Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Thành Bá Tổng Bắt Cóc Pháo Hôi

Chương 128




Vinh Tình không tổ chức ngày lễ tình nhân, bởi vì anh phải đi xem đạo diễn nhỏ cầu hôn A.

Một nguyên nhân khác nữa là do Lâm Kích không muốn cho anh thấy dáng vẻ lúc này của cậu, bởi vì sụt cân quá lố nên khiến cậu trông có vẻ già đi rất nhiều.

Mặc dù Vinh Tình có hơi bất mãn nhưng vẫn đồng ý với lời cậu nói.

Sau một tháng nghỉ kết hôn, vừa quay về A đã xin nghỉ công việc vệ sĩ.

Theo như cách nói của hắn thì bây giờ hắn không còn giữ được lớp hóa trang bình thường đó, vậy nên cũng không còn thích hợp trốn trong góc làm một vệ sĩ đạt tiêu chuẩn nữa.

Ý hắn chính là, nếu muốn làm tốt vai trò của vệ sĩ thì hoặc là giống như Z, thoạt nhìn trông chói lóa đến mức không giống như vệ sĩ.

Hoặc là giống như hắn lúc trước, cải trang giống như một ông già vậy.

Nhưng mà bây giờ trên mặt hắn mỗi ngày đều có ý cười, đúng thật là không được bình thường lắm.

Vinh Tình đồng ý cho hắn từ chức, sau đó thì đóng gói xong xuôi rồi ném hắn tới công ty của đạo diễn nhỏ, để đôi chồng chồng này đi kiếm tiền cho anh.

Tư bản là phải độc ác như vậy.

Về phần Z.

Tên này hình như bị sự thật sư phụ mình tìm được người yêu sớm hơn mình gây sốc đến mức tới nay vẫn chưa thể chấp nhận được.

Dù sao đến bây giờ hắn vẫn không dám bước chân vào chi nhánh công ty gặp mặt sư phụ mình mà.

Lễ tình nhân thoáng cái qua đi.

Chử Kha có lẽ do có tình yêu nuôi dưỡng, lại có người yêu bên cạnh nên cuộc sống ở công ty chi nhánh trôi qua rất vui vẻ, đến tháng tư, Lâm Kích tới công ty chi nhánh đi tham quan một vòng xong, Chử Kha vừa gặp đã lập tức quyết định chính thức khởi quay bộ phim.

Tốt xấu gì công ty chi nhánh cũng mang tên Vinh thị nên tin tức Chử Kha chuẩn bị quay phim vừa mới truyền ra đã lập tức nhận được sự chú ý.

Nhưng mà các blogger đã thông minh hơn.

Đầu năm nay, có ai mà không biết đoàn luật sư Vinh thị cứ vài phút sẽ gửi đi vài lời cảnh cáo?

Cho nên đăng mấy tin bôi đen giả mạo như vậy chắc chắn không ổn.

Nhưng mà không bôi đen mấy người thì tụi tui cũng có thể tạo ra vài tin tức giả mà!

Tin tức này lớn như thế!

Trong khoảng thời gian ngắn, Chử Kha không cần phải lo lắng về chuyện tiêu tiền cho việc quảng cáo nữa.

Khắp nơi đều là bài quảng cáo do các blogger tốt bụng giúp đỡ.

Đặc biệt là Lâm Kích, cậu chính là đối tượng được chăm sóc đặc biệt.

Thậm chí một số blogger còn lấy ra cả công thức toán học đã ép dưới đáy hòm, dựa theo những tấm ảnh trước và sau khi giảm cân của Lâm Kích cùng với hình dáng cơ thể của cậu mà xây dựng nên một giá trị hợp lý, sau đó dựa theo một số công thức toán học nhìn có vẻ đúng đắn nhưng cẩn thận ngẫm lại thì thấy rất vớ vẩn, vô nghĩa mà tính toán, cuối cùng thành công tính ra kết quả Lâm Kích đã giảm ít nhất là 28kg.

Cư dân mạng nhìn thấy thì đều cười lớn.

“Blogger đã lưu lạc đến mức phải dựa vào toán học để phơi bày tin tức sao? Chẳng phải là quá khổ rồi sao? Cho nên, không có người nào trong số họ chú ý tới trước đó Lâm Kích từng đăng Weibo bảo là muốn giảm cân à?”

