Cố Vân Khê hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm nghị: "Tôi sẽ gọi điện báo cảnh sát, nói hung thủ lần trước phục kích tôi đã xuất hiện. Tỉnh Thượng Quân, anh làm chuyện xấu còn dám chạy về khiêu khích, tôi nên nói anh vô tri không sợ, hay là to gan lớn mật, dám khiêu chiến pháp luật của quốc gia chúng tôi?"
Cả người Tỉnh Thượng Quân đều không tốt, “Tôi không có, cô đừng nói bậy.”
Cố Vân Khê nói làm là làm, thật đúng là gọi điện thoại cho cảnh sát phá án lần trước, đối phương nghe xong cũng nhanh chóng chạy tới.
Tỉnh Thượng Quân khi đến rất phách lối, căn bản không nghĩ tới Cố Vân Khê sẽ cứng rắn truy cứu đến cùng như thế, cũng không nghĩ tới thái độ của phía đại lục lại cứng rắn như thế, quyết không chịu buông tha.
Bọn họ không sợ phá hư tình hữu nghị hai nước sao?
Hữu nghị cái rắm, Cố Vân Khê mới không nhận.
Đối mặt cục diện như vậy, bên R trăm triệu lần không nghĩ tới, chỉ có thể thương lượng việc này với cấp trên.
Phía trên mượn cơ hội hung hăng cắn một miếng thịt lớn, lấy được không ít chỗ tốt.
Đối với việc này, Cố Vân Khê vô cùng vui mừng, chỉ cần có thể giúp được quốc gia của mình, vậy thế nào cũng được.
Về phần loại người như Tỉnh Thượng Quân, cho dù bị dẫn độ về nước, cũng không có kết quả tốt gì để ăn.
Mà, sự nghiệp của Cố Vân Khê cũng có tiến triển, đã cùng một thương nhân nước H đàm phán thỏa đáng điều kiện, ký lết quyền đại lý cho nước H.
Có người đầu tiên, những người sau đó cũng đều đổ xô đến.
Helen thấy thế liền vội vàng đẩy nhanh tiến trình đàm phán, cướp được quyền đại lý nước M trước mặt Mike.
Điều này làm Mike giận muốn chết, "Cố Vân Khê, rõ ràng cô nói chuyện với tôi trước.”
“Làm ăn thôi, chẳng lẽ còn có trước sau đến?" Cố Vân Khê đã cùng Tề Thiệu thành lập một công ty, lấy danh nghĩa công ty ký ra vài đơn hàng.
Về phần Mike xảo quyệt nhất, không chịu bỏ nhiều tiền, lại muốn đãi ngộ ký hợp đồng tốt nhất, điều này sao có thể?
Helen thông minh hơn gã, không tuân thủ cái gọi là thỏa thuận cùng tiến cùng lùi......
Lời này vừa nói ra, mặt Mike đều tái mét, gã âm thầm liên hệ mấy người, kết thành liên minh cùng nhau tiến thối, đem giá cả ép tới thấp nhất.
Nhưng đồng minh đều phản bội, thật đáng hận. “Ngay cả cái này cô cũng biết? Helen nói cho cô biết sao? Tôi biết ngay cô ta không đáng tin cậy.”
“Ha ha.” Cố Vân Khê liếc mắt, sao gã lại không biết xấu hổ trách người khác? Đây là chuyện làm ăn, được không?
Mike rốt cuộc là một người làm đại sự, có thể uốn được duỗi được, mắt thấy sự tình không thể như mình mong muốn, liền thay đổi thái độ: “Vậy, tôi muốn quyền đại lý của Y quốc và F quốc.”
Cố Vân Khê mỉm cười, "Nước F đã đàm phán sắp xong, nước Y cũng đang đàm phán.”
Tấn công lúc bất ngờ, tiêu diệt từng bộ phận, lợi ích ngay trước mặt thì cái gọi là kết minh cũng không chịu nổi một kích.
Mike thật sự tức giận, Cố Vân Khê này quá khó chơi, tuổi còn nhỏ đã nhân tính sâu hiểm, đem lòng người chơi đến rõ ràng.
Lúc thì cô hẹn mấy tiểu thương nhân thay phiên nhau ăn cơm, lúc thì thả gió ra ngoài, nói là đã đàm phán xong một phần hợp đồng, lúc lại nói top 3 có thể ưu đãi.
Thật thật giả giả, làm cho mọi người tâm thần không yên, liên minh cũng tan rã.
“Được rồi, vậy thì Y quốc, cái hai phiên bản đều muốn đủ.”
“OK.” Cố Vân Khê nhìn về phía Tề Thiệu, kế tiếp là công việc của Tề Thiệu và đoàn luật sư.
Phần lớn đều do bọn họ khống chế, chi tiết do đoàn luật sư đi đàm phán, quá trình này đã thành quen thuộc.
Hai người kiếm được đầy bồn đầy bát, tiền gửi ngân hàng điên cuồng như ngồi tên lửa.
Ngày hôm đó, tiến sĩ Hầu dẫn theo một người đàn ông trung niên tới, "Tề Thiệu, Vân Khê, đây là đồng chí Đặng, hắn thuộc bộ phận ZF (Chính phủ)."
Ông giới thiệu một bộ phận, dù sao chỉ có một ý tứ, là phía chính phủ đã bắt đầu ra mặt.
Lão Đặng nở nụ cười hòa ái dễ gần, "Bạn học Tề Thiệu, bạn Cố Vân Khê, rất vui được gặp các bạn.”
Hắn vừa mở miệng liền hung hăng khen một đợt, "Hai người tuổi không lớn lắm, lại làm ra một phen thành tích, tôi thật sự cao hứng thay cho quốc gia khi đất nước có những thiếu niên anh tài như vậy…”
Khóe miệng Cố Vân Khê hơi nhếch lên, bọn họ xem như chính thức tiến vào tầm mắt.
Hàn huyên vài câu, lão Đặng liền đi vào vấn đề chính, "Tôi một là tới thăm hai người, hai là đại biểu ZF đến đàm phán hệ thống quản lý này, trường học bệnh viện ngân hàng thư viện quốc gia, chúng tôi đều cực kỳ cần, hy vọng hai người có thể ủy quyền cho chúng tôi."
Tề Thiệu nhìn về phía tiến sĩ Hầu, ông ấy cũng khẽ gật đầu, thân phận người này không thành vấn đề.
Tề Thiệu và Cố Vân Khê nhìn nhau, trao đổi ánh mắt, Tề Thiệu đại diện nói, "Hệ thống Tất Thắng có thể ủy quyền cho ZF.”