Đường Thư Nghi vội vàng nói: "Không có, đại ca đại tẩu ta là người thế nào tỷ cũng biết, nếu hai người thật sự có chuyện gì đó, cho dù Lê tiểu thư có chỗ nào không tốt, cũng sẽ được gả vào nhà."
Võ Dương bá phu nhân gật đầu, nàng ấy tất nhiên biết gia phong của phủ Đường Quốc Công, chỉ sợ người trẻ tuổi không hiểu chuyện, làm gì đó lại giấu.
"Nếu thật sự là như vậy, quả thật là mối lương duyên không tồi, lát nữa ta hỏi Tiết nha đầu." Võ Dương bá phu nhân nói.
"Được, nếu như có thể, tỷ viết thư cho ta, ta nói với đại tẩu ta." Đường Thư Nghi cười đến mức mặt đầy ý vui, này có thể xem như nàng mai mối thành công một mối hôn sự không?
Về đến nhà, vừa vào cửa Triệu quản gia tiến lên nghênh đón, hành lễ xong rồi nói: "Gia Thư thái phi phái ma ma bên người tới, nói mời ngài ngày mai đến Vương phủ một chuyến."
Đường Thư Nghi nghĩ đến bức thư của Thất hoàng tử mà nàng đã đọc ngày hôm qua, có lẽ Thái phi muốn nói cho nàng biết chuyện quá kế.
"Trong cung truyền thư đến." Triệu quản gia lại đưa một lá thư khác tới, Đường Thư Nghi cầm lấy rồi đi đến Thế An Uyển. Vào thư phòng, nàng mở thư ra xem, bên trong Thất hoàng tử viết, cậu bé đồng ý quá kế cho Tiêu Dao Dương.
Đường Thư Nghi thở phào nhẹ nhõm, lựa chọn như vậy là tốt nhất với cậu bé. Nhưng mà, có một số chuyện không phải bọn họ muốn là có thể. Trong tông thất có không ít người, người muốn quá kế cho Tiêu Dao Vương ước chừng cũng không ít, đó chính là tước vị thân vương.
Phải chuẩn bị trước. Điểm mấu chốt nhất chính là, phải để Hoàng thượng nhớ ra mình còn một nhi tử như vậy, tìm một thời cơ để Thái phi lên tiếng, mà Hoàng thượng vẫn có thể đồng ý.
Dù gì đi nữa đó là thân nhi tử của y, cho dù có ghét bỏ, cũng là con ruột. Nhi tử của Hoàng đế quá kế cho người khác, mặc dù trong lịch sử có tiền lệ, nhưng đối với Hoàng đề mà nói, cũng chẳng phải chuyện vinh quang gì.
Cho nên chuyện này phải cẩn thận trù mưu. Giúp Thất hoàng tử hoàn thành chuyện này, cũng coi như hoàn toàn trả xong ơn cứu mạng.
Ngày hôm sau, Đường Thư Nghi dẫn Tiêu Ngọc Châu đến phủ Tiêu Dao Vương, Thái phi nhìn thấy Tiêu Ngọc Châu lại thân thiết hỏi thăm một hồi, sau đó muốn để nha hoàn bên người dẫn Tiêu Ngọc Châu ra ngoài chơi, bà ấy có chuyện muốn nói với Đường Thư Nghi.
Nhưng Đường Thư Nghi mỉm cười nói: "Để nó ở lại đây đi."
Thái phi lập tức hiểu ra, đây là đang muốn dần dần dạy Tiêu Ngọc Châu xử lý mọi chuyện như thế nào. Bà ấy nắm lấy tay của Tiêu Ngọc Châu, vô cùng đồng ý nói với Đường Thư Nghi: "Ngươi làm rất đúng, nữ hài tử không thể bị nuôi dạy quá ngây thơ, phải trải nghiệm mọi chuyện."
Đặc biệt là nữ hài nhi của gia tộc quyền quý, càng không thể không hiểu thế đạo, như vậy cho dù không bị người ngoài bắt nạt, cũng c.h.ế.t trong trạch viện, hoặc là có thể bị bức chết.
"Thần phụ cũng nghĩ như vậy." Đường Thư Nghi nói.
