Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 127




Chờ Cố Vân Khê và Cố Hải Triều trở về, chỉ thấy trong nhà có thêm một người, là Khương Nghị.
“Sao anh lại chạy tới đây? Có việc gì?”
Khương Nghị tươi cười đầy mặt nói, "Kiến trúc ở bên ngoài nhà đã làm tốt, khi nào thì đi xem một chút?"
Tinh thần mọi người chấn động, vừa mừng vừa sợ, Cố Vân Khê cũng rất bất ngờ, "Đã xong rồi? Nhanh như vậy.”
Lúc này mới nửa tháng đã xây xong, thậm chí còn nhanh hơn tưởng tượng của cô.
Cô cũng không có quản chuyện xây nhà, tất cả đều nhờ Khương Nghị, cho gã ba ngàn đồng, tùy gã sắp xếp.
Trong khoảng thời gian này, Khương Nghị tốn rất nhiều tâm tư, cố gắng làm cho chuyện này trở nên xinh đẹp, "Chúng ta mỗi bữa đều có thịt, để cho người ta ăn no, mỗi ngày còn có thể lĩnh bốn cái bánh bao thịt, rất nhiều người đều nguyện ý tới hỗ trợ, nhiều người lực lượng lớn.”
Hai ba mươi người cùng nhau làm, có thể không nhanh sao?
Cố Vân Khê không khỏi vui vẻ, "Vậy được, ngày mai chúng ta đi xem.”
Chạng vạng ngày hôm sau, bốn anh em chạy đến nhà mới, từ xa đã thấy một cánh cửa sắt mở rộng.
Ngói xanh tường trắng, mộc mạc mà lại thanh nhã, nâng bậc lên là hành lang, dùng thủy tinh phong bế, làm một phòng đón ánh mặt trời, một nửa phơi quần áo, một nửa có thể làm không gian thư giãn.
Vượt qua phòng đón ánh mặt trời chính là một gian phòng ăn kiêm phòng khách, phía sau là phòng bếp cùng nhà vệ sinh, hai bên trái phải là bốn gian phòng ngủ, hai gian hướng bắc, hai gian hướng nam.
Kết cấu đơn giản đại khí, lấy ánh sáng vô cùng tốt, trong phòng sáng trưng.
Kích thước của mỗi phòng ngủ là như nhau, khoảng mười lăm mét vuông, vách tường sơn trắng xóa, mặt đất bằng đá mài, rất sạch sẽ.
Nhà vệ sinh mới là đặc sắc nhất, khô ẩm tách rời, trải gạch trắng noãn, bồn rửa tay ở bên ngoài, bên trong chia thành hai gian nhỏ, bố cục hai gian bài trí giống nhau như đúc, có bồn cầu bơm nước, còn xây một bồn tắm lớn kiểu chìm, vô cùng đặc biệt.
Vừa thấy vậy, Cố Vân Khê thở ra một hơi thật dài, rốt cục không cần đổ bồn cầu nữa.
Khương Nghị nhịn không được tranh công, "Hai cái bồn cầu này tôi nhờ người tìm rất lâu, thật vất vả mới tìm được, tốn không ít tiền.” Không thể không nói, trang hoàng như vậy rất thoải mái, chờ gã có tiền cũng làm một căn nhà như vậy, rập khuôn theo quan niệm trang hoàng.
“Thiếu bao nhiêu, tôi sẽ tiếp tế cho anh.” Hiện giờ Cố Vân Khê không thiếu tiền, chỉ muốn cải thiện môi trường sống.
Khương Nghị cười híp mắt báo số, Cố Vân Khê trực tiếp cho, muốn cho người ta làm việc, không thể để người ta thua thiệt.
Cô ra tay từ trước đến nay luôn hào phóng, còn thêm một chút, Khương Nghị liền thích phần sảng khoái này của cô.
Phòng bếp ngược lại không hiện đại hóa như vậy, dùng gạch xếp thành một cái bếp ba mắt, bên ngoài dán gạch men sứ, một loạt tủ bếp làm thủ công, mặt tủ đá cẩm thạch, nhìn liền cảnh đẹp ý vui.
Cố Vân Thải đứng trong bếp cũng không nỡ động đậy, như vậy rất tiện, cô rất thích.
Biểu tình của Cố Hải Triều giống như nằm mơ, "Đây thật sự là nhà mới của chúng ta sao?"
"Thật đấy."
Cố Hải Ba giống như khỉ chạy tới chạy lui, lòng tràn đầy vui mừng, "Em rất thích nơi này, khi nào thì có thể chuyển đến?"
Cố Vân Khê nhìn về phía Khương Nghị, đồ dùng trong phòng ngủ là bản vẽ cô đưa ra, Khương Nghị tìm thợ mộc đặt làm, cô vẫn thích đồ dùng hiện đại hơn.
Khương Nghị mở miệng nói: "Bốn giường cùng bàn học đều làm xong, còn thiếu tổ hợp tủ quần áo.”
Không thể không nói, gã so với lúc trước đã thành thục hơn một chút, xử lý sự tình gọn gàng ngăn nắp.
“Chờ đồ dùng trong phòng tắm đầy đủ thì cần một thời gian, phỏng chừng phải đợi một hai tháng mới có thể dọn vào.” Cố Vân Khê nhìn về phía các anh chị, "Đồ dùng trong phòng ngủ, em đã bao hết rồi, chị hai, chị phụ trách mua thêm đồ cho phòng bếp và phòng vệ sinh, anh cả, chị và anh nhỏ phụ trách phòng khách phòng ăn.”
“Được.” Tính tích cực của mọi người rất cao, khẩn cấp muốn góp một phần sức lực cho nhà mới.
Trong lúc mọi người bận rộn đo kích thước, Khương Nghị kéo Cố Vân Khê qua một bên, "Mẹ con Trương gia và Chu Ngọc Khiết đánh nhau, trong lúc xô đẩy Chu Ngọc Khiết sinh non, người Trương gia bị cô ấy trở tay kiện.”
Cố Vân Khê có chút ngoài ý muốn, sinh non? Kiếp trước con trai trưởng Chu gia từ nhỏ bướng bỉnh kia, bao che cha mẹ đẻ thông dâm, vì một thanh danh tốt không cho mẹ đẻ ly hôn với cha nuôi, âm thầm đem cha nuôi Cố Hải Triều lớn tuổi đuổi đến phòng trọ, nhưng bây giờ cứ như vậy mà không còn?
“Cũng không phải đèn cạn dầu, tiếp tục nhìn chằm chằm.”