Thấy Dư Bình nhíu mày, Triệu Điềm biết mình đã đoán đúng.
Con gái trẻ nào mà không thích người có điều kiện tốt?
Chỉ tiếc rằng nếu thật sự gả đi e là cô bé có thể sẽ phải chịu nhiều khổ cực.
" Anh đừng nóng vội, chúng ta cứ từ từ, tìm hiểu nhiều thêm một chút.
Để em hỏi thêm bố mẹ em nữa.
Hơn nữa, anh cũng nên nhắc nhở em gái rằng trước khi kết hôn, đừng làm những việc dại dột.
"
Nếu đã được nhắc nhở mà vẫn không hiểu, thì cô cũng không còn cách nào giúp đỡ.
Dư Bình nắm tay vợ mình, " Điềm Điềm, cảm ơn em.
Tối nay anh sẽ để em gái ở lại nhà, phiền em sắp xếp giúp con bé.
"
" Có gì phiền phức đâu, giữa vợ chồng chúng ta không cần khách sáo như vậy.
Anh mau đi rửa mặt đi.
"
Lúc ăn cơm, bố của Triệu Điềm không có trở về, nghe nói ông rất bận và thường xuyên có nhiều cuộc họp.
Thái độ của anh trai với Dư Dao tuy có phần xa cách, nhưng cũng không đến mức làm Dư Dao cảm thấy không được tự nhiên.
Dư Dao cũng không biết anh trai có nói gì với Triệu Điềm về tình hình của mình hay không.
Nhà họ Triệu không tính là lớn nhưng cũng có phòng khách, Dư Dao được sắp xếp ở phòng khách, Triệu Điềm còn chuẩn bị ga trải giường mới cho cô, rất dụng tâm.
" Em gái, từ nhà đến đây cũng mệt rồi, em cũng nghỉ ngơi sớm đi nhé.
"
" Cảm ơn chị dâu.
" Vì đối phương không có ý định quá gần gũi, Dư Dao cũng giữ khoảng cách trong lời nói.
Cả đêm không mơ.
Dư Dao tưởng rằng mình sẽ ngủ không ngon, nhưng kết quả là cô ngủ một giấc ngon lành, sáng dậy thì anh chị dâu đều đã đi làm.
Thím Vương vẫn chưa ăn sáng, Dư Dao biết chắc rằng thím là đang đợi cô, cô cảm thấy hơi ngại ngùng.
May mà thím Vương dường như cũng không để ý lắm, nhưng trong bữa ăn, ánh mắt của thím thường xuyên nhìn về phía Dư Dao, khiến cô cảm thấy không được tự nhiên.
" Thím, có chuyện gì sao? Có phải mặt cháu dính vết bẩn gì không? "
Vương Liên thấy bị phát hiện, ngượng ngùng cười cười, dứt khoát cũng không giấu diếm nữa, " A Dao, lời này thím vốn là khó nói, nhưng thím thật sự không đành lòng nhìn con nhảy vào hố lửa.
Gia đình Lưu không phải là một gia đình tốt.
"