Thái phi gật đầu, kéo Tiêu Ngọc Châu ngồi bên người, nói: "Khoảng thời gian trước, Hoàng thượng muốn ta tìm hài tử quá kế cho Thừa Duẫn, nhưng ta nói để ta suy nghĩ. Bây giờ cảm thấy, tìm cho nó một hài tử quá kế cũng rất tốt, coi như để lại con cháu."
Đường Thư Nghi gật đầu, nhưng trong lòng lại nghi ngờ, Tiêu Dao Vương rốt cuộc có c.h.ế.t hay không.
"Lần trước ngươi nhắc tới Tiểu Thất trong cung, ta đã phái người chú ý tới hài tử kia, quả nhiên là một hài tử không tồi."
Nói đến đây, bà ấy nghiêng người về phía trước, nhìn Đường Thư Nghi nói: "Ngươi nói thật cho ta biết, lần trước Ngọc Châu gặp nạn trong cung, có phải là do Tiểu Thất cứu không?"
Thần sắc Đường Thư Nghi hơi khựng lại, sau đó gật đầu nói: "Đúng vậy, chuyện này thần phụ không tiện nói ra ngoài, tình hình trong cung ngài cũng hiểu rõ, ta sợ Thất hoàng tử sẽ vì chuyện này mà bị liên lụy."
Thái phi gật đầu: "Ngươi nói đúng, hài tử kia đã chịu nhiều khổ rồi, sau này tìm đến chỗ ta là tốt rồi."
Đường Thư Nghi nghe bà ấy nói như vậy, mỉm cười: "Có thể làm tôn tử của ngài là phúc khí của Thất hoàng tử."
Thái phi thở dài một hơi, "Đây cũng là duyên phận của chúng ta."
"Chỉ là," Thái phi lại nói, "Chuyện này không dễ làm. Dù sao Tiểu Thất cũng là thân nhi tử của Hoàng thượng, muốn để Hoàng thượng đồng ý để nó làm hài tử quá kế cũng không phải là chuyện đơn giản. Còn cần các ngươi giúp đỡ."
Đường Thư Nghi hiểu ý gật đầu: "Thần phụ biết, lát nữa thần phụ đến tìm phụ thân, phụ thân thần phủ hẳn là có cách."
Thái phi gật đầu: "Có Đường Quốc Công ra tay, ta liền yên tâm."
Đường Thư Nghi vẫn muốn đến phủ Đường Quốc Công, không ở lại lâu, lại tán gẫu với Thái phi thêm vài câu, nàng liền dẫn Tiêu Ngọc Châu đến phủ Đường Quốc Công.
Trên đường đi, Tiêu Ngọc Châu hỏi: "Làm sao có thể khiến Hoàng thượng đồng ý ạ?"
Đường Thư Nghi nhìn con bé nói: "Con nghĩ xem?"
Tiêu Ngọc Châu nghiêng đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Phải để Hoàng thượng tiếp tục ghét Thất hoàng tử, không cần hắn nữa."
Đường Thư Nghi gật đầu: "Còn gì nữa?"
Tiêu Ngọc Châu suy nghĩ một hồi, lắc đầu nói: "Con không nghĩ ra."
Đường Thư Nghi sờ sờ đầu con bé, phân tích với con bé: "Thất hoàng tử là thân nhi tử của Hoàng thượng, cho dù Hoàng thượng có ghét hắn đến mức nào, cũng sẽ không để hắn quá kế cho người khác, dù sao truyền ra ngoài cũng không dễ nghe. Hoàng thượng của chúng ta sao, là một người rất coi trọng thể diện."
"Vậy thì phải làm thế nào?" Tiêu Ngọc Châu hỏi.
Đường Thư Nghi mỉm cười: "Không phải đã nói rồi sao, Hoàng thượng là một người rất coi trọng thể diện, tóm lấy điểm này có lẽ chuyện này có thể hoàn thành."
Tiêu Ngọc Châu lắc đầu, tỏ vẻ không hiểu, Đường Thư Nghi lại mỉm cười: "Chuyện này giao cho ngoại công và cữu cữu của con là được rồi."
Trong lúc nói chuyện, đã đến phủ Đường Quốc Công. Đường Thư Nghi trực tiếp đến thư phòng của Đường Quốc Công, ngồi xuống trực tiếp nói chuyện Thái phi muốn Thất hoàng làm hài tử quá kế cho Tiêu Dao vương.