“Tui trực tiếp cười thành tiếng heo kêu rồi! Hơn nữa nhìn như thế có vẻ còn rất đàng hoàng trịnh trọng nữa, nếu như không phải do tui đã sớm biết đáp án thì, ha ha ha ha ha ha ha.”

“Aiz, đầu năm nay ai mà không biết đến cảnh cáo của đoàn luật sư Vinh thị? Tui thấy bọn họ cũng không dễ dàng gì, rõ ràng là chủ đề tốt như vậy mà chỉ có thể gắng gượng lấy toán học nhiều năm không đụng đến ra để mò mẫm.”

“Ha ha ha ha ha, trong giọt nước mắt chua xót rơi xuống của đồng nghiệp còn có chút buồn cười. Đồng nghiệp viết ra bài này đúng là không dễ dàng gì, có lẽ còn đặc biệt quay về lật lại sách giáo khoa xem nữa, ha ha ha ha ha ha.”

Việc quay bộ phim mới chính thức bắt đầu nên Lâm Kích không tìm được lý do gì để từ chối gặp mặt Vinh Tình được nữa.

Cậu chỉ có thể vừa thấy ngọt ngào vừa thấy bất đắc dĩ mà đồng ý cho Vinh Tình tới tham ban.

Sáng sớm hôm đó cậu bị Cao Ninh bắt phải đăng một tấm ảnh selfie giao lưu cùng fans hâm mộ, không lâu sau cậu liền nhận được một thông báo, bị kéo vào một nhóm công việc.

Là nhóm của phim mới.

Cậu là người đầu tiên bị kéo vào, ngoài cậu ra còn có khoảng ba mươi mấy người được thêm vào.

Lâm Kích còn nhìn thấy một cái tên rất quen thuộc, là Chu Tuần.

Hắn cũng gia nhập đoàn phim này?

Lâm Kích có hơi kinh ngạc.

Chu Tuần có vẻ như cũng biết cậu đang suy nghĩ gì, vừa mới vào đã lập tức @ cậu.

[Chúng ta lại gặp nhau trong cùng một đoàn phim rồi, đã lâu không gặp thầy Lâm.]

Với địa vị bây giờ của Lâm Kích, một tiếng thầy Lâm này của hắn hoàn toàn có ba phần là thật còn bảy phần thì mang ý trêu ghẹo Lâm Kích.

Nhưng mà, trong nhóm lại có một số người thật sự không có mắt nhìn.

Một người được Chử Kha ghi chú là nữ phụ bốn vừa thấy Chu Tuần gọi thầy Lâm Kích thì lập tức nhắn một câu.

[A? Anh Chu gọi anh Lâm là thầy sao? Vậy những hậu bối như tụi em có phải càng nên gọi là thầy hơn không?]

Lời này vừa nói ra lập tức đắc tội một nhóm người.

Ở đây có người nào mà không phải là hậu bối của Chu Tuần cùng Lâm Kích? Hai người kia cơ bản đều đã vào nghề được mười năm, dựa theo quy tắc trong giới thì gọi thầy Chu hay thầy Lâm đều được mà gọi là anh Chu hay anh Lâm cũng không thành vấn đề, nhưng mà người này vừa nói như thế liền có cảm giác như Chu Tuần đang nịnh bợ Lâm Kích vậy.

Đương nhiên việc khiến mọi người càng khó chịu thêm là bởi vì bị lời này của cô đóng khung như thế, vậy chẳng phải là muốn tất cả mọi người đều phải gọi là thầy Lâm Kích, nếu không thì chính là không hiểu chuyện sao?

Lâm Kích liếc mắt nhìn, chưa kịp nói gì thì nhìn thấy Chu Tuần đã trả lời trong nhóm.

[Tôi gọi là thầy Lâm thì cũng là chuyện giữa tôi và Lâm Kích, mấy người thích gọi như thế nào thì gọi, sao còn kéo tới trên đầu tôi làm gì? Vậy giữa tôi và thầy Lâm có quan hệ tốt, giờ tôi gọi cậu ấy là bạn thân thì mấy người cũng gọi theo sao?]

Trong lời nói của hắn mang theo chút tức giận.

Mới vừa vào nhóm mà đã không có mắt nhìn như thế, vậy đến lúc quay phim thì sao mà tốt được?

