Qua kì nghỉ đông mọi người bắt đầu đi học trở lại, chỉ là thời tiết vẫn còn lạnh đến cắt da thịt. Mỗi người ra đường đều mặc cho mình những chiếc áo lông cùng khăn cổ dày dặn để sưởi ấm lấy bản thân.
Bạc Hạ Cửu mặc bên trong bộ đồng phục trường bên ngoài khoác chiếc bông màu be, quàng thêm chiếc khăn màu trắng. Bước vào lớp may thay lại có hệ thống sưởi nhiệt, có thể cởi chiếc áo bông dày này ra.
Tiêu Dạ cũng bước vào lớp, hôm nay anh cũng mang một chiếc khăn màu trắng, chiếc áo sơ mi cùng quần âu và khoác vest. Tóc mái của Tiêu Dạ có hơi dài che đến gần mí mắt. Nhưng tổng thể vẫn rất gọn gàng sạch sẽ, nhìn lại chẳng thấy giống thư sinh chút nào, giống mấy ông tổng tài trong truyện tranh hơn.
Lần cuối cô gặp Tiêu Dạ là sau nụ hôn tạm biệt năm cũ - đón năm mới ở logia trong phòng anh. Khi trở về cũng là hai tuần cô tiếp tục ăn tết một mình không gặp anh thêm lần nào nữa, trùng hợp hay bắt gặp cũng không.
Bạc Hạ Cửu quét mắt một lần rồi lạnh lùng rời ngay, cô đã hứa sẽ làm cốt chuyện khôi phục lại ban đầu, vậy nên chỉ có cách này mới giúp cô hoàn thành. Tránh tiếp xúc với Tiêu Dạ, tạo điều kiện thật tốt cho Dĩnh Như.
Giáo viên chủ nhiệm chủ nhiệm bước vào lớp, tiếng huyên náo nói về kì nghỉ đông cũng phải tạm dừng lại.
"Tháng sau chúng ta sẽ có một biểu diễn sân khấu và mở gian hàng cho lễ hội trường, các em sẽ chọn chủ đề cho bán hàng và một tiết mục biểu diễn"
Một đồng học đã có ý kiến liền đứng dậy phát biểu "Nghe rất tuyệt, cô ơi nếu chúng ta tổ chức một tiết mục song ca thì thế nào ạ?"
"Song ca cùng rất tuyệt, phê duyệt"
"Vậy chúng ta bán một gian hàng gì đó về giải khát đi ạ"
"Vậy cũng được, chúng ta sẽ không phải bày ra các món ăn sẽ tiết kiệm và không tốn thời gian, phê duyệt"
"Cô ơi, em đề cử Tiêu Dạ và Bạc Hạ Cửu song ca" Một đồng học khác hào hứng đề cử, tiếc là người đồng tình không nhiều lắm, đồng học nữ là nguyên nhân.
"Vậy cũng được nha, hôm gì đó cô cũng đã xem qua clip hai đứa hát đêm noel rồi. Rất tuyệt, phê duyệt"
Bạc Hạ Cửu nhìn sang Dĩnh Như lại phát hiện cô nàng cũng nhìn cô với biểu cảm không cam lòng. Cô còn cách nào khác, điều chỉnh tông giọng đứng dậy nêu ý kiến thôi "Thưa cô, em hiện tại đang bị cảm, cổ họng lại đau rát không thể hát được"
Cô chủ nhiệm luyến tiếc nói "Làm sao đây, ai có thể thay thế cho Hạ Cửu"
"Em thưa cô!"
"Em cũng thế"
"Em làm được ạ"
Đằng sau là những tiếng trả lời hào hứng đến bùng nổ.
"Em nghĩ Dĩnh Như có thể làm được" cô liền trợ giúp cho nữ chủ vậy, làm sao bây giờ nếu không cô chủ nhiệm sẽ xiêu lòng người khác mà lựa chọn cô gái khác mà không phải nữ chủ mất. Nếu không phải Dĩnh Như khả năng cao nhất có thể giống tên phản diện như cô, Vĩnh Duyên!
Dĩnh Như trố mắt nhìn Bạc Hạ Cửu, lúc sau không biết sao liền cảm thấy cảm động không thôi.
"Được vậy Dĩnh Như thay cho Hạ Cửu, phê duyệt"
Tiêu Dạ ngồi dưới, đáy mắt lạnh đi vài phần. Anh chỉ cảm thấy Bạc Hạ Cửu cố tình làm vậy là muốn tránh mặt anh, vì điều gì khiến cô như vậy? Anh làm gì sai, anh hoàn toàn chẳng mắc một lỗi nào cả, cực kì vô tội.
Vì bày tỏ lòng biết ơn cực sâu sắc tới Bạc Hạ Cửu mà Dĩnh Như đặc biệt lon ton đi mua một chai nước ngọt cho cô. Đáng tiếc, cô nàng thật khéo chọn vị. Thân thể của Bạc Hạ Cửu không thể uống được đậu đỏ, cô bị dị ứng với đậu đỏ.
Bạc Hạ Cửu chỉ có thể cười trừ nhận lấy rồi "cảm ơn" tới Dĩnh Như.
Buổi trưa cũng vậy, cô nàng cũng chạy đi mua cho cô bánh mì. Bánh mì phô mai, bánh matcha, bánh dâu tây.... kèm theo đó là một chai hồng trà lạnh. Bạc Hạ Cửu ôm lấy túi giấy nhỏ đựng đồ ăn mang lên sân thượng của tòa nhà cũ ngồi xuống ăn thơ thẩn ngắm mây trời chuyển động.
Chỗ này là nơi ở ẩn mới của Bạc Hạ Cửu, đến Tiêu Dạ chưa chắc đã biết tới sự tồn tại của nơi này. Cắn lấy miếng bánh dâu tây bên trong liền chảy ra vị ngọt lịm của mứt dâu, đầu lưỡi cô cảm thấy rát rát do ăn đồ ăn quá ngọt.
Ngồi nơi này đến chán nản, bầu trời vì chuẩn bị mưa mà tối sầm lại. Những hạt mưa bay bay lớt phớt trên làn da trắng hồng của cô làm nó trở nên ẩm ướt. Chóp mũi cũng vì lạnh mà đỏ ửng, hai con ngươi đen láy cũng lờ mờ nhìn lên.
Bạc Hạ Cửu đứng dậy, quay trở lại phòng học để chuẩn bị cho tiết mới.