nhau hay không, nếu không, anh xuống dưới đất hỏi thăm thử?”
Mạc Khải Hàng:...
Cố Vân Khê đảo tròng mắt, "Làm sao anh xác định Cố Kiến Bình không phải con cháu Mạc gia?”
“Đã xét nghiệm DNA, kết quả không phải.” Mạc Khải Hàng bổ sung một câu, "DNA chính là...”
“Giám định huyết thống.” Cố Vân Khê thuận miệng nói.
“Cô biết thật nhiều.”
Cố Vân Khê có chút tò mò, "Tình huống hiện tại của ông ta thế nào?”
Mạc Khải Hàng lộ ra ánh mắt lạnh lùng, "Dám lừa gạt Mạc gia, tự nhiên phải chịu trừng phạt, tôi đưa bọn họ đi ngồi tù, đương nhiên, nếu như cô cầu xin, tôi sẽ cân nhắc thả bọn họ một mạng."
Đây là thăm dò.
“Oa, trách không được im lặng như vậy.” Cố Vân Khê liếc mắt nhìn thấu tâm tư của hắn, người Mạc gia a, không có một người tốt: “Làm sai chuyện liền phải tiếp nhận pháp luật chế tài, vương tử phạm pháp cũng giống như thứ dân, không phải sao?"
Cô trực tiếp vẻ vấn đề về, thuận tiện cảnh cáo một tiếng, đừng xằng bậy, đây là pháp chế quốc gia, Mạc gia cũng không phải vương tử gì, phạm pháp thì vẫn phải ngồi tù như thường.
Mạc Khải Hàng im lặng, tiểu cô nương này không phải lợi hại bình thường, nửa điểm cũng không rơi vào thế hạ phong.
“Mạc gia chúng ta là người đứng đắn, tôi lần này là vì hoàn thành nguyện vọng của ông nội, đem con cháu lưu lạc bên ngoài mang về nhận tổ quy tông.”
Cố Vân Khê cảm thấy rất thú vị, hắn làm sao nhắm mắt lại nói dối?
“Chưa từng làm DNA, đã luôn miệng nhận người thân, không cẩn thận như vậy đúng là trò đùa?”
Mạc Khải Hàng mím môi, "Nhìn mặt cô là biết người Mạc gia, cô biết mình giống ai không?”
“Giống chính tôi.” Ngũ quan Cố Vân Khê dần dần phát triển, hanh lệ xinh đẹp nho nhã.
Mạc Khải Hàng nhìn khuôn mặt cô, ánh mắt có chút phức tạp, "Giống bà cố, giống nhau như đúc, ông nội nhìn thấy cô thì nhất định sẽ rất vui.”