Chu Tuần lăn lộn trong giới đã lâu, từng thấy qua rất nhiều yêu ma quỷ quái nên nữ phụ bốn này có ý định gì, chẳng lẽ hắn không hiểu?

Người không hiểu chuyện chưa chắc có nhiều, nhưng chắc chắn không thể thiếu người muốn gây chuyện.

[Tôi không có ý này….]

Có người vẫn oan ức nhắn lại.

Lâm Kích suy nghĩ một lát rồi gửi một tin nhắn.

[Lại gặp mặt anh Tuần rồi, lần này hy vọng cũng hợp tác vui vẻ. Xưng hô chỉ là chuyện nhỏ, mọi người cứ gọi theo sở thích là được.]

Cậu vừa mở miệng, đến đứa ngốc cũng có thể nhìn ra quan hệ giữa cậu và Chu Tuần quả thật rất tốt.

Có vài người đúng là đang tự rước lấy nhục nhã.

Nhưng mà vẫn có người chưa chết tâm, lập tức nói thêm một câu.

[Nếu thế thì em cũng gọi thầy Lâm là anh Lâm đi, dù sao tuổi tác của chúng ta cũng không lớn lắm, em cảm giác gọi là thầy không phải là ý hay.]

Trong nhóm có người không nhịn được líu lưỡi, có vài người đúng là không sợ chết.

Lời này hoàn toàn xúc phạm đến Chu Tuần, đây không phải đang nói Chu Tuần già thì là đang nói gì nữa đây?

Người nói vẫn không để ý, một giây trước khi cô gửi tin nhắn thì trong nhóm chợt có thông báo.

[Quản lý nhóm đạo diễn Chử đã mời “Chủ nhóm Vinh Tình vẻ vang” tham gia.]

[? Cô là ai? Cô gọi Lâm Kích là gì?]

Vinh Tình không ngờ rằng!

Bản thân mới vừa gọi điện cho Chử Kha kêu cậu thêm mình vào nhóm mà giờ đã thấy thứ này!

Anh bấm vào ảnh đại diện xem thử, con gái?

Lại nhìn thêm ghi chú, nữ phụ bốn?

Vinh Tình lập tức khó chịu.

Một nữ phụ bốn như cô mà cũng dám mơ ước người của papa?

Nữ phụ bốn không hiểu nguyên nhân, cô bấm vào trang cá nhân của Vinh Tình, chợt thấy khó hiểu,

Không thấy ghi chú của đạo diễn Chử?

Cho nên người kia là ai vậy?

Cô không thấy ghi nên nên có hơi hoảng loạn trong lòng.

Không dám trả lời tin nhắn.

Ngược lại là Lâm Kích nhìn thấy Vinh Tình vào, cậu vừa mừng vừa sợ.

[Sao anh lại vào nhóm vậy?]

Cậu âm thầm nhắn cho Vinh Tình.

Thật ra không nói cũng biết chắc chắn là vì cậu nên Vinh Tình mới vào nhóm.

Còn không phải là do cái tên đi trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi nhà em sao!

Haizz, papa quá khổ mà.

Vinh Tình vừa bấm qua xem người ở bên kia có nhắn lại hay chưa vừa giả vờ giả vịt.

[Không có gì, dù sao bộ phim lần này cũng được đầu tư nhiều như vậy, anh vẫn hơi không yên tâm cho nên mới tới xem một chút.]

Thuận tiện xem thử em có bị người khác để mắt tới hay không!

Em nhìn đi! Một phát là dính!

Anh mới vừa gửi tin nhắn thì nhìn thấy trong nhóm kia, Chử Kha đã nhanh chóng hành động.

[Quản lý nhóm đã xóa nữ phụ bốn khỏi cuộc trò chuyện.]

Chử Kha nhanh chóng vào nhóm thanh minh.

[Lần này Vinh tổng là nhà đầu tư quay bộ phim mới này nên đến đây giám sát, tôi đã mời Vinh tổng vào nhưng lúc nãy quên nói, mọi người mau vào hoan nghênh một chút đi.]

Mọi người trong nhóm đều kinh ngạc.

Đây, đây là Vinh tổng?

Lúc này có ai còn quan tâm đến sống chết của nữ phụ bốn kia nữa, tất cả đều vội vàng chạy ra nịnh nọt.

