"Anh cả, anh đừng kích động, nghe em nói hết lời, em nghĩ như vậy, việc làm ăn ăng ten Teletubbies của chúng ra đã đi vào quỹ đạo, thu nhập ổn định, nguy hiểm không lớn, cho nên, anh cả phải quản lý thật tốt, có công việc này, chúng ta sẽ không lo đói bụng, cũng có đường lui, chuyện này vô cùng quan trọng.”
Tính cách Cố Hải Triều cũng rất ổn định, thủ thành không thành vấn đề, nhưng khai thác tiến thủ có chút khó khăn.
"Việc làm ăn ăng ten Teletubbies xem như là của bốn anh em chúng ta, bốn người chia đều, anh cả muốn phụ trách kinh doanh, cho nên, bình thường tiền lương cùng tiền thưởng tính khác, cho anh cả mở một tháng ba trăm tiền lương, cuối năm tiền thưởng lấy năm phần trăm lợi nhuận một năm, mọi người cảm thấy thế nào?"
Ăng ten Teletubbies đã giúp bốn anh chị em bọn họ thoát nghèo, cũng sống thoải mái hơn so với người bình thường.
Lập nghiệp cũng là bốn anh em đồng tâm hiệp lực, mỗi ngày làm việc đến đêm khuya, tất cả đều có công lao.
Cô cũng không quan tâm chút tiền ấy.
Cố Hải Triều xua hai tay, mặt đều nghẹn đỏ, "Không cần không cần, đây vốn là em nghĩ ra, tính cho em, dù sao em cũng sẽ không bạc đãi anh em của mình."
Cố Hải Ba không nghĩ nhiều như vậy, em gái rất thông minh, đi theo em gái là được, "Em nghe lời tiểu Khê.”
“Em cũng không có ý kiến.” Tâm tư Cố Vân Thải không ở trên này, cầm một quyển toán học xem rất chăm chú.
Môn học yếu nhất của cô chính là toán học, phải càng thêm cố gắng mới được.
Ba phiếu đối một phiếu, cứ quyết định như vậy.
“Về phần làm ăn phiếu quốc khố, cho em mượn năm mươi ngàn làm tiền vốn là được, nếu thua lỗ, dùng tiền hoa hồng mấy năm tới của em để trả lại.”
"Mọi người cố gắng học tập tốt, tâm không tạp niệm mới có thể thành công. Về sau mọi người có chủ ý kiếm tiền gì, thì cứ chiếu theo lệ cũ, được không?"
Cô rất rõ ràng, vụ làm ăn đầu cơ này quá mức khiêu chiến năng lực chịu đựng, không thích hợp với Cố Hải Triều hiện giờ, vạn nhất có gió thổi cỏ lay, làm sao còn có tâm tư làm chính sự?
Cố Hải Ba là người đầu tiên tỏ thái độ, "Có thể.”
Chỉ cần cho cậu ăn no là được.
“Chị cũng đồng ý.” Thật ra Cố Văn Thải là tai đông vào tai tây ra, hoàn toàn không thèm để ý.
Chuyện lớn có em gái lo, việc nhỏ có anh cả, không cần cô phải quan tâm.
“Được rồi.”
“Vậy cứ quyết định vui vẻ như vậy đi, chủ nhật này em mời khách, mời mọi người đi nhà hàng Tây ăn cơm, coi như là chúc mừng em kiếm tiền.” Ánh mắt Cố Hải Ba sáng lên, hoan hô một tiếng, "Thật tốt quá, anh muốn ăn thịt bò bít tết cùng canh La Tống, từ nhỏ đến lớn còn chưa có ăn qua."
Bánh hồ điệp và bánh kem bơ lần trước ăn rất ngon, để cho cậu nhớ mãi không quên.
Lúc này Cố Vân Khê mới nghĩ ra một chuyện, lấy bánh ra đưa cho cậu, "Đây, đặc sản Hợp Phì.”
Cố Hải Ba vui vẻ muốn chết, "Em gái, em bận rộn như vậy còn nhớ tới mua đặc sản nha.”
“Cái gì cũng có thể quên, nhưng chuyện đã đáp ứng anh nhỏ thì nhất định phải làm được.” Miệng nhỏ của Cố Vân Khê như bôi mật, nói, “Em nghĩ, anh nhỏ nhất định rất thích ăn bánh gai này.”
Khóe miệng Cố Hải Triều co rút, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, anh sẽ lập tức tin đây là đặc sản mà cô tự tay chọn.
Khôn ngoan và giảo hoạt.
Cố Hải Ba vui vẻ không khôi, "Em gái, em đối xử tốt với anh, chờ anh kiếm tiền sẽ mua nhà lớn cho em.”
“Được, em chờ.”
Cố Hải Triều không nói gì, quên đi, một người nguyện đánh một người nguyện chịu, hai người vui vẻ là tốt rồi.
……
“Mọi người muốn tìm nhà? Tôi biết.”
Anh em Cố gia đồng loạt nhìn về phía Khương Nghị, gã biết sao?
Cố Vân Khê thiếu chút nữa đã quên đây là một tên côn đồ du đãng đầu đường, đi đường lủi ngõ, tin tức vỉa hè rất nhiều.
“Ở đâu?”
“Con hẻm nhỏ ở phía sau đại lộ Đông.”
Ánh mắt mọi người sáng lên, đường lớn ở phía Đông là một khu phố xá tương đối phồn hoa sầm uất, chỉ là hơi xa.
Đoàn người đi tới đại lộ phía đông, lái xe ba bánh mất khoảng nửa giờ.
Đường lớn phía Đông rất náo nhiệt, hai bên đều là cửa hàng, du khách nhiều như mắc cửi.
Nhưng, rẽ đông rẽ tây vòng qua mười phút, đi vào một cái hẻm nhỏ cũ nát, chính là thế giới hoàn toàn bất đồng.
Rất yên tĩnh, cũng rất rách nát, xem như lấy yên tĩnh trong náo nhiệt.