[Thì ra là Vinh tổng tiếng tăm lừng lẫy, thất kính rồi!]

[Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu!]

Rắm cầu vồng quăng ra ngoài như không lấy tiền, còn của bọn họ đều xuất phát từ sự chân thành!

Có ai mà không biết đạo diễn Chử vốn dĩ chỉ là một sinh viên chuyên ngành đạo diễn, bởi vì kịch bản được Vinh tổng nhìn trúng nên bây giờ mới biến thành một đạo diễn thật thụ!

Còn sở hữu quyền quản lý một chi nhánh công ty!

Mặc dù chỉ là một quản lý còn không thật sự nắm quyền công ty, nhưng mà!

Đây đã là chuyện khiến người khác ước ao rồi!

Nếu như khe hở trong tay Vinh tổng cũng mở ra một tí như vậy nữa!

Hoặc là tài năng của bọn họ được Vinh tổng để mắt đến!

Vậy không phải chính là —— nói thế nào nhỉ? Là thứ mà mọi người mơ cũng không mơ được sao?

Bọn họ trò chuyện rôm rả trong nhóm, đương nhiên cũng có người sáng suốt chú ý đến lời của Vinh Tình lúc mới vào.

Cùng với nguyên nhân thật sự vì sao nữ phụ bốn kia lại bị đá ra ngoài.

Nhưng mà cho dù biết được thì bọn họ cũng sẽ không ngu đến mức nói chuyện này ra ngoài.

Không nhìn thấy nữ phụ bốn kia sao, bởi vì muốn gọi Lâm Kích một tiếng anh Lâm mà đã lập tức bị đá ra ngoài sao?

Bọn họ rất vất vả mới kiếm được chén cơm này nên cũng không muốn bị đá đâu, vẫn nên sống yên ổn thì hơn.

Hơn nữa còn có cảnh cáo từ đoàn luật sư đấy!

Có sự uy hiếp của Vinh Tình, hơn nữa Chư Kha làm việc cũng nhanh gọn nên trong nhóm vẫn rất hài hòa.

Bộ phim nhanh chóng chính thức khai mạc.

Mà tin tức Vinh Tình thường xuyên đến đoàn phim tham ban lại không có blogger nào dám can đảm đăng lên.

Kiếm miếng cơm ăn mà thôi, nếu không phải cuộc sống bắt ép thì ai lại nguyện ý gõ phím ra mấy thứ đến bản thân cũng không muốn xem?

Hơn nữa, tin tức này mà lộ ra ngoài thì sẽ mất chén cơm, bọn họ cũng không ngốc!

Vì vậy Lâm Kích vốn dĩ còn đang tìm lý do ngăn cản Vinh Tình đến đây lập tức phát hiện, cậu vậy mà không tìm được lý do nào thích hợp hết!

Cho dù Vinh Tình có tới đoàn phim tham ban, lại còn đặc biệt ăn chung thực đơn cho người tập thể hình với cậu, cũng không nói lung tung với bất kỳ người nào trong đoàn phim!

Thậm chí còn có thêm một Chu Tuần vô cùng không biết xấu hổ thường tới đây ăn chực.

Vinh Tình lại đến tham ban, còn ở trước mặt mọi người mà bắt người vào trong phòng nghỉ, anh thật sự giở trò với cậu mà Lâm Kích lại chỉ có thể dựa vào tường mặc anh muốn làm gì thì làm, không dám có bất kỳ phản kháng nào, thậm chí trong lòng còn có hơi…. Mừng thầm.

Sau khi sờ soạng xong, Vinh Tình can đảm phát biểu cảm nghĩ.

“Chậc, đúng là cho dù có giảm cân thì cơ bụng vốn phải có thì vẫn sẽ có nhỉ.”

Trước đây anh vẫn luôn băn khoăn, rốt cuộc sau khi chó săn nhỏ giảm cân thì phải mất bao lâu mới tập lại được cơ bụng đây, không nghĩ tới là anh suy nghĩ nhiều rồi.

Nói vậy thì, khoảng cách hai năm giờ chỉ còn lại hơn một năm, rất tốt!

Đúng lúc thời gian hồi phục của chó săn nhỏ cũng qua, lập tức có thể rồi, ha ha ha!